Chương 162 Lòng Dân Hướng Về
Khi vị giám khảo tuyên bố giai đoạn cuối cùng của vòng hai, cho phép các thế lực thôn tính lẫn nhau, trong mắt Long Thái Tử lập tức lóe lên tia sáng độc ác. Đây là cơ hội của hắn. Hắn không thể chấp nhận được việc "xóm nhà lá" của Lâm Minh lại yên bình và phát triển hơn cả Thiên Long Thành của hắn.
"Toàn quân nghe lệnh!" Hắn đứng trên tường thành, gầm lên. "Mục tiêu: Lạc Việt Thôn! San bằng chúng cho ta! Kẻ nào chiếm được đầu của tên thủ lĩnh, bản thái tử sẽ trọng thưởng!"
Đội quân hùng hậu của Thiên Long Thành, dưới sự thúc ép, bắt đầu một cuộc tấn công tổng lực về phía ngôi làng nhỏ bé của Lâm Minh.
Nhưng khi đội quân của hắn còn chưa đến nơi, một chuyện bất ngờ đã xảy ra. Tại Thiên Long Thành, những tu sĩ bị bắt làm "nô lệ" lao dịch, sau khi phải chịu đựng sự tàn bạo và chứng kiến cảnh Lạc Việt Thôn đẩy lùi hai đợt xâm lăng một cách tài tình và đoàn kết, đã không thể chịu đựng được nữa.
"Lật đổ bạo chúa!"
Một cuộc nổi dậy từ bên trong đã nổ ra! Những người "nô lệ" này, dù tu vi không cao, nhưng số lượng lại vô cùng đông đảo. Họ tấn công vào các kho lương, các kho chứa pháp bảo, gây ra sự hỗn loạn cực lớn từ hậu phương.
"Lòng dân đã mất, thành có vững đến đâu cũng sẽ sụp đổ." Lâm Minh đứng trên ngọn núi, nhìn cảnh tượng này, khẽ nói.
Cuộc chiến sau lũy tre làng bắt đầu. Quân của Long Thái Tử tuy mạnh, nhưng tinh thần chiến đấu đã bị ảnh hưởng bởi cuộc nổi loạn phía sau. Họ phải đối mặt với một Lạc Việt Thôn đang có "thiên thời, địa lợi, nhân hòa".
Những dãy núi do Lâm Minh tạo ra trở thành những pháo đài tự nhiên. Con sông trở thành hào nước ngăn cản bước tiến của quân địch. Rừng tre trở thành một chiến trường du kích chết người. Và quan trọng nhất, mỗi một người dân của Lạc Việt Thôn đều chiến đấu với tinh thần của một người bảo vệ quê hương, chứ không phải của một kẻ đi xâm lược.
Trần Bình dẫn đầu các tu sĩ hệ Thổ và Mộc, vận dụng sức mạnh của đất đai, của cây cỏ, tạo ra vô số cạm bẫy. Những tu sĩ khác thì dựa vào địa hình, tổ chức các cuộc tập kích chớp nhoáng rồi rút lui.
Cuộc chiến kéo dài nửa ngày. Quân của Long Thái Tử, bị tấn công từ cả hai phía, cuối cùng cũng tan rã.
Lâm Minh lúc này mới ra tay. Cậu chỉ một mình một ngựa, đi thẳng đến trước mặt Long Thái Tử.
"Ngươi thua rồi." Lâm Minh bình thản nói.
"Không thể nào! Ta là chân long! Sao có thể thua một đám nông dân các ngươi!" Long Thái Tử gầm lên, tấn công Lâm Minh một cách điên cuồng.
Nhưng hắn bây giờ, chỉ là một con hổ đã gãy vuốt. Lâm Minh dễ dàng hóa giải mọi đòn tấn công, rồi chỉ dùng một ngón tay, điểm vào mi tâm của hắn. Long Thái Tử lập tức bị một luồng sức mạnh cấm cố, không thể động đậy. "Quốc vận" của Thiên Long Thành hoàn toàn sụp đổ.
Vòng khảo nghiệm thứ hai kết thúc. Lạc Việt Thôn là người chiến thắng cuối cùng.