← Quay lại trang sách

Chương 189 Thủy Cung Trôi Nổi

Tiên thuyền Lạc Việt cẩn thận tiến vào bên trong tòa Thủy Cung. Nơi đây im lặng đến đáng sợ. Những đại điện nguy nga, những ngai vàng bằng ngọc trai, những bức bích họa tinh xảo mô tả một vương triều dưới biển huy hoàng... tất cả đều đã bị phủ một lớp bụi của thời gian.

"Nơi này... giống như đã bị bỏ hoang từ rất lâu rồi." Trần Bình nói nhỏ.

Lâm Minh cảm nhận được, ở trung tâm của tòa Thủy Cung, có một nguồn năng lượng bị phong ấn vô cùng mạnh mẽ. Cả ba đi về phía đó.

Họ đến một tòa điện lớn nhất. Giữa đại điện, có một người đàn ông đang ngồi xếp bằng, toàn thân bị vô số những sợi xích làm bằng pháp tắc màu vàng kim quấn chặt. Người đàn ông này thân hình cao lớn, dù đang bị giam cầm nhưng vẫn toát ra một khí thế anh hùng, bất khuất.

Khi Lâm Minh bước đến gần, những sợi xích pháp tắc bỗng nhiên rung lên, dường như bị Hỗn Độn chi lực của cậu ảnh hưởng.

Người đàn ông đang nhắm mắt bỗng mở choàng mắt ra. Ánh mắt của ông ta sắc như đao, nhìn thẳng vào Lâm Minh. Một giọng nói trầm hùng, nhưng đầy vẻ mệt mỏi của năm tháng, vang lên trong đầu cậu.

"Kẻ hậu sinh... ngươi là ai? Tại sao trên người ngươi lại có khí tức của sự khởi nguyên?"

Lâm Minh chắp tay. "Vãn bối Lâm Minh, tình cờ đi ngang qua. Xin hỏi tiền bối là ai, vì sao lại bị giam cầm ở nơi này?"

Người đàn ông thở dài một tiếng, một tiếng thở dài mang theo cả sự bi tráng của lịch sử. "Ta là Thạch, một võ tướng của Xích Quỷ Tiên Triều thời thượng cổ."

Xích Quỷ! Một trong những vương triều huyền thoại đầu tiên của loài người tại Tiên Giới, được cho là đã bị diệt vong từ vô số kỷ nguyên trước.

Thạch tướng quân kể lại câu chuyện của mình. Năm xưa, Xích Quỷ Tiên Triều chiến đấu chống lại sự xâm lược của ngoại tộc. Khi sắp giành được chiến thắng, ông đã bị chính những thế lực đồng minh trong Tiên Giới hãm hại. Bọn họ sợ hãi sức mạnh và sự trung thành của ông, nên đã lén lút tấn công, dùng một món đạo khí tối thượng để phong ấn ông vào trong tòa Thủy Cung này, rồi ném ra vùng hư không vô tận, để ông vĩnh viễn không thể trở về.

"Ngàn vạn năm đã trôi qua, phong ấn cuối cùng cũng đã suy yếu. Sức mạnh Hỗn Độn của ngươi, chính là chìa khóa để phá vỡ lớp phong ấn cuối cùng này." Thạch tướng quân nói. "Giúp ta thoát ra, ta sẽ tặng ngươi toàn bộ truyền thừa binh pháp của Xích Quỷ Tiên Triều. Nhưng ta cũng phải cảnh báo ngươi..."

Ánh mắt ông ta trở nên nghiêm trọng. "Kẻ đã phong ấn ta năm đó, chính là Bắc Cực Tiên Cung, một trong những thế lực đứng đầu Trung Thiên Đại Lục bây giờ."

Lâm Minh đứng trước một ngã rẽ định mệnh. Cứu vị tướng quân này, cậu sẽ có được một cơ duyên to lớn, nhưng đồng thời cũng sẽ đắc tội với một thế lực siêu cấp, khiến cho con đường đến Nam Thiên Môn vốn đã khó khăn, lại càng thêm gian nan.

Cứu, hay không cứu? Lựa chọn này, sẽ quyết định cả chặng đường tiếp theo của cậu.