← Quay lại trang sách

Chương 586 Trở về

Lâm Siêu trong lòng giật mình, không ngờ được con mắt của chính mình, tự nhiên lại có thể nắm giữ được thị giác vi mô, mặc dù chỉ tương đương với một cái kính hiển vi bình thường, nhưng vào lúc chiến đấu, thị giác vi mô có thể trực tiếp nhìn thấy được năng lượng phân bố ở trên người của kẻ địch, cùng với rất nhiều khuyết điểm và kẽ hở nhỏ bé.

Nắm giữ được thị giác vi mô, cũng mang ý nghĩa, là cho dù kẽ hở có nhỏ cỡ nào, cũng đều sẽ bị Lâm Siêu nhìn thấy.

"Chiêu thương pháp (Ngân điện) lúc trước đối với ta mà nói là đã quá hoàn mỹ rồi, nếu như lại dùng thị giác vi mô để xem xét, không biết có thể sẽ nhìn ra một chút thiếu hụt nào hay không?." Điều đầu tiên Lâm Siêu nghĩ đến chính là thương pháp của mình, là một người có bản năng sinh tồn mạnh mẽ, hắn cực kỳ để tâm đến việc tăng cường sức mạnh cho bản thân.

"Vẫn còn đuổi theo à?" Lúc này, Lâm Siêu nhìn thấy cách đó không xa có một lượng lớn hạt căn bản đột nhiên bị đẩy dạt ra, giống như là có một cơn lốc đang lao tới, hắn lập tức có thể nhìn thấy Giác Tỉnh nữ vương xuất hiện, lấy tốc độ cực nhanh phóng về phía hắn.

"Cái hố đen này vẫn còn chưa có năng lực thôn phệ hết tất cả các hạt căn bản, ánh sáng ở trên tay của mình là một minh chứng tốt nhất." Lâm Siêu nhìn thấy Giác Tỉnh nữ vương đuổi theo, chỉ có thể tiếp tục xoay người chạy trốn, đồng thời thử nghiệm khống chế cái hố đen này.

"Chỉ có thuần một màu đen, ở trung tâm của hố đen, dĩ nhiên lại là do toàn bộ vật chất tối hình thành, vật chất tối chiếm 70% thành phần cấu tạo nên Vũ Trụ, lẽ nào hố đen cũng giống như vậy, thành phần chủ yếu hình thành nên hố đen cũng là vật chất tối?"

Lâm Siêu nhìn thấy cách đó không xa có một viên cầu màu đen, trong lòng hơi động, lúc này mới hướng về phía viên cầu bay qua, bây giờ đôi mắt của hắn có thể trực tiếp nhìn thấy ở mức độ vi mô, đối với chu vi bóng tối xung quanh đã hoàn toàn thích ứng, Lâm Siêu rất nhanh đã bay tới trước mặt viên cầu màu đen.

"Quả nhiên, năng lượng cắn nuốt cường bạo của toàn bộ hố đen đều được truyền ra từ nơi này, từ trên viên cầu có từng luồng năng lượng hình xoắn ốc kéo dài đi ra ngoài." Lâm Siêu sau khi đánh giá viên cầu màu đen này một hồi, không khỏi trầm ngâm, lấy một bên cánh đưa đến chạm vào viên cầu.

Oành một tiếng, cánh của hắn liền bị chấn văng ra, điều này có thể thấy viên cầu màu đen này, dĩ nhiên lại đang xoay tròn giống như cánh quạt.

Lâm Siêu thầm giật mình, phỏng chừng nếu đôi cánh của mình chưa được cải tạo, sẽ bị chặt đứt tại chỗ, chứ không phải chỉ bị đánh văng ra như bây giờ, thậm chí chính mình cũng sẽ bị cuốn vào bên trong, bị viên cầu này xoắn cho nát bét.

"Đây chính là chỗ then chốt để khống chế hố đen." Ánh mắt của Lâm Siêu hiện ra sự nghiêm nghị, sau khi suy tư một lúc, hắn cũng không biết phải dùng biện pháp gì, chỉ có thể thử bằng sức mạnh, lúc này hắn mới dùng toàn bộ đôi cánh Hắc Ban Thú, từ từ áp sát vào viên cầu màu đen đang xoay tròn.

Oành oành, đôi cánh của Lâm Siêu bị chấn động kịch liệt, suýt nữa là thân thể của hắn đã bị lật tung bay ra ngoài, thế nhưng trước đó hắn đã có sự chuẩn bị, lập tức điều chỉnh lại sự cân bằng của cơ thể, dùng toàn bộ đôi cánh đè vào một điểm, để làm cho nó không thể xoay tròn được nữa.

Viên cầu màu đen bị đôi cánh Hắc Ban Thú chèn ép, tốc độ xoay tròn dần dần bị giảm xuống, điều này khiến cho Lâm Siêu thở phào nhẹ nhõm, may là hắn phát hiện sớm, bằng không cứ để cho viên cầu màu đen này tiếp tục tăng trưởng, hắn sẽ chẳng có cách nào có thể áp chế được.

Hơn nữa, lúc này viên ám hạch cũng đã ngưng lại quá trình hấp thu máu tươi cùng với linh hồn của hắn, nằm im một chỗ, giống như một khối bướu thịt màu đen, ẩn giấu ở trên sống lưng của hắn, toả ra khí tức lạnh lẽo nhàn nhạt.

Lâm Siêu cũng không dám mạo muội chạm vào nó nữa, trước tiên phải làm cho cái viên cầu màu đen này ngừng xoay mới là việc quan trọng hàng đầu.

Lúc này, Giác Tỉnh nữ vương đã đuổi tới, chỉ có điều, giờ khắc này bộ dáng của nàng đã cực kỳ chật vật, chiếc áo choàng màu đỏ ở trên người đã hoàn toàn bị hố đen xé nát, thân thể trắng như tuyết trần trụi không có một mảnh vải che thân hiện ra ở trước mặt của Lâm Siêu, mỗi một vị trí ở trên thân thể đều giống như là được điêu khắc vậy, hoàn mỹ không có một chút tì vết, nhưng giờ khắc cho dù là nàng hay là Lâm Siêu, cũng không có thời giờ để quan tâm đến.

Lâm Siêu nhìn thấy Giác Tỉnh nữ vương đang lao tới, vội vàng triển khai sức mạnh toàn thân, toàn lực dùng đôi cánh đè lên viên cầu màu đen.

Oanh một tiếng, tốc độ xoay tròn của cái hố đen một lần nữa bị giảm xuống, dưới sức đè toàn lực của Lâm Siêu, rốt cục nó cũng đã dừng lại, Lâm Siêu thở phào nhẹ nhõm, nhìn ra chu vi xung quanh, năng lượng giúp cho hố đen vận chuyển, tựa hồ như đang dần dần bị yếu đi, cỗ sức mạnh cuồng bạo ở xung quanh cũng đang nhanh chóng giảm đi, lấy mắt thường rất khó có thể nhìn thấy, nhưng bằng vào thị giác vi mô của Lâm Siêu, lại có thể thấy rất rõ ràng có một lượng lớn đủ các loại hạt căn bản bỗng nhiên xuất hiện, trong đó còn có một số ít hạt căn bản đã bị hố đen xé nát, nhưng vẫn còn chưa có bị thôn phệ sạch sẽ, thể tích có vẻ lớn hơn nguyên tử một chút, dùng mắt thường rất khó có thể phân biệt.

"Cuối cùng cũng coi như đã kết thúc." Lâm Siêu thở phào nhẹ nhõm, nhưng đột nhiên thân thể lại phát ra cảnh báo nguy hiểm, hắn lập tức bay đi tránh xa khỏi cái viên cầu màu đen này, ngay cả quay đầu lại nhìn một cái cũng không dám.

Lâm Siêu vừa mới bay ra không được bao xa, viên cầu màu đen lại tiếp tục xoay tròn, nhưng lần này nó lại xoay theo hướng ngược lại.

Lâm Siêu trong lòng âm thầm kêu không tốt, viên cầu màu đen này lại có thể tự động vận chuyển, chẳng lẽ mình lại phải một lần nữa đi tới làm cho nó ngừng xoay tròn?

Ngay vào lúc hắn còn đang do dự là tiếp tục chạy trốn hay là quay đầu lại làm cho cái viên cầu màu đen kia ngừng quay, thì bỗng nhiên có một luồng ánh sáng màu trắng chói mắt từ phía trước truyền đến, Lâm Siêu ngây người, Giác Tỉnh nữ vương đang đuổi theo ở phía sau cũng ngây người.

Sau đó ở một khắc tiếp theo, Lâm Siêu có cảm giác toàn thân đều bị ánh sáng bao trùm, đôi mắt bị ánh sáng chói mắt rơi vào trạng thái mù tạm thời không thể nhìn thấy cái gì.

Ở dưới ánh sáng chói mắt nóng hừng hực này, ý thức của Lâm Siêu giống như bị ngưng lại, phảng phất như đã trôi qua rất lâu, lại giống như chỉ mới trôi qua có một giây, thị giác của hắn mới dần dần khôi phục lại, liền có thể nhìn thấy một mảnh băng tuyết trắng phau ở trước mặt.

Ở trên đầu là bầu trời xanh thẳm như biển.

Nơi này là...

Địa Cầu?!

Lâm Siêu ngây ngẩn một hồi lâu, rồi đột nhiên giật mình tỉnh lại, trợn to hai mắt ra, khuôn mặt hiện ra vẻ khó tin, hắn vội vàng đánh giá bốn phía, đôi mắt nắm giữ thị giác vi mô cũng đã khôi phục lại trạng thái như bình thường.