Chương 676 Chụp ảnh
Tâm tư của Hắc Quả Phụ rất linh xảo, vừa nhìn thấy dấu vết thời gian thì cũng đã đoán được mục đích mà Lâm Siêu gọi nàng đến để làm gì, dùng ngón tay làm ra một thủ thế "ok", sau đó hướng về nơi đó bơi đi.
Đi tới trước mặt dấu vết thời gian, nàng nhìn chăm chú một lát, sau đó liền chậm rãi giơ tay lên, cũng không biết nàng làm như thế nào, dấu vết thời gian ở phía trước bỗng nhiên nứt ra, từ bên trong xuất hiện ra ba bóng người, hướng về phía Hắc Quả Phụ nhào tới.
Lâm Siêu vô cùng nhanh nhạy, bơi tới ngăn ở trước mặt của Hắc Quả Phụ, cầm kiện binh khí cháy đen quét ngang qua.
Oành oành oành!
Kiện binh khí cháy đen đập ầm ầm ở trên người của ba người này, trong nháy mắt đánh bay ngược bọn họ ra ngoài, rơi vào bên trong lớp bùn cát, nửa ngày cũng không bò dậy nổi.
Lâm Siêu nhìn chăm chú vào ba người bọn họ, sau khi ăn một đòn này, ba người bọn họ đều đã bị trọng thương, một người trong đó cánh tay bị đập gãy, phần ngực lõm vào, nội tạng bên trong phỏng chừng đều đã bị phá nát, một thiếu nữ thì trên viền mắt tràn ra máu tươi, một thiếu niên khác có dáng vẻ bình thường, khoảng chừng mười sáu, mười bảy tuổi là thảm nhất, phần eo bị đánh lõm vào, suýt nữa đã bị đánh đứt thành hai đoạn.
Xoạt!
Lâm Siêu nhanh chóng lướt tới, xách thiếu nữ có viền mắt đang chảy máu lên ném cho Hắc Quả Phụ, sau đó thu hồi lại kiện binh khí cháy đen, dùng hai cánh tay trái phải lần lượt xách lên hai thiếu niên còn lại, bơi vào bên trong Kim Tự Tháp.
"Ta, ta đồng ý quy thuận ngươi." Vừa vào bên trong Kim Tự Tháp, thanh niên đeo vòng tai bị Lâm Siêu đánh gãy cánh tay vội vàng nói, lo sợ Lâm Siêu lại hành động như lúc trước, trực tiếp dùng một quyền đập chết hắn.
Lâm Siêu liếc nhìn hắn một cái, lạnh lùng nói: "Yên tâm, các ngươi đối với ta còn có tác dụng, ta sẽ không để cho các ngươi chết một cách không công lãng phí."
Thanh niên đeo vòng tai nghe được lời này trong lòng không khỏi phát lạnh, nói: "Vậy ngươi muốn như thế nào, ta nắm giữ cơ mật của tổ chức Bàn Cổ, ta sẽ nói tất cả cho ngươi."
"Đó là chuyện sớm hay muộn mà thôi." Khuôn mặt của Lâm Siêu tỏ ra vẻ lãnh đạm, lúc trước hắn giết chết hết những người kia, chủ yếu là bởi vì năng lực thoát thân của bọn họ quá mạnh, hắn không có thời gian để chiêu dụ bọn họ, chỉ cần có thời gian thở dốc, bọn họ sẽ chạy thoát, vì lẽ đó hắn chỉ có thể ngay lập tức đánh gục. Mà ba người này, phỏng chừng chỉ có thiếu niên đeo vòng tai là nắm giữ năng lực thời gian, là người có năng lực thoát thân mạnh nhất trong ba người, hai người khác thì lại nắm giữ những năng lực khác, không có hiệu quả thoát thân tốt bằng hắn.
Nếu không thì ba người bọn họ sẽ không tiếp tục trốn ở chỗ này, mà trực tiếp chạy trốn rồi.
Nguyên nhân chính là như vậy, cho nên Lâm Siêu muốn bắt bọn họ lại, mang về giao cho Phạm Hương Ngữ cảm hoá làm thủ hạ của nàng.
"Không, không thể quy thuận!" Đúng lúc này, thiếu nữ có viền mắt đang chảy máu ở trong tay của Hắc Quả Phụ, bỗng nhiên hoảng sợ nhìn Lâm Siêu, lớn tiếng nói: "Liều mạng đi, hắn muốn mang chúng ta về để cho kẻ chi phối....."
Lâm Siêu híp con mắt lại.
Vèo!
Trong nháy mắt liền xuất hiện ở trước mặt của thiếu nữ này, đưa tay chặn lại quai hàm của nàng, bóp chặt cổ họng của nàng, khiến cho nàng không thể nói hết câu.
"Ngươi tựa hồ như là biết một chút gì hay sao?" Lâm Siêu nhìn chằm chằm vào đôi mắt của nàng, ngữ khí vừa lạnh lẽo vừa trào phúng, hỏi: "Các ngươi bây giờ vẫn còn cơ hội để phản kháng hay sao?"
Bên trong đôi mắt của thiếu nữ này liền hiện ra vẻ tuyệt vọng.
"Đánh ngất nàng đi." Lâm Siêu dùng ý niệm hướng về phía Anubis nói.
Nghe được ý niệm của Lâm Siêu, thiếu nữ hoảng sợ trợn mắt hét lên: "A a", muốn giãy dụa thoát khỏi tay của hắn, nhưng sức mạnh của nàng đối với Lâm Siêu mà nói, chỉ là một đứa trẻ con so với người trưởng thành.
Lâm Siêu nhìn nàng chăm chú trong chốc lát, bỗng nhiên nói: "Năng lực của ngươi, sẽ không phải là (đọc suy nghĩ) đấy chứ?"
Thân thể của thiếu nữ cứng đờ, sau đó liền giãy dụa kịch liệt.
Lâm Siêu thấy phản ứng của nàng, trong lòng tự nhiên đã có đáp án, trên thực tế cái này cũng không khó đoán, hắn cố ý khoá trụ thân thể của nàng, chính là muốn ép buộc nàng triển khai năng lực, nhìn thử xem năng lực của nàng là cái gì, miễn cho đột nhiên nàng đánh lén mà hắn không kịp đề phòng, nhưng nàng lại không hề triển khai ra, kết hợp với tình cảnh lúc trước hắn nói chuyện cùng với thiếu niên đeo vòng tai, nàng có thể đọc được ý nghĩ của hắn muốn đem ba người bọn họ mang về giao cho Phạm Hương Ngữ cảm hoá, cùng với phản ứng vừa nãy của nàng, liền có thể làm cho Lâm Siêu suy đoán ra năng lực của nàng, cũng chỉ có một loại này.
Lúc này, Anubis ở trên cánh tay phải duỗi ra một cái xúc tu màu đỏ tươi, đâm vào bên trong cổ của thiếu nữ, rất nhanh, nàng đột nhiên hét lên một tiếng, đầu thõng xuống, ngất đi.
"Lực ý chí thực sự là quá bạc nhược, cùng với ngươi hoàn toàn không thể so sánh." Anubis thu lại cái xúc tu màu đỏ tươi, cảm khái nói.
Lâm Siêu biết là vừa nãy Anubis sử dụng ý thức của nó để đánh tan ý thức của thiếu nữ, khiến cho nàng lâm vào tình trạng hôn mê, mặc dù Lâm Siêu có thể đánh vào gáy của nàng, hoặc là sử dụng một số biện pháp cứng rắn khác để đánh nàng ngất đi, nhưng những thủ pháp đánh ngất phổ thông như vậy chỉ có thể làm cho nàng hôn mê trong một thời gian ngắn, đặc biệt là đối với mấy Tiến Hóa Giả cấp cao như nàng, hoàn toàn không có bao nhiêu tác dụng.
Lâm Siêu lấy nhẫn không gian ra, ném thân thể của thiếu nữ vào, sau đó hướng về phía thanh niên đeo vòng tai cùng với thiếu niên có dáng vẻ bình thường nói: "Đứng yên ở đây."
Hai người có chút mờ mịt, nhưng nhìn thấy Lâm Siêu không giết chết thiếu nữ, trong đáy lòng vẫn khẽ thở phào nhẹ nhõm, vừa âm thầm phỏng đoán câu nói chưa hết của thiếu nữ, vừa đi tới vị trí mà Lâm Siêu chỉ định.
Lâm hướng về phía Hắc Quả Phụ nói: "Đi tìm một cái máy chụp hình đến đây."
Hắc Quả Phụ sững sờ, lập tức hiểu ý của Lâm Siêu, không có ý tốt liếc mắt nhìn hai người thanh niên đeo vòng tai, sau đó liền đi vào bên trong các căn phòng lục tung lên tìm kiếm.
"Máy chụp hình?" Thanh niên đeo vòng tai hơi thay đổi sắc mặt, hỏi: "Ngươi muốn làm cái gì?"
"Chụp cho các ngươi một số tấm ảnh đẹp, đăng lên Tinh Võng." Khóe miệng của Lâm Siêu lộ ra vẻ tươi cười, nói: "Thuận tiện để cho cả Châu Á biết, tổ chức Bàn Cổ từ hôm nay trở đi triệt để bị tiêu diệt."
Chỉ vài phút sau, Hắc Quả Phụ liền từ một gian phòng ở tầng trên, tìm tới một cái máy chụp hình kỹ thuật số, bên trong còn có một số tấm ảnh chụp phong cảnh ở thời đại trước, tràn ngập cảm giác hòa bình đẹp đẽ, cùng với ảnh chụp cả nhà của chủ cũ.
"Dừng lại." Lâm Siêu nhấc chân đá vào phần bụng của thanh niên đeo vòng tai, đem hắn đạp ngã ngồi ra mặt đất, nói: "Trong thời khắc 'Quang vinh' như thế này, mau cười một cái."
Thanh niên đeo vòng tai vội vã bò lên, trên mặt lộ ra một nụ cười so với khóc còn khó coi hơn.