← Quay lại trang sách

Chương 677 Cứng rắn

Tách!

Hắc Quả Phụ bấm nút, trong nháy mắt chụp một tấm hình.

"Ra bên ngoài chụp vài tấm ảnh đi." Lâm Siêu nói với Hắc Quả Phụ.

"Cứ để cho ta lo." Hắc Quả Phụ có chút hưng phấn, mặc dù nàng đã giết người vô số, nhưng chưa bao giờ có cảm giác thoải mái như thế, đây chính là tổng bộ của tổ chức mạnh nhất Châu Á nha, dĩ nhiên lại có thể ở đây muốn làm gì thì làm, quả thực là quá thoải mái!

Tách Tách!

Hắc Quả Phụ cầm máy chụp hình đi khắp nơi, chụp lại thi thể nằm khắp nơi ở trên mặt đất, cùng với lỗ thủng trên đỉnh Kim Tự Tháp bị Lâm Siêu đánh vỡ và các dấu vết chiến đấu khác.

Chờ sau khi Hắc Quả Phụ chụp ảnh xong, Lâm Siêu liền để cho Anubis đánh ngất hai người bọn họ, thu vào bên trong nhẫn không gian, sau đó móc ra bộ đàm, liên lạc với Phạm Hương Ngữ.

"Tổng bộ của tổ chức Bàn Cổ ta đã giải quyết xong, còn lại liền giao cho ngươi tới thu thập, vị trí là ở dưới đáy hồ của Tây Hồ." Lâm Siêu bàn giao cho Phạm Hương Ngữ.

"Ngươi làm sao tìm được đến tổng bộ của bọn họ?" Phạm Hương Ngữ ngạc nhiên hỏi.

"Chuyện này để sau này lại nói." Lâm Siêu trực tiếp cắt đứt bộ đàm, sau đó kéo một cái ghế tới ngồi xuống, giám thị nhân viên nghiên cứu khoa học ở bên trong ba toà Kim Tự Tháp khác, nếu nhìn thấy có người muốn chạy trốn, trực tiếp bắn ra tia sáng giết chết.

Hai giờ sau.

Phạm Hương Ngữ phái nhân viên tiếp nhận rốt cục cũng đã đến, bơi tới thế giới nước vào trong Kim Tự Tháp, nhân số cũng không nhiều lắm, nhưng Lâm Siêu có thể cảm nhận được, thể chất của mỗi người thấp nhất cũng là cấp bốn, ông lão đẫn đầu có thể chất đã đạt đến cấp năm, sức chiến đấu như vậy đã không kém gì so với thập đại Chiến Sĩ của căn cứ Viêm Hoàng.

Mà những người này, không nghi ngờ một chút nào, tất cả đều là quân đội bí ẩn của Phạm Hương Ngữ, quân đoàn xác thối!

Lâm Siêu đứng dậy, có người của Phạm Hương Ngữ đến tiếp nhận nơi này, hắn không cần phải lo lắng gì nữa, cũng không nói chuyện với mấy người vừa đến, tằng hắng với Hắc Quả Phụ một tiếng, hai người nhanh chóng bơi ra khỏi Tây Hồ.

"Bây giờ đi đâu, tiêu diệt mấy phân bộ còn lại hay sao?" Hắc Quả Phụ hào hứng hỏi.

Lâm Siêu trừng nàng một cái, nói: "Đi về nhà." Nói xong, trực tiếp bay đi.

Hắc Quả Phụ há mồm ra nhìn trân trối, khẽ giậm chân một cái, bay theo phía sau.

Sau khi trở lại căn cứ Tinh Thần, Lâm Siêu cũng không hề nghỉ ngơi, đi thẳng vào trong văn phòng của Phạm Hương Ngữ.

Vừa mới đi tới cửa, Lâm Siêu đã nge thấy từ bên trong truyền ra tiếng cãi vã, hắn khẽ nhíu mày, đem cửa phòng đẩy ra, thanh âm ở bên trong đột nhiên ngưng bặt, chỉ thấy ở bên trong có mười mấy người đang đứng. Chính là mười mấy tên thủ lĩnh của các căn cứ cỡ lớn khác lúc trước đến căn cứ Tinh Thần ẩn tránh, giờ khắc này tất cả đều đang nhìn vào Lâm Siêu đứng ở ngoài cửa.

Lâm Siêu hơi nhíu mày, đi vào bên trong văn phòng, hỏi: "Mọi người đang thương nghị cái gì thế?."

Sắc mặt của mười mấy tên thủ lĩnh của các căn cứ cỡ lớn khác có chút lúng túng, ngượng ngùng lui về phía sau một bước, sống lưng thẳng tắp lúc trước cũng cong xuống mấy phần.

Phạm Hương Ngữ ngồi bên trên bàn làm việc nhìn thấy Lâm Siêu trở về, liền đứng dậy, cười chế nhạo nói: "Cũng không có gì, chính là chuyện sau khi mấy vị thủ lĩnh này gia nhập vào căn cứ Tinh Thần, đối với nhiệm vụ mà ta phân phối cho bọn họ biểu thị bất mãn."

Lâm Siêu nhìn lướt qua mọi người ở bên trong phòng làm việc, nói: "Là nhiệm vụ gì?"

Mười mấy tên thủ lĩnh bản năng cúi thấp đầu xuống, không dám nhìn trực tiếp vào ánh mắt của Lâm Siêu, cảm thấy trái tim đang đập kịch liệt, mồ hôi lạnh chảy ướt cả quần áo, khó có thể thở được.

"Ta nói bọn họ đem căn cứ của mình di chuyển đến phụ cận căn cứ Tinh Thần, đem tất cả các Năng Lực Giả ở trong căn cứ, phân chia vào bên trong căn cứ Tinh Thần tiến hành thống nhất huấn luyện, chờ sau khi huấn luyện kết thúc, sẽ phân chia Năng Lực Giả trả về cho căn cứ của bọn họ, nhưng bọn họ lại không muốn. Cho rằng làm như vậy là muốn đào hết thủ hạ của bọn họ." Phạm Hương Ngữ nhún vai một cái, thản nhiên nói, vốn là nàng đang rất căm tức, nhưng khi nhìn thấy Lâm Siêu đến đây, biết tâm địa đen tối của người này, tuyệt đối so với chính mình còn tàn nhẫn hơn.

"Như vậy cũng không chịu?" Lâm Siêu nhíu mày, căn cứ Tinh Thần có võ quán, có tài nguyên, thống nhất huấn luyện, nhất định sẽ nhanh chóng khiến cho những năng lực giả tăng cường sức mạnh và sức chiến đấu, Phạm Hương Ngữ làm như thế là không sai.

Nghe được câu hỏi của Lâm Siêu, mười mấy tên thủ lĩnh thân thể không khỏi run rẩy, một lát sau, một trung niên ục ịch nhắm mắt nói: "Chiến, Chiến Thần đại nhân, không phải là chúng ta không đồng ý a, mà là không có Năng Lực Giả tọa trấn ở căn cứ, vạn nhất có quái vật cường đại gì đó đến, chẳng phải là sẽ tạo thành tổn thất to lớn?"

Lâm Siêu còn chưa mở miệng, Phạm Hương Ngữ đã khiển trách: "Không phải là ta đã nói, trong khoảng thời gian Năng Lực Giả của các ngươi đến căn cứ Tinh Thần huấn luyện, chúng ta sẽ phái người bảo vệ căn cứ của các ngươi hay sao, có bất kỳ tổn thất gì, căn cứ Tinh Thần chúng ta sẽ bồi thường."

"Biết là như vậy, nhưng theo như lời của cô nói, sau khi huấn luyện xong lại thống nhất phân phối, sẽ có các Năng Lực Giả ở các căn cứ khác đến căn cứ của ta, mà bọn họ đối với sự vận hành của căn cứ không quen thuộc, ngược lại sẽ chữa lợn lành thành lợn què, khó có thể thích ứng được." Một người khác do dự nhỏ giọng nói.

Phạm Hương Ngữ giận tím mặt, vừa muốn mở miệng, Lâm Siêu đã đưa tay ngăn cản nàng, ánh mắt rơi ở trên mười mấy người này, mười mấy tên thủ lĩnh này không phải lo lắng có quái vật xâm lấn, mà lo lắn Năng Lực Giả của căn cứ mình sau khi đi tới căn cứ Tinh Thần, sẽ bị căn cứ Tinh Thần đồng hóa, trở thành con mắt của căn cứ Tinh Thần giám thị bọn họ.

"Để ta nói..." Lâm Siêu chậm rãi mở miệng, nhìn một đám thủ lĩnh căn cứ nói: "Các ngươi tựa hồ vẫn chưa rõ được tình hình bây giờ có phải không."

Tất cả mọi người đều ngẩng đầu lên, có chút kinh ngạc cùng với không rõ.

Ánh mắt của Lâm Siêu lạnh như băng không có một chút tình cảm nào nhìn mọi người, nói: "Căn cứ Tinh Thần đối với các ngươi, không phải là quan hệ hợp tác, có biết từ 'Thống trị' là có ý nghĩa gì hay không? Phạm thủ lĩnh gọi các ngươi tới đây, không phải là để thương lượng, không phải là khẩn cầu, mà là mệnh lệnh! Các ngươi còn dám ở nơi này kháng nghị? Lẽ nào ở trong căn cứ của các ngươi, thuộc hạ có thể phản kháng mệnh lệnh của cấp trên?"

Trên mặt của đám thủ lĩnh đều biến sắc.

Lâm Siêu lạnh lùng nói tiếp: "Nếu như các vị cảm thấy không thoải mái, ta sẽ không ngại phái người khác đến ngồi vào vị trí của các ngươi, nhớ kỹ, các ngươi đã không còn là các căn cứ độc lập nữa, mà là thế lực phụ thuộc của căn cứ Tinh Thần! Ta hi vọng tất cả mọi người đều có thể tự giác treo cờ xí của căn cứ Tinh Thần chúng ta lên, đừng để cho những sai lầm sơ cấp như vậy làm mất đi cái đầu của mình!"