Chương 693 Vui mừng
Tên trung niên mập mạp mừng như điên cầm khẩu súng lên, liên tục dập đầu, nói: "Cảm tạ đại ân đại đức của Chiến Thần đại nhân, tiểu nhân sẽ lập tức dẫn người di chuyển đến căn cứ Tinh Thần, ngày sau chúng ta sẽ hết sức cống hiến cho căn cứ Tinh Thần, chỉ cần Chiến Thần đại nhân có một tiếng dặn dò, tiểu nhân sẽ liều mình..."
"Thủ, thủ lĩnh." Lời nói của tên trung niên mập mạp bị tên tuỳ tùng ở sau lưng cắt ngang: "Chiến Thần đại nhân đã rời đi rồi."
Tên trung niên mập mạp còn đang tức giận tại sao tên tùy tùng này lại không biết lễ phép như vậy, nhưng sau khi nghe được lời nói của hắn, lập tức ngẩng đầu lên nhìn, nhưng ở trên bầu trời nào còn có bóng người của Lâm Siêu?
Tên trung niên mập mạp vội vã đứng dậy, vuốt ve khẩu súng ở trong tay, cười ha hả nói: "Không hổ là Chiến Thần, tiện tay bố thí một khẩu súng cũng lợi hại như vậy, ngươi lập tức đi triệu tập tất cả mọi người lại, chuẩn bị di chuyển đến căn cứ Tinh Thần, chúng ta sắp có một cây đại thụ để dựa vào rồi, ha ha!"
"Đại nhân, vậy còn đám dân chạy nạn ở đây thì sao?" Tên tuỳ tùng chỉ về mấy túp lều ở chu vi xung quanh.
Tên trung niên mập mạp liếc mắt nhìn ra xung quanh, lúc này mới biết bản thân mình đang ở khu dân nghèo, vội vã dùng tay che mũi lại, nói: "Cứ để cho bọn họ đi theo, có thể theo kịp thì tốt, không theo kịp thì tự sinh tự diệt, mau rời khỏi chỗ này thôi, thối chết lão tử rồi."
Hai người bọn hắn vội vã đi qua bên cạnh cô gái cao gầy, rời khỏi nơi này, cô gái cao gầy cũng không hề liếc mắt nhìn vị đại nhân vật mà ngày thường nàng nghĩ cũng không dám nghĩ tới này, mà dùng ánh mắt kinh ngạc nhìn vào không trung, bóng người cao lớn vĩ đại kia, tựa hồ như đã được lưu lại ở bên trong con ngươi của nàng.
Qua một lúc lâu, nàng mới phục hồi lại tinh thần, bên trong đôi mắt lộ ra một tia kiên quyết.
Người đàn ông trung niên nhìn thấy các đại nhân vật đều đã rời đi, lúc này mới cẩn thận từng li từng tí từ dưới đất bò dậy, nói: "Mới vừa rồi, người trôi nổi ở trên bầu trời là ai, là thần linh hay sao, làm sao lại có thể đáng sợ đến như vậy?"
Cô gái đỡ cha của mình đứng lên, thấp giọng nói: "Con đã từng nghe người khác nói qua, có một vị Chiến Thần ở căn cứ Tinh Thần, ba ba, chúng ta cũng đi đến nơi đó đi, nghe nói pháp luật ở nơi đó rất nghiêm minh, không có đói bụng, nghèo khó, thống khổ nữa, ở nơi đó, chúng ta có thể tìm được công việc của mình, duy trì cuộc sống."
"Có nơi như thế hay sao?" Người đàn ông trung niên trợn mắt lên hỏi.
Cô gái trịnh trọng gật đầu, nhìn về phía phương xa, trong lòng âm thầm nói: "Nhất định sẽ có!"
Trong khi Lâm Siêu đang tìm kiếm mục tiêu thứ hai thì trên Tinh Võng đã có một mảnh hoan hô.
Liên quan đến sự tình Lâm Siêu càn quét Vương Thú, từ hôm qua căn cứ Tinh Thần đã thông báo ra bên ngoài, vào buổi sáng ngày hôm nay, có một số sinh tồn giả có điều kiện sinh hoạt không tệ lắm, đã đăng nhập vào Tinh Võng ngồi chờ đợi, từ lúc Lâm Siêu rời đi khỏi căn cứ Tinh Thần cùng với quá trình truy tìm tung tích của Vương Thú, đều được đồng bộ trực tiếp ở trên Tinh Võng, khiến cho vô số người chờ mong.
Cho tới thời điểm con Vương Thú thứ nhất bị đánh chết, đã triệt để nhen lên cảm xúc mãnh liệt của tất cả mọi người, cũng chứng thực được thông tin này là chính xác.
"Giết, giết hết những con Vương Thú chết tiệt này!"
"Chiến Thần vạn tuế!!"
"May là Chiến Thần đến kịp, bằng không lại có một khu dân cư tụ tập dân cư nữa bị hủy."
Mọi người ở trên Tinh Võng đều có chung mối thù với quái vật, khi nhìn thấy lại có một con Vương Thú nữa bị giết chết, mọi người đều trở nên hưng phấn, đặc biệt là các nhân viên chiến đấu của các căn cứ cỡ lớn, bọn họ lo lắng nhất chính là khi đi ra ngoài chấp hành nhiệm vụ săn giết thì gặp phải mấy con quái vật "To con" như thế này, bởi vì vậy bớt đi một con Vương Thú, liền mang ý nghĩa tỷ lệ bọn họ gặp phải nguy hiểm, được hạ thấp đi một phần.
Ở một nơi nào đó trong vùng hoang dã.
Có một con sư tử toàn thân màu đen to lớn, đang nằm rạp trên mặt đất lười biếng ngáp, tối hôm qua nó vừa được ăn no nê, cho nên bây giờ nó rất là nhàn hạ. Ở phạm vi ngoài trăm thước chung quanh nó, có một đám quái vật dữ tợn đang nằm rạp ở trên mặt đất, tất cả đều là quái vật cấp A cùng với cấp S, trong đó còn có ba con quái vật bò sát cấp Lĩnh Chủ.
Đây là một buổi sáng nhàn nhã của con sư tử màu đen, nó rủ mí mắt xuống, tùy ý nhìn lướt qua chu vi xung quanh, bỗng nhiên nó dừng ánh mắt lại, nhìn thấy ở phía xa xa có một điểm nhỏ màu đen, vừa nhìn thấy nó liền phát hiện ra cái điểm đen này đang cấp tốc áp sát lại chỗ này, trong nháy mắt liền vọt đến trước mặt của nó, hiện ra rõ ràng dung mạo, rõ ràng là một nhân loại, không, phải nói là nhân loại siêu tốc!
Con sư tử màu đen còn chưa kịp đứng dậy hoàn toàn, đã có một âm thanh sắc bén xẹt qua bên tai của nó.
Phốc!
Thân thể vừa mới đứng lên của nó, nhẹ nhàng lay động một hồi, cái đầu bỗng nhiên bị nổ tung.
Đám quái vật dữ tợn đang ngủ say xung quanh lập tức bị kinh động, ngẩng đầu nhìn tới, chỉ thấy một thi thể không đầu của thủ lĩnh đang ngã rạp ở trên mặt đất.
Lâm Siêu không để ý đến bầy thú đang bạo loạn, không nhanh không chậm mở nhẫn không gian ra, đem thi thể của con Vương Thú này ném vào bên trong, sau đó ở trong bàn tay dần dần xuất hiện một quả cầu ánh sáng, từ bên trong bắn ra vô số tia sáng, dày đặc giống như mưa bắn về phía bầy thú.
Phốc phốc phốc...
Vô số máu tươi bắn lên bên trong bầy thú, mùi máu tanh nồng nặc tản mát ở trong không trung.
Lâm Siêu nhanh chóng đem thi thể của bầy thú thu vào bên trong nhẫn không gian, xoay người rời đi, tiếp tục tìm kiếm mục tiêu thứ ba.
Ở phía Nam, tại một thành phố hoang tàn nào đó.
Ầm ầm ầm!
Trên đường phố hoang phế, chỉ có tro bụi cùng với ô tô cũ nát, đột nhiên mặt đất khẽ run rẩy, theo âm thanh ầm ầm vang lên, từ đằng sau một tòa cao tầng, có một con Cự Xà dài gần một trăm mét đỏ sậm đang chầm chậm bò ra.
Cự Xà ngẩng cao cái đầu của mình lên, dọc theo đường nó đang bò tới, đem dây điện còn sót lại trên đường phố kéo đứt, ô tô cũ nát hỗn loạn ở trên đường, cũng bị thân thể của nó nghiền ép truyền ra âm thanh răng rắc, động cơ cùng với thân ô tô bị ép nát, biến thành một miếng sắt mỏng dính.
Bỗng nhiên, bên trong con ngươi hình thoi của con Cự Xà, phản chiếu ra một bóng người màu xanh lục, đang ẩn náu ở bên trong một tòa nhà lớn cũ nát, trong tay đang ôm một khẩu súng trường kiểu cũ.
Hí!
Con Cự Xà nhanh chóng uốn lượn thân rắn, va chạm thân thể của nó vào tòa nhà lớn đổ nát kia, trong khoảnh khắc tòa nhà lớn sụp đổ, nó cúi đầu xuống, ngậm lấy thân thể của bóng người màu xanh lục kia, lộ ra hai cái chân còn đang kịch liệt đung đưa, khẩu súng trường ở trong tay bị rơi ra ở trên mặt đất.