← Quay lại trang sách

Đỗ Huy Nhiệm

Sinh ngày 16-3-1915 ở Nam Định. Chính gốc người Phú Yên, họ Hồ sau đổi thành họ Đỗ. Học trường Nam Định đến đậu thành chung, lên Hà Nội học đến tú tài. Hiện làm sở Trước bạ Hà Nội. Viết báo thường ký Đỗ Phủ, Thiếu Lăng.

Đã xuất bản: Khúc ly tao (1934), Thiên diễm tuyệt (1936).

Đỗ Huy Nhiệm kể:

Lắm khi đứng tựa bên cây,

Thẫn thờ đôi mắt đắm say nhìn trời.

Nhưng đến lúc cắt lời để gọi

Thì nàng như làn khói thoảng tan

Mặc tôi đứng sững mơ màng,

Một mình với một chiếc đàn chùng dây.

Nàng đây lại là Nàng Thơ và câu này là một câu tâm sự. Quả Đỗ Huy Nhiệm đã ôm ấp một mối tình lãng mạn đi theo dõi Nàng Thơ luôn trong bảy tám năm trời, từ "Khúc ly tao", đến "Thiên diễm tuyệt", từ "Phụ nữ thời đàm’’ hồi ông Phan Khôi chủ trương đến ‘‘Tân thiếu niên, Tiến hoá, Văn học tạp chí 1935, Hanoi báo, Tiểu thuyết thứ năm, Trào phúng, Đông thanh, Đông Á, Tin mới,..’’. hầu hết trên các báo chí bắc Nam. Nàng Thơ có lẽ không nỡ phụ người có công. Một đôi lần Nàng đã gặp con người tình cờ trở nên người họ Đỗ và cố ý mạo danh Đỗ Phủ, Thiếu Lăng. Các cuộc gặp gỡ ấy đều ghi lại bằng những vần thơ phảng phất giọng Đường với một chút xôn xao mới.

Octobre- 1941

ĐÌU HIU

Cơn gió đìu hiu lướt mặt hồ

Thổi rơi xuống nước chiếc hoa khô

Giật mình, làn nước cau mày giận

Tan cả vừng trăng toả lững lờ

(Hà Nội báo)

HOA TỦI

Vườn xuân, nắng mới hoa đương đẹp,

Em lạnh lùng qua, chẳng đoái hoài.

Em hỡi! vô tri hoa biết tủi:

Đầm đìa châu lệ, hạt sương mai.

(Thiên diễm tuyệt)

SAY

Đêm xuân một trận nô cười

Dưới đèn chẳng biết rằng người hay hoa

Khi vui quên cả cái già

Khi say chẳng dốc giang hà cũng say

Kim tịch thị hà tịch?

Mảnh gương nga đã tếch lối non đoài

Đó kìa ai ba, bốn, bốn, năm người

Người đâu tá? còn chơi trong mộng thế

Nhãn ngoại trần ai không nhất thế

Hung trung khối luỹ thuộc tiền sinh

Kiếp say sưa đã chấm sổ thiên đình

Càng đắm sắc, mê thinh, càng mải miết

Say lắm vẻ: say mệt, say mê, say nhừ, say tít

Trong làng say, ai biết nhất ai say

Mảnh hình hài quen giả trá xưa nay

Chúng sinh tướng lúc này coi mới hiện

Thôi sếp cả nguyệt hoa hoa nguyệt

Cảnh bồng lai trải biết gọi làm duyên

Tửu trung ưng thị thần tiên

(Tiểu thuyết thứ năm)