← Quay lại trang sách

Chương 735 Thần thức khác thường

Thấy hắn như vậy Ninh Dạ cũng thầm khen, người này đúng là kiêu hùng, gặp tình thế nguy cấp như hiện tại mà không hề rối loạn.

Nhưng cũng may hắn là kiêu hùng, nếu đổi lại là người khác, e có thế nào cũng phải thử một lần. Thiên Cơ điện có thể giữ được nhất thời, còn muốn lừa dối thì cực kỳ khó khăn.

Trong Tâm Thiện quan, Ninh Dạ và Dương Chí Thiện ngồi đối diện nhau.

Ninh Dạ chú ý thấy phương thức đả tọa của Dương Chí Thiện rất kỳ lạ.

Người khá đả tọa, thường thì theo tâm pháp bất đồng sẽ có thủ ấn tương ứng.

Nhưng Dương Chí Thiện lại không phải như vậy.

Hắn đả tọa trông rất nhàn nhã. Thậm chí hắn còn lấy đồ uống trà ra, tự châm trà nâng trà cho mình, lẳng lặng uống vào.

Nếu không phải thần thuật giúp Ninh Dạ được trong cơ thể Dương Chí Thiện đang dâng trào mãnh liệt, y còn tưởng người này thật sự không để ý tới sinh tử, coi vạn vật như chuyện thường.

Có điều, có lẽ có tu tiên giả như vậy nhưng chắc chắn không phải Dương Chí Thiện.

Bề ngoài bình tĩnh nhưng bên trong là sát khí ngập trời.

Thậm chí hắn đang nghĩ có nên tiện tay bóp chết con kiến trước mặt không.

Hắn không bóp có lẽ vì hắn còn chưa nghĩ ra nên lợi dụng con kiến này như thế nào.

Tiếp xúc với Công Tôn Điệp nhiều, Ninh Dạ cũng từ từ hiểu được người trong Ma môn.

Lòng dạ độc ác, hỉ nộ vô thường, hung hăng thành tính.

Thật ra Công Tôn Điệp cũng là người như vậy, chẳng qua sau khi đi theo Ninh Dạ đã thay đổi rất nhiều.

Đã là người thì thay đổi là bình thường, gần đèn thì rạng gần mực thì đen, Công Tôn Điệp có thể thay đổi vì Ninh Dạ, nhưng không ai có thể thay đổi Dương Chí Thiện.

Nhưng dù sao Ninh Dạ cũng không biết hắn đang suy nghĩ điều gì.

Còn cảm thấy căm tức sao Nam Ca Tử và Thủy Tinh Tử vẫn chưa tới, Ninh Dạ đâu có định để hắn tĩnh tọa như vậy.

Y nói: “Dương chưởng giáo bị thương không nhẹ, sao không chữa thương?”

Dương Chí Thiện liếc mắt nhìn hắn, không hiểu vì sao hắn lại hỏi câu này nhưng cũng không ngại ngần gì: “Thủ đoạn của Nam Ca Tử và Thủy Tinh Tử đâu dễ phá giải. Thật ra nếu cho ta thời gian, tối đa mười ngày là phá giải hoàn toàn thủ đoạn này. Khổ nỗi hai tên chuột nhắt kia truy đuổi gắt gao, bản tôn không rảnh được tới một ngày. ’

“Nói vậy là trận chiến này chưởng giáo gặp nguy rồi.”

Dương Chí Thiện hừ một tiếng: “Thiên hạ có biết bao người muốn giết bản tôn, nhưng còn xa mới làm được.”

Ninh Dạ nghe được hào khí trong lòng hắn.

Quả nhiên, tên này còn rất tự tin?

Tuy Dương Chí Thiện không phải Quân Bất Lạc, nhưng bị đuổi giết quanh năm suốt tháng, nếu nói không có chút thủ đoạn chạy trốn thì không ai tin, nhưng có thể thủ đoạn này phải trả giá rất lớn, không dễ gì sử dụng.

Ninh Dạ bèn nói: “Nếu chưởng giáo có thủ đoạn rời khỏi, kiến nghị ngài nên dùng sớm thì hơn.”

“Hả?” Dương Chí Thiện nhìn Ninh Dạ.

Ninh Dạ lại nói: “Có một số chuyện, đợi sau mới làm e là không kịp.”

“Ngươi biết cái gì?” Dương Chí Thiện khinh thường: “Thủ đoạn của ta, người ngoài không cách nào lý giải, căn bản không thể tưởng tượng nổi. Không phải ta sợ trả giá quá đắt, chẳng qua chỉ không muốn người ta biết rồi lại nhắm vào đó tính toán mà thôi. Vì vậy cho dù bản tôn có đi cũng phải giết sạch bọn chúng rồi mới đi.”

Ồ?

Hóa ra là thế?

Tức là thủ đoạn ép đáy hòm của ngươi không phải một cấm thuật trả giá cực lớn mà là một loại thủ đoạn nào đó có thiếu hụt rõ ràng, không thể bộc lộ trước mặt người khác? Một khi người khác biết, nhắm vào đó tính toán, rất có thể sẽ vô hiệu?

Thế thì là gì đây?

Ninh Dạ bắt đầu suy nghĩ về thủ đoạn của Ma môn. Ninh Dạ chỉ biết một ít chuyện của Ma môn qua Công Tôn Điệp, nhưng chưa từng nghe nói có thủ đoạn như vậy.

Có lẽ không phải thủ đoạn của Ma môn.

Trong Ma môn có không ít người của môn phái khác, do đủ loại nguyên nhân mà tới gia nhập, nhập môn khi đã có nghề, đương nhiên cũng có đủ thứ thủ đoạn ly kỳ quái dị.

Tuy Dương Chí Thiện lớn lên trong Ma môn, nhưng thân là môn chủ, muốn lấy được một số kỳ môn bí pháp hay bảo vật từ chỗ thuộc hạ cũng không có gì là lạ.

Trong thời gian ngắn Ninh Dạ không tìm được đáp án nhưng Dương Chí Thiện lại cười một tràng dài: “Lão già nhà ngươi đúng là thú vị, sao cứ cúi đầu nói chuyện với a? Ngẩng đầu lên.”

Nói đoạn đã phát động ma công, ép Ninh Dạ ngẩng đầu lên.

Đương nhiên Ninh Dạ không phản kháng được hắn, trong lòng thầm biết mình mà ngẩng đầu chắc thân phận cũng bại lộ, đang định phát động Quang Độn dịch chuyển tức thời thì thấy Dương Chí Thiện chỉ liếc mắt nhìn y một cái rồi nói: “Tu vi của ngươi mạnh hơn những gì ngươi thể hiện một chút, quả nhiên cũng là kẻ giấu tài.”

Ninh Dạ ngạc nhiên.

Không thể nào?

Hắn nhìn ra thực lực chân thật của mình mạnh hơn tu vi nhưng không nhìn ra mình sử dụng Thiên Huyễn thuật?