Chương 744 Tạo Hóa 2
Tạo Hóa Lão Nhân có thể coi là một vị đại năng thượng cổ.
Hắn không liên quan gì tới Tạo Hóa Thần Tọa, lý do có danh hiệu này là vì người này nắm giữ một môn thần thông đặc thù, đó là đoạt xá.
Chuyện đoạt xá không dễ gì làm được.
Thân thể có chủ, dựa vào địa lợi là có thể đối phó với kẻ địch bên ngoài.
Cho dù chỉ đoạt xá người bình thường, tỷ lệ thành công cũng rất thấp, càng không nói tới cường giả tu vi đạt tới cảnh giới Vạn Pháp.
Thế nhưng Tạo Hóa Lão Nhân lại khác, người này mong muốn vĩnh sinh, không ngờ lại nghiên cứu ra một môn thần thông đặc thù, mượn loại thuốc Thần Dẫn có thể khiến tỷ lệ đoạt xá thành công gia tăng nhiều.
Người này đoạt xá quá nhiều, khiến tu tiên giới cực kỳ kiêng kỵ, sau đó liên thủ tiêu diệt hắn, sau khi xác nhận kẻ này không chuyển sinh mới thở phào một tiếng.
Ai mà ngờ nổi Tạo Hóa Lão Nhân chưa thật sự tử vong mà chạy tới Ma môn, trở thành chủ nhân của Ma môn.
Nhưng dù sao đoạt xá cũng không bằng tự tu hành, không phải thân thể mình, thường không tương hợp với nguyên thần, thực tế sẽ tạo thành ảnh hưởng cực lớn đối với thần thức. Đoạt xá càng nhiều, thần thức sẽ càng yếu.
Đây chính là nguyên nhân vì sao hiện tại nguyên thần của Dương Chí Thiện không mạnh, không thể phát hiện ra gương mặt thật của Ninh Dạ.
Vì thực ra hắn là Tạo Hóa Lão Nhân, đã trải qua không biết bao nhiêu lần đoạt xá trùng sinh.
Nếu không phải Ninh Dạ từng nghe tới truyền thuyết về vị Tạo Hóa Lão Nhân này, lại thêm Dương Chí Thiện vô tình để lộ nhược điểm thần thức không mạnh, đúng là y không nghĩ tới điều này.
Thời khắc này gương mặt Dương Chí Thiện lộ vẻ dữ tợn, Hắn ngẩng đầu nhìn lên không trung: “Côn Lôn kính... Ngươi là Ninh Dạ, cũng là Bạch Vũ?”
Ninh Dạ nhún vai: “Hình như càng ngày càng nhiều người biết thân phận của ta.”
“Bất Diệt tuyền...” Dương Chí Thiện hầm hừ.
Sau khi biết Ninh Dạ là Bạch Vũ. Dương Chí Thiện cũng hiểu ra.
Có Bất Diệt tuyền, Dẫn Thần đan của hắn là vô dụng.
Không ngờ Ninh Dạ lại lắc đầu: “Đúng là Bất Diệt tuyền có thể giải được Dẫn Thần đan của ngươi, nhưng khi đó ta còn chưa xác định được thân phận và dược vật của ngươi, sao lại mạo hiểm như vậy. Cũng may là thần thức của ngươi quá yếu, vì vậy không nhìn ra ảo thuật của ta... Ta có dùng đan dược của ngươi đâu.”
Nói đoạn, Ninh Dạ lấy ra một vật, chính là đan dược mà Dương Chí Thiện đã đưa cho y lúc trước.
Dương Chí Thiện hừ một tiếng: “Coi như ngươi lợi hại.”
Nói xong không nhiều lời với Ninh Dạ mà trực tiếp thi triển độn pháp bay lên không trung bỏ đi.
Không chiếm được thân thể Ninh Dạ, Dương Chí Thiện cũng không sợ, cùng lắm lại tìm một thân thể khác đoạt xá. Tạo Hóa Lão Nhân có vô số hậu chiêu, đã rải sẵn “hạt giống” khắp Trường Thanh giới, lúc trước chọn Ninh Dạ chỉ là tiện tay mà thôi.
Thấy hắn định đi, Ninh Dạ cười nói: “Ta cho ngươi đi à?”
Dương Chí Thiện cười ha hả: “Bản tọa muốn đi, ai giữ được?”
Sau đó nguyên thần lập tức hóa thành vô số luồng sáng chia ra mọi hướng.
Thần thông mà Tạo Hóa Lão Nhân Đây là sáng tạo, cực kỳ thần diệu. Năm xưa bao nhiêu người muốn diệt trừ hắn, nhổ cỏ tận gốc, nhưng đều thất bại. Nguyên nhân vì nguyên thần của người này có thể chia ra ngàn vạn, nhưng chỉ cần giữ được một chút thôi là có thể trùng sinh, hơn nữa tốc độ cực nhanh, căn bản không cách nào truy kích, cao minh hơn Diệt Thần chú không biết bao nhiêu lần. Chẳng qua Diệt Thần chú là để tu hành và chiến đấu còn thần thông của Tạo Hóa Lão Nhân không liên quan gì tới tu hành, chỉ để sống sót.
Dương Chí Thiện tuyệt đối không tin với năng lực của Ninh Dạ có thể giữ mình lại.
Nhưng Ninh Dạ chỉ nở nụ cười khẽ lắc đầu: “Tự gây nghiệt, không thể sống!”
Sau đó lấy ra một vật.
Tử Giới châu.
Y tiện tay bóp nát Dẫn Thần đan, một luồng sáng nguyên thần xuất hiện, chính là bản mệnh nguyên thần của Dương Chí Thiện.
Thật ra bên trong Dẫn Thần đan của Dương Chí Thiện ẩn chứa một chút phân thần của hắn, coi đó là vật dẫn, dẫn dắt nguyên thần bản mệnh, tiến hành đoạt xá.
Nhưng một chút nguyên thần giấu trong đan dược không giống nguyên thần bên ngoài của Dương Chí Thiện, không có linh trí, không chủ động bỏ trốn.
Ngay khoảnh khắc sau, Ninh Dạ đã truyền bản mệnh nguyên thần của Dương Chí Thiện vào trong Tử Giới châu.
“Á!”
Một tiếng kêu thảm thiết vang lên.
Sau đó chỉ thấy nguyên thần Dương Chí Thiện vừa rồi còn bỏ chạy tứ tán, không ngờ lại tự quay trở lại, dồn dập tuôn vào trong Tử Giới châu.
"Không!"
Trong hạt châu vang lên tiếng kêu la sợ hãi với cực điểm của Dương Chí Thiện, một hư ảnh nguyên thần đang từ từ hình thành.
“Thế mới nói, đây chính là tự gây nghiệt.” Một giọng nói đột nhiên vang lên, không ngờ lại là Hắc Viêm Ma Thần.
Mảnh vỡ nguyên thần của Dương Chí Thiện bay tới như mưa, không ngừng tràn vào.