← Quay lại trang sách

Chương 745 Nguy cơ xuất hiện

Hắn lắc đầu nói: “Dẫn Thần đan, chỉ dẫn nguyên thần, xâm linh đoạt xá, nhưng cũng chính vì vậy hại ngược lại ngươi. Gặp phải người có chuẩn bị, nguyên thần của ngươi sẽ như thiêu thân lao đầu vào lửa, tự chui vào lưới.”

"Hắc Viêm cứu ta!" Dương Chí Thiện gào thét điên cuồng.

“Cứu?” Hắc Viêm Ma Thần khinh thường: “Thằng ngu này mong được trường sinh mà tự chặt bỏ căn cơ, còn không nhìn ra ảo thuật của một tên Vạn Pháp, thua trong tay hắn cũng chẳng oan, có gì hay mà cứu?”

Nói xong đã phun ra một luồng lửa ma ngục, còn ra tay luyện hóa nguyên thần của Dương Chí Thiện.

Ma diễm không ngừng thiêu đốt, nguyên thần của Dương Chí Thiện từ từ biến hóa, dần dần sinh ra một Huyết Sát hoàn toàn mới trong Tử Giới châu.

Huyết Sát này đã bị xóa sạch thần trí, vô tri vô thức, nhưng hung ác vô cùng, tỏa ra khí huyết sát ngập trời.

Năm xưa Kinh Trường Dạ luyện hóa một thành tạo thành Huyết Sát cũng không bằng giờ phút này Ninh Dạ luyện hóa một người thành Huyết Sát.

Nhưng Ninh Dạ lại hoàn toàn không để ý, ngược lại trong lòng căm hận nói: “Ta cũng chẳng muốn cái này.”

Nói xong ngoắc tay một cái, đã nắm lấy những bảo vật như Chí Ác kiếm, Hắc Ma phiên rơi xuống phía xa.

Ninh Dạ vứt Ngọc Ma Thủ, Hắc Ma phiên cho Hắc Viêm Ma Thần: “Đây là thù lao của ngươi.”

“Chí Ác kiếm thì sao?” Hắc Viêm chỉ quan tâm tới Chí Ác kiếm.

“Ta sẽ không để loại ma khí này lưu lại trên thế gian.” Ninh Dạ kiên quyết nói: “Nhưng ta có thể tính toán phá giải nó, trả lại bộ phận vốn thuộc về Ma Uyên cho ngươi, lại thêm Tử Giới châu và Tâm Ma cổ quyển.”

Nghe y nói vậy, Hắc Viêm Ma Thần cũng biết Ninh Dạ đã nhượng bộ tối đa rồi, bất đắc dĩ gật đầu: “Được rồi, nếu thế điều kiện của ngươi là gì?”

“Tất cả của Yên Vũ lâu, bao gồm cả Thu Thủy Trường Thiên đồ!”

“Thế thì không dễ.”

“Cho nên ngươi mới phải dốc toàn lực ứng phó. Nếu ngươi đồng ý thật sự dốc toàn lực ra tay, kể cả món Chứng Đạo Ma Hài thứ ba cũng không phải không thể xem xét...”

“Ý ngươi nói...”

“Đúng, ước định trăm năm giữa ta và ngươi có thể giải trừ.”

Thân hình Ninh Dạ lóe lên, đã xuất hiện bên cạnh đám người Trì Vãn Ngưng.

“Thành công rồi!” Trì Vãn Ngưng Công Tôn Điệp vui mừng ôm lấy Ninh Dạ.

“Ừ, còn thuận lợi hơn kế hoạch của ta.” Ninh Dạ gật đầu, tiện tay ném một quyển sách cho Công Tôn Điệp.

Công Tôn Điệp nhận lấy xem thử, lập tức vui mừng: “Hắc Ngục ma điển?”

Thứ này lấy được trên người Dương Chí Thiện, là một trong tam đại bí điển Ma môn.

“Đúng, nhưng nàng không được tu hành, chỉ có thể cảm ngộ đạo tắc.” Ninh Dạ cảnh cáo cô.

Y không muốn Công Tôn Điệp lại đi vào ma đạo.

Công Tôn Điệp lè lưỡi: “Biết rồi.”

Tam đại bí điển Ma môn đã có hai bản rơi vào tay cô, đương nhiên trong lòng vui mừng, đã bắt đầu tính toán xem mình nên dùng hai quyển ma điển này đổi lại lợi ích gì từ chỗ Ma môn.

Trước đây sau khi cô lấy được ma điển chỉ dám lén lút cầm theo bỏ chạy, chuyện giao dịch chỉ dám nghĩ chứ không dám làm. Giờ có Ninh Dạ, lòng tin tăng nhiều, căn bản không nghĩ tới chuyện hủy diệt chúng mà định bán lại cho Ma môn.

Ninh Dạ lại trả Phong Vũ Tiêu Tương kiếm cho Trì Vãn Ngưng, quay sang nói với Lâm Lang Thiên: “Dương Chí Thiện Nam Ca Tử đã chết, nhưng bảo vật của Nam Ca Tử đều bị Thủy Tinh Tử mang đi. Còn trên người Dương Chí Thiện đa số là đồ vật của Ma môn, ta đã đem đi trao đổi với Hắc Viêm, bảo hắn dốc toàn lực trong lúc tiêu diệt Yên Vũ lâu, chỉ còn Khô Vĩ tiên này để bày tỏ tâm ý.”

Khô Vĩ tiên là một món pháp bảo siêu nhất phẩm trong tay Dương Chí Thiện, có thể khiến vạn vật khô kiệt, phá hủy sinh cơ. Thật ra thứ này không có giá trị gì với Vạn Hoa cốc, ngược lại có tác dụng khắc chế, nhưng chính vì vậy Vạn Hoa cốc luôn muốn thu thập, không cần có tác dụng với mình, chỉ mong đối thủ không có.

Lâm Lang Thiên vui vẻ nhận lấy: “Không sao không sao, vốn là ngươi gọi ta tới giúp, ta lại không thể giúp ngươi cái gì, sao lại mặt dày nhận đồ của ngươi cho được. Như bây giờ rất tốt.”

Nếu là những đại năng khác, chạy lòng vòng theo Ninh Dạ nhưng không phát huy được chút tác dụng nào, chỉ làm một bảo tiêu, khéo đã nổi giận lôi đình.

Lâm Lang Thiên lại cảm thấy như vậy là rất tốt.

Tuy cô không thích động thủ nhưng lại rất thích xem trò vui.

Vận dụng Thủy Mạc Liên Hoa thuật, phóng tầm mắt quan sát đại năng so chiêu, thậm chí còn khen ngợi, thi thoảng lại vỗ ngực hô to gọi nhỏ, cứ như một cô bé, khiến đám người Trì Vãn Ngưng, Cố Tiêu Tiêu dồn dập chê cười, nhưng cô hoàn toàn không để ý.

Ninh Dạ mỉm cười nói: “Tiên tôn không ngại là tốt rồi. Nếu hành động phía sau thuận lợi, Vạn Hoa cốc cũng sẽ có phần.”

Vạn Hoa cốc sẽ thu hút thù hận giúp, vì vậy cũng phải chia một chút lợi ích.