← Quay lại trang sách

Chương 747 Lôi Vô Tâm 2

Vừa lên khỏi mặt nước, đột nhiên nó vặn vẹo kịch liệt, dần dần biến thành hình người, không ngờ lại là hình dạng của Lôi Vô Tâm.

Hắn thở dài một tiếng rồi mắng: “Nguy hiểm thật, may mà bản tôn còn có chút thủ đoạn.”

Nhưng nhìn lại thân thể mình, trong lòng lại căm tức.

Xá Thân đạo của hắn tu luyện tới Bất Tử Kiếp thì chỉ cần lưu lại một chút máu thịt thôi là có thể trùng sinh, nhưng cũng phải trả giá. Bây giờ tu vi của hắn giảm sút, chỉ có cảnh giới Vạn Pháp, cũng may căn cơ vẫn còn, có lẽ không bao lâu sau sẽ khôi phục.

Cho dù như vậy, Lôi Vô Tâm vẫn rất đau lòng.

Sau khi suy nghĩ, đầu tiên hắn phất một luồng hỏa phù về Hắc Bạch thần cung, thông báo cho bọn Nhạc Tâm Thiện.

Sau khi viết xong, hỏa phù hóa thành một ánh lửa bay đi.

Nhưng mới bay được một quãng lại như đụng phải một bức tường trong suốt, không ngờ lại không bay tiếp được.

Không chỉ có vậy, ánh lửa không ngừng ngưng tụ, không ngờ lại trở về hình dạng tấm phù.

Cái gì?

Đây là thủ đoạn gì vậy?

Lôi Vô Tâm kinh hãi.

Hỏa phù đưa thư có thể coi là thủ đoạn truyền tin đáng tin cậy nhất tu tiên giới hiện tại, không chỉ tốc độ nhanh, hơn nữa rất khó ngăn chặn, cho dù có chặn được cũng trực tiếp hủy diệt.

Nhưng cảnh tượng vừa diễn ra hoàn toàn lật đổ hiểu biết của Lôi Vô Tâm, hỏa phù đưa thư của mình không chỉ bị ngăn chặn mà còn bị ngưng tụ lại thành phù.

Hắn thầm kinh hãi, cẩn thận quan sát, chỉ thấy trên bầu trời có một thân hình xuất hiện, không ngờ lại là Ninh Dạ.

“Ninh Dạ!” Lôi Vô Tâm kêu to: “Sao ngươi làm được như vậy?”

Lúc này phản ứng đầu tiên của hắn là rốt cuộc Ninh Dạ làm cách nào để ngăn cản hỏa phù của mình.

Ninh Dạ thấy hắn hỏi vậy, mỉm cười vung tay lên, phía sau đã xuất hiện cái bóng Tạo Hóa thần tọa: “Tạo Hóa vô cực, ngay sinh mệnh còn sáng tạo được, huống chi một tấm hỏa phù.”

“Tạo Hóa... Tạo Hóa thần tọa... không tốt!” Cuối cùng Lôi Vô Tâm cũng phản ứng lại, kêu to một tiếng nhảy lên, giơ tay thi triển một thần thông về phía Ninh Dạ.

Nhưng Ninh Dạ chỉ búng tay một cái, một tảng đá nho nhỏ bay tới, rơi lên người Lôi Vô Tâm, làm bộc phát ra một vòng xoáy Hắc Bạch Lưỡng Nghi, bao lấy Lôi Vô Tâm, còn khiến hắn không thể chạy trốn.

Đây là thủ đoạn gì?

Lôi Vô Tâm kinh hãi.

“Lưỡng Nghi Loa Toàn do ta tự nghĩ ra, nhưng đáng tiếc tu vi không đủ, tạm thời phải mượn Nguyên Từ thạch để thi triển. Có lẽ ngươi có thể giúp ta phát triển nó thêm.” Ninh Dạ mỉm cười.

“Bạch Vũ!” Lôi Vô Tâm phẫn nộ trừng mắt nhìn Ninh Dạ.

“Không sai. Xem ra ngươi cũng hiểu rồi, thế thì không còn gì để nói nữa. Vốn dĩ ta còn định để ngươi sống thêm một thời gian, nhưng ai bảo đầu óc ngươi tốt quá, còn dám chạy tới đây, xem tới tận cùng. Tự tìm đường chết thì thần tiên cũng khó cứu.”

Nói xong Ninh Dạ lại đánh ra hai viên Lưỡng Nghi Nguyên Từ thạch, tạo thành ba vòng xoáy trắng đen, nhốt Lôi Vô Tâm lại.

Tuy tu vi của Lôi Vô Tâm đã rơi xuống cảnh giới Vạn Pháp, nhưng dù sao cũng từng là Vô Cấu, cảnh giới khác biệt, thủ đoạn cũng nhiều. Ninh Dạ đang muốn quan sát chỗ thiếu hụt của Lưỡng Nghi Nguyên Từ thạch, vừa vặn dùng hắn để làm thí nghiệm.

Vừa nói vừa mở hỏa phù ra xem.

Chỉ thấy bên trên viết: “Dương Chí Thiện đã chết, dị bảo không thấy tăm hơi, chắc bị Ninh Dạ đoạt lấy. Nam Ca Tử chiến tử nhưng Thẩm Phi Vân thăng cấp lên Niết Bàn, ta bị Thủy Tinh Tử đánh trọng thương, tạm thời không thể tìm kiếm tung tích Ninh Dạ.”

Có thể nói giải thích hết mọi chuyện.

Ninh Dạ suy nghĩ, mượn Vô Thiên thuật vuốt một cái lên hỏa phù, chữ viết trên đó đã tổ hợp lại, biến thành “Nam Ca Tử chiến tử, Dương Chí Thiện đã chết, ta đã đoạt được bảo vật nhưng bị Thủy Tinh Tử đánh trọng thương.”

Chữ viết trên hỏa phù có dấu hiệu cá nhân đặc biệt của tu sĩ, khó lòng giả mạo, nhưng hiện giờ Ninh Dạ chỉ sắp xếp tổ hợp lại, mỗi chữ đều là Lôi Vô Tâm viết, nội dung đã hoàn toàn thay đổi, phần còn thừa cứ xóa là được.

Cứ như vậy, bảo vật mà Dương Chí Thiện lưu lại đều thành của Lôi Vô Tâm, không liên quan gì tới Ninh Dạ.

Làm xong việc này, Ninh Dạ ném hỏa phù ra, truyền cho Hắc Bạch thần cung.

Cho dù không thấy Ninh Dạ sửa chữa ra sao nhưng Lôi Vô Tâm cũng đoán được, khóe mắt trợn trừng như muốn nứt: “Ngươi định giết ta?”

“Như ngươi đã nói, giữ ngươi lại để làm gì?” Ninh Dạ nói xong xuất chưởng đánh lên đỉnh đầu Lôi Vô Tâm.

Lôi Vô Tâm kêu thảm một tiếng, thân thể lại sụp đổ.

Nhưng ba vòng xoáy trắng đen đồng thời hấp thu, khiến máu thịt của hắn không thể phóng ra.

Ninh Dạ ngoắc tay, ba vòng xoáy trắng đen hợp lại thành một, hút sạch Lôi Vô Tâm vào trong, tiêu diệt sạch sẽ.

“Tiếc quá, một vật thí nghiệm rõ tốt.” Ninh Dạ lạnh nhạt nói một câu rồi mới chắp tay bay đi.