← Quay lại trang sách

Chương 782 Quần ẩu

“Sao không dùng Diệt Thần nỗ từ sớm?” Lâm Lang Thiên tức giận nói.

“Lắm lời, ta muốn tiết kiệm không được à?” Ninh Dạ tức giận nói: “Hơn nữa đại hòa thượng này sống sót mới có thể giúp các ngươi diệt lão yêu bà, giờ lại phải kéo dài thêm một thời gian rồi.”

Nhiếp Hồng Thường nổi giận: “Ninh Dạ, ngươi được lắm,, tất cả mọi người nghe đây, Ninh Dạ chính là Bạch Vũ, dư nghiệt của Thiên Cơ môn!”

Giọng nói của Nhiếp Hồng Thường vang vọng ầm ầm trong Yên Vũ lâu.

Nhưng Ninh Dạ lại chẳng bị lay động, cười lạnh nói: “Ta sợ ngươi nói ra chắc? Ngươi làm vậy chỉ khiến bọn họ rơi vào chỗ chết thôi... À quên, giờ bọn họ đang trong chỗ chết mà.”

Nói đoạn, Ninh Dạ lại ném ra vài viên Lưỡng Nghi Nguyên Từ thạch, nhưng là ném về phía sau.

Một tu sĩ Vạn Pháp đỉnh phong vừa chạy tới, còn chưa kịp ra tay đã thấy Lưỡng Nghi Nguyên Từ thạch nổ tung, tạo thành một vòng xoáy khủng khiếp, xé toạc người hắn, chỉ trong chớp mắt đã nghiền hắn thành bột phấn.

Ninh Dạ tiện tay ném một phát, lại một lượng lớn Lưỡng Nghi Nguyên Từ thạch, lần này là nhắm vào một tu sĩ Vô Cấu của liên minh bách gia.

Nếu nói áp lực thì thật ra hiện tại Ninh Dạ đang chịu áp lực lớn nhất.

Y vừa phải duy trì ảo thuật ảnh hưởng tới đám người Thẩm Phi Vân, Thần Tiêu, vừa phải ngăn cản đám tu sĩ chạy tới.

Nhưng ngay lúc này, lợi ích của truyền thừa hai đạo cực chiến lại được thể hiện, Ninh Dạ giữa được ý chí kiên cường, thể lực dồi dào, cho dù gánh nặng hơn nữ vẫn kiên trì chèo chống.

Tu sĩ Vô Cấu kia vừa xông tới, gặp phải công kích của Lưỡng Nghi Nguyên Từ thạch cũng không dám coi thường, vừa quát lên vừa thi triển thần thông, không ngờ lại thoát khỏi công kích của Lưỡng Nghi Nguyên Từ thạch, đồng thời không quên ra tay với Ninh Dạ.

Nhưng Ninh Dạ có Lưỡng Nghi Càn Khôn quyển trên người, dễ dàng trừ khử thần thông này.

Tu sĩ Vô Cấu kia không khỏi ngây dại, đây là thủ đoạn gì.

Đáp lại hắn là một nắm Lưỡng Nghi Nguyên Từ thạch.

Nhưng Vô Cấu chính là Vô Cấu, cho dù Ninh Dạ có Lưỡng Nghi Càn Khôn quyển, có Lưỡng Nghi Nguyên Từ thạch, nhưng vẫn khó mà tiêu diệt hắn, chỉ miễn cưỡng ngăn cản.

Mà động tĩnh ở nơi này gia tăng, dẫn tới càng lúc càng nhiều tu sĩ chạy tới.

Đột nhiên, Ninh Dạ phát hiện một người đứng sau thao túng mọi chuyện như y mà bất tri bất giác bước lên trước sân khấu, trở thành kẻ một thân một mình giao chiến với cả Yên Vũ lâu và liên minh bách gia.

“Mẹ nó, hơi nóng vội rồi.” Ninh Dạ chửi bới.

Quả nhiên sau khi dung hợp Thu Thủy Trường Thiên đồ, mình kiêu ngạo quá mức.

Tâm tính như vậy là không được, rất không được, lần sau phải hấp thu bài học này.

Y vừa nghĩ vậy vừa tiếp tục ném đá, ngăn cản tu sĩ Vô Cấu kia, đồng thời gọi Hắc Viêm Ma Thần ra.

Hắc Viêm Ma Thần cười ha hả: “Cuối cùng cũng tới phiên ta xuất thủ à?”

Ninh Dạ hừ một tiếng nói: “Thu Thủy Trường Thiên đồ đã tới tay ta, giờ ngươi ra tay chỉ đủ cho phần ta đã thanh toán.”

Hắc Viêm Ma Thần hừ một tiếng: “Thằng nhãi nhà ngươi đúng là gian xảo. Ta có thể đưa Chứng Đạo Ma Hài cho ngươi, thế nhưng ta nhất định phải lấy được Chí Ác kiếm!”

“Đã nói rồi, chờ ta hóa giải xong sẽ đưa cho ngươi!”

“Khốn kiếp!” Hắc Viêm Ma Thần tức giận mắng, vận kình chụp về phía tu sĩ Vô Cấu kia.

Lần này hắn không do dự nữa, chủ yếu là không ai bàn điều kiện với hắn, khi dốc toàn lực xuất kích, không ngờ lại có uy năng Niết Bàn.

Tu sĩ kia không ngờ mình lại gặp phải một đại năng Niết Bàn, sợ hãi tới mức vội vàng lùi lại: “Ta không muốn đối địch với ngài!”

Nói xong đã tự lui bước.

Hắc Viêm Ma Thần ngẩn ra: “Thế có tính không?”

“Tính cái rắm!” Ninh Dạ mắng: “Đừng mơ mộng nữa, bọn chúng còn kéo tới. Không lấy được Thiên Chung điện, tất cả mọi người đều phải chết ở đây, ngươi nên đánh một trận thật thống khoái đi.”

Nói xong Ninh Dạ đã phóng thích toàn diện Hắc Viêm Ma Thần.

Quả nhiên tu sĩ Vô Cấu kia không lùi mà đang chờ những người khác.

Bây giờ mọi người đều đã hiểu, vị trí trung tâm là Thiên Chung điện, không đánh chiếm nơi này thì ai cũng thành vật tế của đạo cảnh.

Trong tình huống như vậy, đừng nói tu vi của ngươi là Niết Bàn, cho dù là cảnh giới Thiên Nhân cũng phải liều mạng.

Một loạt tu sĩ tập hợp, chỉ riêng Vô Cấu đã có tám chín vị, khiến Hắc Viêm Ma Thần không khỏi nhảy dựng lên, đành la hét: “Giao dịch này lỗ quá! Lỗ to quá!”

“Đừng ồn ào.” Ninh Dạ giơ tay lên, một lưỡi dao cầu đã xuất hiện trên không trung, chậm rãi hạ xuống Nhiếp Hồng Thường: “Khống chế mụ ta!”

Tất cả mọi người đồng thời phát lực, cưỡng ép đè Nhiếp Hồng Thường xuống.

Nhiếp Hồng Thường kinh hãi nhìn dao cầu trên bầu trời, kêu lên thảm thiết: “Ninh Dạ, ta biết sai rồi, tha cho ta một mạng đi!”

“Ngươi nên chết đi thì hơn.” Ninh Dạ mặt không cảm xúc, vung một tay xuống.