← Quay lại trang sách

Chương 825 Lẻn vào

Đối với đại đa số tu tiên giả, tự nghĩ ra một môn tiên pháp thường phải dùng năm làm đơn vị.

Nhưng ngoài ra, đây chỉ là trong điều kiện bình thường.

Nói trắng ra, cái gọi là sáng tạo đều được tiến hành dựa trên cơ sở cái cũ.

Chỉ cần có đủ căn cơ, chuyện sáng tạo có thể rất nhanh.

Ninh Dạ nói chắc chắn mình có thể hoàn thành trong vòng bảy ngày, vì y đã nắm giữ tất cả cơ sở hoàn thiện tiên pháp này.

Thực ra đây là một cách chỉnh lý phối hợp năng lực vốn có của y, sáng tạo chỉ nằm ở phương thức vận dụng.

Chính vì vậy, Ninh Dạ biết bảy ngày đã đủ.

Thời gian sau đó, Ninh Dạ lại không ra ngoài mà chuyên tâm tu hành, nghiên cứu tiên pháp này.

Tăng cường uy lực pháp thuật gieo hạt ánh sáng, về bản chất vẫn là gia tăng về lượng.

Chỉ cần gieo đủ lượng hạt ánh sáng vào cơ thể đối phương, vụ nổ sẽ đủ cường đại.

Nhưng bản thân chuyện này cần có đủ thời gian.

Vì vậy theo tiến trình nghiên cứu, Ninh Dạ lại phát hiện, tuy đây là một sát chiêu cường đại bỏ qua phòng ngự, nhưng chính vì vậy phải có thời gian tích tụ rất dài. Đặt trong trò chơi thế này gọi là thời gian gọi chiêu.

Người khác chỉ mất nửa giây một giây rồi dùng chiêu, pháp thuật gieo hạt ánh sáng của Ninh Dạ muốn tích tụ tới mức giết chết Vạn Pháp sơ kỳ phải mất ít nhất một phút.

Muốn giết chết Vạn Pháp hậu kỳ chắc cần năm tới mười phút.

Muốn giết cường giả Vô Cấu, chắc phải mất nửa canh giờ.

Đó là đối phương còn không phát hiện, không ứng phó.

Đối với vấn đề này, Ninh Dạ thử nghiệm nhiều lần, xác nhận hầu như không thể giải quyết được.

Nếu không thể giải quyết được vấn đề thời gian, ngược lại việc Ninh Dạ cần làm không phải tăng cường về thời gian mà là hành động của bản thân trong lúc sử dụng pháp thuật này.

Giả như có thể vừa chiến đấu vừa gieo thuật, như vậy đợi một thời gian cũng đáng giá.

Phương pháp giải quyết vấn đề này lại rất đơn giản, trong tiên môn có quá nhiều pháp môn phân tâm nhị dụng, chỉ cần có đủ tu vi, thân thể chịu được, hoàn toàn có thể thi triển nhiều loại pháp thuật khác nhau.

Chẳng qua pháp thuật gieo hạt ánh sáng này cần tập trung sức lực, sau khi thử nghiệm Ninh Dạ phát hiện nếu mình phân tâm nhị dụng gieo hạt, vậy tương đương với vừa suy yếu chiến lực bản thân, vừa kéo dài thời gian thi pháp.

Nói chung, không hoàn hảo như mình tưởng.

Nhưng ngẫm lại thì thủ đoạn này có thể lập tức giết chết cường địch, nếu có thể vận dụng dễ dàng, thế chẳng hóa ra vô địch à? Ninh Dạ cũng thấy thoải mái hơn.

Lại thêm y tinh thông ảo thuật, dùng ảo thuật kéo dài thời gian, dốc toàn lực gieo hạt ánh sáng, chắc hiệu quả cũng không tệ.

Còn vấn đề ứng phó khi đối thủ phát hiện, cái này thì không nói trước được vì còn phải xem đối thủ.

Có lẽ một số đối thủ sẽ dễ dàng phát hiện, dễ dàng loại bỏ, thậm chí có thể kháng cự. Một số đối thủ thậm chí không thể phát hiện, chết thế nào cũng không biết.

Nhưng bí pháp tốt nhất là ngay từ đầu đã không cho đối thủ không biết mình có thủ đoạn này.

Vì vậy... mẹ nó, đây là một pháp thuật ám sát?

Còn tưởng mình sáng tạo một thần thông sát lục vô địch trên chiến trường, không ngờ cuối cùng lại thành thần thông ám sát, chuyện này khiến Ninh Dạ cũng bó tay.

Được rồi, coi như hàng loại hai cũng có thể dùng trên chiến trường cơ mà.

Bảy ngày sau, Ninh Dạ chuẩn bị sẵn sàng, ra khỏi Hàn Cực sơn, mò tới doanh trại của Thánh Vương các.

Quân trướng của Thánh Vương các chia thành “Tam Đình Thập Bát Trại”, bên trong cũng có bố trí trận pháp, tuy không huyền diệu thần kỳ như Hắc Bạch đại trận, nhưng cũng không dễ đối phó.

Nhờ thông tin của Dung Thành, Ninh Dạ được biết giờ phút này Bạch Tùng Nguyệt đang ở trong Diêu Quang trại, phía sân trước của Thánh Vương các.

Diêu Quang trại!

Tên hay lắm, rất hợp với hành động tối nay.

Ninh Dạ thầm nghĩ.

Y không phí lời, sau khi tới nơi Ninh Dạ trực tiếp hóa thành một đệ tử Thánh Vương các, nghênh ngang đi vào trong sân trước.

Trong quân trận, Chân Tri kính tỏa sáng lấp lánh, Ninh Dạ trực tiếp dùng ảo thuật che giấu, không lừa bảo kính mà lừa hộ vệ, cho dù Chân Tri kính đã phát ra cảnh báo, đám hộ vệ vẫn không hề hay biết, ngược lại quân trận phía sau được thông báo, dồn dập lao ra.

Nhưng Ninh Dạ tranh thủ chênh lệch thời gian, đã lẻn vào trong quân trận.

Trên bầu trời, vài cường giả Vạn Pháp đi một vòng quanh cửa, không thấy bất cứ ai, trong lòng kinh ngạc, cuối cùng đành mắng hộ vệ một trận rồi bỏ về.

Qua được cửa ải này, Ninh Dạ nhanh chóng tới một lều vải.

Chỉ thấy một nha hoàn đang bưng trà vào trong trướng.

Ninh Dạ trực tiếp đi tới, tóm lấy nha hoàn kia.

Nha hoàn kia giật mình, còn chưa kịp phản ứng đã bị Ninh Dạ đưa đi hơn hai mươi dặm. Nha hoàn này mới là Tàng Tượng, khoảng cách này đủ khiến cô ta chạy một lúc lâu.

"