← Quay lại trang sách

Chương 839 Dung đạo 2

Có người chỉ điểm, Dung Thành cũng chẳng khách khí, lấy một vật ra nói: “Đây là ngươi nợ ta.”

Nói xong đã ném vật kia ra, đánh xuống người đám Long Giáp vệ. Chỉ thấy mấy tên Long Giáp vệ đồng thời phát ra tiếng cọt kẹt, bộ phận trên người con rối có chỗ vận chuyển mất linh.

“Phá trận?” Ninh Dạ cũng nhìn ra đây là bí thuật luyện khí của Thiên Tinh môn, chuyên phá trận, không ngờ Dung Thành lại chế tạo được, cười nói: “Chỗ ta còn mấy ngàn món pháp bảo, tùy ngươi chọn.”

Dung Thành bị con số này dọa tới mức lảo đảo suýt ngã, Cố Tùng bên cạnh vui mừng: “Được, coi như bản tọa nợ ngươi!”

Nói xong lập tức ra tay toàn lực, nhân cơ hội lần lượt diệt trừ đám Kim Giáp vệ còn lại.

Nhưng sau khi kiểm tra một hồi, cuối cùng chẳng thấy có gì tốt, Cố Tùng nổi giận: “Đây là bảo vật mà ngươi nói đấy à?”

Dung Thành sắc mặt uất ức: “Trong tình huống bình thường, khu vực được mười hai Long Giáp vệ bảo hộ chắc chắn có trọng bảo. Làm sao ta biết mình lại kém may mắn như vậy, thượng tiên đừng nóng, ta dẫn ngươi tới nơi khác...”

“Cút mẹ ngươi đi.” Cố Tùng giơ tay tát bay Dung Thành, trận chiến này khiến hắn tiêu hao nặng nề, còn dùng không ít linh dược nhưng chẳng kiếm được cọng lông nào, trong lòng giận dữ, không giết Dung Thành đã là khách khí lắm rồi, sau đó dẫn người bỏ đi.

Dung Thành sắc mặt hậm hực bước ra.

Một lát sau trong rừng đá có hai người chui khỏi mặt đất, đưa mắt nhìn xa, một người trong đó trầm giọng nói: “Chắc chỉ là trùng hợp thôi.”

“Nhưng ta vẫn cảm thấy có gì đó quái lạ.”

“Mặc kệ nó, chính sự quan trọng hơn. Cấp trên đã truyền lệnh mở cả Cửu Đinh.”

Một tên khác giơ tay ngoắc một cái về phía một Long Giáp vệ đã chết, trong cơ thể Long Giáp vệ có một vật bay ra.

Ngay khi vật này rơi xuống tay đối phương, đột nhiên một người bay vọt tới.

“Không được!” Hai người cùng kêu lên một tiếng, bay sang hai nơi.

Đột nhiên thấy trước mắt hoa lên, đã đặt mình trong một ảo ảnh mây núi non nước.

❖ ❖ ❖

Sau thời gian một chén trà, bảo vật đã vào tay Ninh Dạ.

Đây là một lệnh bài nho nhỏ, mặt trước có khắc chữ “Long”, mặt sau khắc chữ “Dương”.

Khi Ninh Dạ nắm lệnh bài trên tay, Luyện Yêu tháp phát ra tiếng ngâm khoan khoái, vang vọng không ngừng trong Thiên Cơ điện.

Ninh Dạ đã phát hiện, tuy vật này chỉ là một tấm lệnh bài, nhưng tỷ lệ Luyện Yêu tháp trong đó lại không nhỏ.

“Hóa ra là bốn mảnh vỡ hợp lại.” Ninh Dạ nói nhỏ.

Long Dương phủ tìm được tới bốn mảnh vỡ Luyện Yêu tháp, sau đó bí mật luyện hóa, tọa thành trung tâm nòng cốt của Cửu Đinh Kim Giáp trận.

Thứ này không chỉ là bảo vật mà còn có bí pháp hoàn toàn mới mà Long Dương phủ căn cứ theo bí thuật trên mảnh vỡ khai phá ra.

Thời khắc này Ninh Dạ thu nhận bí pháp, sau khi xong việc y không lấy lệnh bài đi mà trực tiếp khắc cọc tiêu của mình vào, liên kết với Thiên Cơ điện. Thứ này còn phải ở lại phát huy tác dụng, sau khi kết thúc mới có thể thu hồi.

Y tiện tay ném lệnh bài tới bên cạnh thi thể rồi rời khỏi, đồng thời nghiên cứu bí thuật của Long Dương phủ trên lệnh bài.

Đây là một bí thuật dung hợp, cũng là đạo pháp, tên là Dung Đạo.

Lấy theo ý “hữu dung nãi đại”.

Thuật này thể hiện phong cách hành sự của Long Dương phủ, có thể dung hợp tất cả pháp môn bảo vật theo con đường khác biệt thành một.

Cách làm này đơn thuần là chồng chất về lượng, dùng để ngộ đạo phi thăng phá cảnh thì không được, nhưng dùng vào thực chiến, đặc biệt là tăng cường chiến lực trung hạ tầng lại cực kỳ hiệu quả.

Đối với Ninh Dạ còn có tác dụng cực lớn.

Sở học của y hỗn tạp, có Hắc Bạch thần cung, có tiên pháp thần thông của Thiên Cơ môn, có lợi ích thu được từ Cực Chiến đạo, Yên Vũ lâu và các nơi khác. Nếu y muốn, bí pháp của Hạo Thiên môn, Thái Âm môn, Mộc Khôi tông cũng có thể nắm giữ. Nhưng y cũng biết quá hỗn tạp cũng không phải chuyện tốt nên không làm vậy.

Nhưng có thuật này là có thể bao quát tích trữ nhiều hơn.

Mấu chốt nhất y còn có bí pháp Cực đạo.

Dung đạo là lắp ghép tổ hợp, Cực đạo là kéo lên cực hạn, hai bên kết hợp mang ý nghĩa thăng tiến thêm một cấp.

Chỉ tiếc Cực đạo trên tồn tại trên Cực Đạo việt, Việt Trọng Sơn lại cực kỳ keo kiệt, cho dù thế nào cũng không cho Long Dương phủ mượn.

Đợi đã...

Nghĩ tới Cực Đạo việt, trong lòng bỗng có ý tưởng.

Đúng vậy!

Rất có thể Việt Trọng Sơn sẽ tham gia đại chiến lần này.

Thế Cực Đạo việt thì sao?

Hắn có mang theo không?

Sau khi suy nghĩ, Ninh Dạ cảm thấy rất có thể Việt Trọng Sơn mang cả Cực Đạo việt tới.

Chắc chắn chuyện Cực Đạo việt thất lạc lần trước đã lưu lại ám ảnh rất lớn trong lòng Việt Trọng Sơn, nếu lần này xuất kích, làm sao hắn yên tâm để Cực Đạo việt lại được.

Đối với Việt Trọng Sơn, Cực Đạo việt chính là sinh mệnh của hắn.

"