← Quay lại trang sách

Chương 841 Nghi ngờ 2

“Đợi đã!” Lúc này Ninh Dạ lại dùng đá truyền âm tham gia, cứ như một vị khách không mời xông vào hội trường.

“Ninh Dạ?” Lôi Trường Sinh giật mình nói: “Ngươi có ý gì?”

Ninh Dạ trực tiếp nói: “Vừa rồi ta đã dùng ảo thuật lừa bọn Việt Trọng Sơn, dụ dỗ bọn họ ra tay.”

Vừa nói đã tranh công trước.

Giờ mọi người mới hiểu là có chuyện gì.

Nhưng vấn đề lại liên tục kéo đến.

“Khoảng cách xa như vậy, làm sao ngươi làm được?”

Đương nhiên Ninh Dạ không thể nói mình có Côn Lôn kính và Quang Độn, dịch chuyển cả ngàn dặm. Y chỉ có thể nói: “Thật ra ta đã tính toán cả phương diện này nên đã bố trí một chút ở nơi đó. Bọn họ che giấu đi qua, khó quan sát được, chắc chắn sẽ khiến cấm chế khởi động.”

“Làm tốt lắm!” Mọi người đồng thanh khen.

Nhạc Tâm Thiện vừa giao thủ với một vị Vô Cấu của Thánh Vương các vừa nói: “Bây giờ tình thế bất lợi, ngươi có dự định gì?”

Ninh Dạ trực tiếp nói: “Bây giờ bọn chúng biết mình đã bại lộ, chắc chắn sẽ dốc toàn lực chạy tới. Thế nhưng với tốc độ của đám người đó còn phải mất ít nhất một canh giờ. Ta biết tính cách Việt Trọng Sơn, hắn rất nóng nảy, chắc chắn không chờ đợi thêm, rất có thể sẽ rời khỏi đội ngũ trực tiếp tới đây.”

Nguyên nhân quan trọng hơn là vì y dùng hình tượng lúc trước xuất hiện, Việt Trọng Sơn phát hiện là kẻ lúc trước lấy trộm Cực Đạo việt của mình, chắc chắn sẽ đuổi theo truy sát.

Ninh Dạ đang muốn điều này.

Đám người Nhạc Tâm Thiện cùng vui vẻ: “Ngươi chắc không?”

“Chắc chắn! Ta dùng Lưu Thương kính nhìn thấy.” Thật ra Ninh Dạ định nói mình đoán vậy, nhưng nếu y nói vậy chắc chắn mấy lão già này sẽ không phối hợp với kế hoạch của hắn, chỉ có thể tiến thêm một bước để lộ năng lực điều tra từ khoảng cách ngàn dặm của bản thân.

Thôi được rồi, dù sao cũng có lúc dùng tới lá bài tẩy, chỉ cần thực lực chân chính mạnh hơn thực lực mà mình thể hiện là được.

Mọi người vui mừng.

Phong Đông Lâm lại nói: “Ngươi có kế hoạch gì không?”

Ninh Dạ trực tiếp nói: “Khi ở Việt Trọng Sơn, ta nhận được một món thần vật tên là Hoặc Tâm hoàn, có thể dùng ảo thuật, thêm vào Yên Vũ Trọng Lâu của ta vừa mới tiến bộ, chắc có thể lừa gạt Việt Trọng Sơn trong thời gian ngắn. Chỉ cần ta dùng ảo thuật khiến hắn cho rằng ta là kẻ hắn căm thù nhất, chắc hắn sẽ dốc toàn lực truy sát ta. Đến lúc đó ta dụ hắn đi, tranh thủ thời gian cho mọi người.”

“Hoặc Tâm hoàn? Ninh Dạ, lúc trước ngươi có báo cáo món này đâu?” Nhạc Tâm Thiện lập tức nói.

Ninh Dạ trợn mắt: “Ai mà chẳng có tư tâm? Đại điện chủ, nói chuyện đó lúc này có vẻ không thích hợp lắm?”

Lôi Trường Sinh cười ha hả: “Đương nhiên rồi, nhưng Ninh Dạ, Việt Trọng Sơn truy sát ngươi, ngươi chống đỡ được bao lâu?”

Ninh Dạ cười nói: “Ta giỏi chế phù, ra khỏi cửa thì thứ khác không tốt chứ tốt nhất là chạy trốn. Ta chế tạo cả trăm tấm Độn Quang phù, lại thêm một số thủ đoạn của bản thân ta, chắc cũng đủ kéo chân hắn một thời gian.”

Lôi Trường Sinh lập tức nói: “Được, chỉ cần ngươi dẫn Việt Trọng Sơn đi, chuyện sau đó cũng dễ làm.”

Việt Trọng Sơn là tông chủ của Cực Chiến đạo, chỉ cần hắn không có mặt, mượn Hắc Bạch đại trận, thần cung cũng không dễ đổ.

Nhưng nhìn Ninh Dạ đi khỏi, Nhạc Tâm Thiện lại nói: “Đông Lâm, ngươi không cảm thấy thằng nhãi Ninh Dạ này giấu giếm rất sâu à? Hình như trước đây hắn đâu có nói ảo thuật của hắn có thể ảnh hưởng tới cấp bậc Việt Trọng Sơn? Ngươi nói xem, hắn còn có thể lừa cả Việt Trọng Sơn, thế chúng ta thì sao?”

Phong Đông Lâm cười nói: “Ngươi nghĩ nhiều quá rồi. Hoặc Tâm hoàn là hắn lấy được ở Yên Vũ lâu, phải dựa vào đó mới có tiến bộ. Còn Thiên Lý phù, hắn vẫn am hiểu phù đạo mà, có phải ngươi không biết đâu. Hơn nữa thời gian hắn cần lừa gạt cũng không lâu, chỉ trong chớp mắt thôi, đúng là có thể làm được.”

Nhạc Tâm Thiện nghĩ lại thấy cũng đúng, ảo thuật là thứ dễ vượt cấp nhất, đại năng cũng không dám nói mình không trúng chiêu, khác biệt chỉ là thời gian trúng chiêu bao lâu, tốc độ tỉnh lại nhanh hay chậm.

Còn cách làm của Ninh Dạ chỉ là lừa gạt Cực Chiến đạo một khoảnh khắc, đúng là không phải vấn đề.

Tuy vậy Nhạc Tâm Thiện vẫn thầm bất an: “Nhưng đó đều là hắn nói ra đúng không? Nếu trước đây hắn đã có thể giấu giếm Hoặc Tâm hoàn, sau này hắn cũng có thể làm vậy! Hơn nữa hắn chưa từng nói ảo thuật của hắn từ đâu tới... dẫu sao cũng không thể là Trương Liệt Cuồng dạy cho được.”

Phong Đông Lâm khẽ nhíu mày: “Người tu tiên ra ngoài tìm cơ duyên, đâu phải chuyện gì cũng bẩm báo lên trên. Lúc trước ngay cả Quân Bất Lạc cũng gây ra chuyện ở Đông Phong quan đấy thôi? Mãi tới bây giờ còn không xuất hiện.”

Nhắc tới chuyện Quân Bất Lạc, Phong Đông Lâm lại tức giận.

Liên minh hai bên đã đại chiến mà cái gã đó vẫn còn mất tích, không phải ngỏm rồi đấy chứ?

"