Chương 843 Uy lực lay núi 1
Chỉ cần rơi vào chỗ này là không thể thi pháp, lâu dần còn có thể bị nhốt vĩnh viễn ở đây.
Lần này là Ninh Dạ dụ dỗ Việt Trọng Sơn tới đây.
Y muốn mượn địa lợi của Tù Tiên cốc giết chết Việt Trọng Sơn!
Quay đầu nhìn lại, Việt Trọng Sơn đã thấy Ninh Dạ.
Y đang đứng cách đó không xa, mỉm cười nhìn mình.
Lúc này Việt Trọng Sơn đã hiểu ra gì đó: “Ngươi cố ý dùng Thiên Lý phù? Ngươi có thể khống chế phương hướng của Thiên Lý phù? Đây là pháp môn gì?”
“Ngươi đoán xem.” Ninh Dạ trả lời.
Lúc này Việt Trọng Sơn lại rất nhẫn nhịn: “Ngươi là người của Thiên Cơ, chủ nhân của Thiên Cơ điện, khống chế phương hướng của Thiên Lý phù... Chắc là Tạo Hóa thần tọa rồi? Tức là ngươi dẫn ta tới đây, nơi này chính là mảnh vỡ của Tàng Thiên ngục biến thành, ngươi dẫn ta tới đây là có ưu thế địa lợi. ’
Ninh Dạ mỉm cười nhấc tay, trong lòng bàn tay đã xuất hiện hào quang pháp thuật.
Quả nhiên!
Bây giờ cho dù ở trong Tù Tiên cốc, Ninh Dạ cũng có thể sử dụng pháp thuật, chẳng qua uy lực bị hạn chế.
Y nói: “Ngươi đoán không sai. Dẫn ngươi tới đây, hoặc ngươi chết trong Tù Tiên cốc, hoặc ngươi phá vỡ Tù Tiên cốc này, giúp ta thu hồi mảnh vỡ Tàng Thiên ngục.”
Việt Trọng Sơn cười ha hả: “Thằng nhãi được lắm, tính toán cũng không tệ. Nhưng ngươi chọn sai người rồi! Ta là chủ nhân của Cực Chiến đạo, không phải dựa vào tiên pháp thần thông mà là lực lượng thân thể này!”
Nói xong Việt Trọng Sơn rống to một tiếng xuất quyền.
Bất Hủ thần quyền!
Quyền ý lẫm liệt mang theo sát ý hoang dại, xem ra hoàn toàn không bị đoạn tuyệt thiên địa ảnh hưởng.
Đúng như Việt Trọng Sơn đã nói, người của Cực Chiến đạo là không sợ đoạn tuyệt thiên địa nhất, vốn liếng lớn nhất của họ là thân thể của chính mình, tiên pháp thần thông? Chẳng qua chỉ là phụ trợ mà thôi.
Ầm!
Lực lượng cuồng bạo đã đánh vào chỗ mà Ninh Dạ vừa đứng, tạo ra một cái hố lớn.
Ninh Dạ đã biến mất không còn tăm hơi.
Khi xuất hiện trở lại đã ở một phía khác.
“Vô dụng thôi!” Việt Trọng Sơn kêu to, lại xuất quyền, lực lượng trong cơ thể tuôn trào như hồng thủy.
Lực lượng tuyệt đối, lực lượng thuần túy nhưng lại bộc phát ra cảm giác đại dương mênh mông, chẳng khác nào tiên pháp.
Dưới lực lượng khủng khiếp này, thủ đoạn của Ninh Dạ lại có vẻ cực kỳ nhỏ bé.
Thậm chí Ninh Dạ âm thầm tập kích Việt Trọng Sơn, Nhất Tuyến Thiên rơi vào người đối phương nhưng chẳng có tác dụng gì.
Hoàn toàn không thể xuyên qua phòng ngự, bản thân Ninh Dạ lại bị ép không thể không dùng Quang Độn bỏ trốn.
“Ngươi chỉ có chút thủ đoạn thế thôi à?” Việt Trọng Sơn cười ha hả, đột nhiên giơ cao Cực Đạo việt trong tay: “Xưa nay Cực Đạo việt này chưa từng rời khỏi tay bản tọa. Ngươi khiến nó chịu sỉ nhục thì dùng máu tươi để đền bù đi!”
Vừa nói hắn vừa bổ Cực Đạo việt xuống, hào quang như dải lụa cày một rãnh sâu dưới mặt đất.
Nhìn điệu bộ của hắn, không chừng còn đánh nát toàn bộ sơn cốc.
Ninh Dạ giơ ngón tay cái: “Bái phục, xem ra hôm nay ta chỉ có thể nghĩ cách lấy mảnh vỡ Tàng Thiên ngục này ra, giết ngươi thì khó rồi. ’
“còn muốn giết ta?” Việt Trọng Sơn cười giận dữ, uy lực Cực Đạo việt hùng hồn, hào quang đạo pháp lấp lánh, có vẻ không bị đoạn tuyệt thiên địa ảnh hưởng.
“Khai Thiên Tâm Tuyệt nhận! Thương Lãng Trảm!”
Ầm!
Lại một đòn chém với uy lực tuyệt luân xé gió đánh ra.
Nhưng nhát chém này đánh vào giữa sơn cốc, một nửa lại đột nhiên biến mất, chỉ có chỗ cách xa trung tâm tới gây ra một chút phá hoại.
“Ơ?” Ninh Dạ và Việt Trọng Sơn cùng kêu lên kinh ngạc.
Nhát chém này khiến cả hai người nhìn ra điểm lạ.
Trong khoảnh khắc đó Ninh Dạ và Việt Trọng Sơn nhìn nhau một cái, đột nhiên cả hai cùng phóng về phía khu vực trung tâm.
Nhưng vừa lao đi, Việt Trọng Sơn vừa ra tay chém Ninh Dạ, Ninh Dạ không ngừng thi triển ảo thuật nhưng không phải nhiễu loạn tâm thần Việt Trọng Sơn mà khiến hắn không phân biệt được phương vị.
Phải qua mười hai canh giờ thì Tù Tiên cốc mới có thể khiến đối phương bị nhốt lại vĩnh viễn, không có Ninh Dạ kiềm chế, chắc chắn Việt Trọng Sơn sẽ chạy mất.
Ninh Dạ cũng không biết sau mười hai canh giờ mình có thể ra khỏi nơi này hay không, dù sao bây giờ trình độ Vô Cực đạo của y vẫn chỉ có vậy, chỗ dựa thật sự là Cửu Thiên Thần Thuật, đạo tắc và Thiên Cơ điện.
Nhưng mảnh vỡ nơi đây đã được tự nhiên phát triển, không rõ có công hiệu ra sao, vì vậy vẫn có tỷ lệ Ninh Dạ không thể rời khỏi.
Trong tình huống như vậy tốt nhất nhân lúc mình còn năng lực hành động tự do, nhanh chóng nghiên cứu nơi này.
Hiển nhiên Việt Trọng Sơn cũng có suy nghĩ tương tự, ta không thấy rõ vị trí thì dứt khoát bỏ qua, hắn gầm thét, thiết quyền đánh lung tung như pháo nổ, phóng thích từng luồng khí kình hoang dại ngông cuồng, mỗi luồng quyền kình đều khiến người ta có cảm giác như động đất núi lở, hiệu quả chẳng khác nào bắn tên lửa lung tung.
"