Chương 845 Quỷ dị 1
Việt Trọng Sơn lại không làm vậy mà nói: “Ngươi là Ninh Dạ đúng không?”
Ninh Dạ thầm chấn động.
Việt Trọng Sơn nói: “Ngươi có thể không thừa nhận nhưng ta biết là ngươi. Chuyện Từ Liệt năm xưa, ngươi vốn là một trong những người mà ta nghi ngờ. Chẳng qua trong tin tức mà ta thu được không có chuyện ngươi biết độn pháp. Nhưng lần này bản môn tấn công Hắc Bạch thần cung, ngươi lại đột nhiên xuất hiện, nếu ta không nghĩ ra, chẳng phải ngu như heo à?”
Nghe hắn nói vậy, Ninh Dạ cũng thẳng thắn không che giấu thân hình nữa, để lộ diện mạo thật: “Đương nhiên Việt Vương không phải heo rồi, còn cực kỳ giảo hoạt là khác.”
Nhìn dáng vẻ Ninh Dạ, Việt Trọng Sơn hừ một tiếng: “Ta không hiểu, ngươi là người của Thiên Cơ môn, nhưng bây giờ lại muốn cứu Hắc Bạch thần cung?”
Ninh Dạ trả lời: ” Hàn Cực bí cảnh là giả, đây là ý tưởng ta đưa ra để bẫy các ngươi. Nhưng không ngờ Việt Vương lại hào hùng đến vậy, dốc toàn phái tấn công... Ta cũng bái phục người Cực Chiến đạo các ngươi, cũng hiểu thế nào là tú tài gặp binh lý, có lý cũng không nói được. Kế hoạch tốt tới mấy gặp kẻ lỗ mãng như vậy cũng là vô dụng.”
“Ha ha ha ha!” Việt Trọng Sơn ngửa mặt lên trời cười ha hả: “Hóa ra là thế, Ninh Dạ ngươi thông minh quá sẽ bị thông minh hại. Nếu trận chiến này Hắc Bạch thần cung thua, chắc chắn ngươi không chiếm được lợi ích gì, vì vậy ngươi dám mạo hiểm dẫn ta đi.”
“Đúng vậy.”
“Nhưng ngươi tưởng như vậy có thể cứu vãn tình thế thất bại hay sao?”
“Không thể, nhưng không phải không có cách. Ngươi là kẻ điên, Thánh Vương các thì không điên. Vì vậy chỉ cần giết ngươi, lại đem đầu ngươi về ném vào chỗ đám Cực Chiến đạo là trận chiến này đã xong.”
“Suy nghĩ hay lắm, nhưng ngươi có bản lĩnh đó không?”
Ninh Dạ gãi đầu: “Đúng là hơi phiền phức. Nói lại thì đám lão đại các ngươi đúng là vớ vẩn, làm chính trị, thống trị thiên hạ, toàn là lũ ngu ngốc ngớ ngẩn, nhưng động tới lợi ích tư nhân thì ai cũng thông minh tuyệt đỉnh. Việt Trọng Sơn, ngươi không có cái đầu ngu ngốc, thật quá lãng phí thần lực của ngươi.”
Thân phận bị phát hiện, đánh thì không đánh lại, dường như Ninh Dạ rơi vào đường cùng.
Nhưng càng như vậy, ngược lại Ninh Dạ càng bình tĩnh.
Y cười nói: “Xem ra những ngày tháng sống trong Hắc Bạch thần cung của ta sắp kết thúc trong tay ngươi.”
Việt Trọng Sơn lại cười nói: “Ai bảo thế? Ninh Dạ, ngươi không tệ. Từ xưa tới nay ngươi là người duy nhất khiến ta chịu thiệt. Đáng tiếc, Cực Chiến đạo ta không có người trẻ tuổi ưu tú như ngươi.”
""Hả?” Ninh Dạ ngạc nhiên: “Việt Vương có ý gì?”
Việt Trọng Sơn nói: “Ngươi từng dùng Thiên Thần đan của Cực Chiến đạo ta, lại cảm ngộ Cực đạo Chiến đạo, hay là gia nhập Cực Chiến đạo ta đi, ta có thể nhận ngươi là đệ tử.”
Ninh Dạ cười nói: “Ngươi đang đùa đấy à? Lúc trước ta...”
Việt Trọng Sơn vung tay lên: “Hả! Ngươi coi Việt Trọng Sơn ta là ai? Ta mà là loại tính toán chi ly như vậy à?”
Mẹ nó!
Không tính toán chi ly mà ngươi truy đuổi ta hung ác tới vậy à?
Việt Trọng Sơn đã nói: “Cực Chiến đạo ta coi trọng nhất là cường giả, là người có năng lực. Ninh Dạ, tuy lúc trước ngươi đối đầu với ta nhưng biểu hiện cực kỳ xuất sắc, ta cực kỳ tán thưởng ngươi. Chỉ cần ngươi đồng ý quy thuận ta, chút chuyện trong quá khứ nào có đáng gì? Nếu ngươi đồng ý cũng có thể ở lại trong Hắc Bạch thần cung, tiếp ứng cho ta. Ngươi thấy sao?”
Ninh Dạ hiểu ý hắn: “Hóa ra là thế. Việt Vương tính toán hay thật. Nhưng nếu vậy chẳng phải ta sẽ bị ngươi khống chế à?”
Việt Trọng Sơn cười ha hả: “Không phải người trên người thì làm gì có chuyện không bị người khác khống chế? Ninh Dạ, hôm nay ta cho ngươi cơ hội, chẳng lẽ ngươi nghĩ chuyện đến nước này rồi ngươi còn làm gì được ta hay sao?”
Hắn dùng quyền phá núi, cực kỳ tự tin, lời nói cũng cực kỳ bá đạo.
Trong lúc cười nói, Cực Chiến đạo đã xuất hiện trong tay.
Đúng rồi, vừa rồi hắn dùng quyền phá núi, thậm chí không dùng Cực Đạo việt, có thần khí như vậy, muốn phá nơi này cũng không phải việc khó.
Nhưng Ninh Dạ lại cười nói: “Thế thì ngươi phải phá vỡ Tù Tiên cốc này đã, để ta tuyệt vọng hẳn rồi mới lên tiếng chiêu nạp.”
“Được! Nếu đã vậy, cho ngươi mở mang tầm mắt!” Việt Trọng Sơn hét lớn rồi chém xuống.
Theo suy nghĩ của hắn, cú bổ này kết hợp toàn bộ lực lượng của hắn, chắc chắn sẽ phá tan ngọn núi, cấm chế trong Tù Tiên cốc cũng bị giải trừ.
Nhưng khi Cực Đạo việt giáng xuống, trong sơn cốc lại xuất hiện một vầng sáng, Việt Trọng Sơn phát hiện Cực Đạo việt của mình không còn chút uy lực nào.
Thế này là sao?
Việt Trọng Sơn giật mình.
Đang yên đang lành sao đột nhiên lại mất linh?
Hắn thử xuất quyền, phát hiện vẫn có tác dụng.
Việt Trọng Sơn đã hiểu.
Tù Tiên cốc này đúng là đoạn tuyệt thiên địa, cho dù lực lượng được thi triển bằng thần khí cũng bị phong tỏa.
"