Chương 848 Quái vật 1
Số lượng pháp bảo tuy nhiều nhưng công dụng thì nhìn tới nhìn lui cũng chỉ có vậy. Pháp bảo mà Ninh Dạ tung ra đa số là loại chiến đấu, nhưng có một loại pháp bảo y không hề bán - chính là bảo vật thanh tâm tĩnh thần.
Dù sao y am hiểu ảo thuật, mà loại pháp bảo này có tác dụng khắc chế y.
Vì vậy Ninh Dạ giữ hết lại, mình không dùng thì cũng không cho người khác dùng.
Lúc đó Ninh Dạ chỉ định giữ chúng nó lại, tạm thời không định sử dụng, không ngờ thời khắc này lại phát huy tác dụng lớn.
Nhưng chuyện khiến Ninh Dạ chấn động là lực lượng của thứ bị trấn áp ở đây dường như vô cùng vô tận, cho dù Ninh Dạ có mài thế nào nó vẫn cuồn cuộn không dứt.
Chuyện này cũng khiến Ninh Dạ tấm tắc lấy làm lạ.
Tồn tại như vậy, chắc phải là cảnh giới thứ sáu đổ lên.
Nhưng cho dù là cảnh giới thứ sáu, theo lý mà nói cũng không thể bị trấn áp vạn năm mà vẫn không chết. Xưa nay Ninh Dạ không tin dưới vòm trời này có gì vĩnh sinh bất tử.
“Xem ra cứ làm vậy là không đủ. Dù sao cũng phải thử xem giới hạn của ngươi là đâu.” Ninh Dạ lẩm bẩm.
Y đột nhiên búng tay cái tách, chỉ thấy thế quyền của Việt Trọng Sơn nghiêng đi, không ngờ lại đánh vào nơi khác chứ không trúng ngọn núi.
Gương mặt tạo thành từ hào quang xanh lam lộ rõ vẻ phẫn nộ.
Ninh Dạ mỉm cười: “Ảo thuật nho nhỏ, không cần để ý. Vốn dĩ khó mà lừa cấp bậc Việt Trọng Sơn, đặc biệt là trong tình huống hắn đã chuẩn bị. Nhưng bây giờ tâm trí của hắn đã bị ngươi mê hoặc, coi như giúp ta một đại ân. Mắt thấy lao tù sắp được phá nhưng đánh mãi vẫn không tan, cảm giác khó chịu lắm nhỉ?”
“Hí!” Gương mặt Việt Trọng Sơn màu xanh lam, há miệng về phía Ninh Dạ.
Đáy lòng Ninh Dạ bỗng có cảm giác sợ hãi khủng khiếp, như có ma quỷ sinh sôi trong lòng, chớp mắt đã lật úp y.
Nhưng ngay lúc này Bất Diệt tuyền bao phủ toàn thân y, có điều không có chút tác dụng nào.
Công kích này không nhắm vào thân thể.
Ngay khoảnh khắc sau, Tạo Hóa thần tọa, Côn Lôn kính, Tuyền Cơ xích đồng thời vận hành, cuối cùng Ninh Dạ cũng bảo vệ được tâm thần, đồng thời y ngồi xuống chính giữa trận pháp, bốp bốp bốp, pháp bảo liên tục phát nổ.
Sắc mặt Ninh Dạ hóa thành trắng xám.
Chỉ trong chớp mắt đó, y cảm thụ uy hiếp tử vong khủng khiếp.
Đúng là thủ đoạn kinh khủng!
Rốt cuộc đây là thủ đoạn gì?
Không giống thần thông, cũng không giống tiên pháp.
Thật quỷ dị.
Thậm chí Ninh Dạ hoàn toàn không thể hiểu nổi.
Nhưng Ninh Dạ không hề nhúc nhích mà tiếp tục ngồi chính giữa trận pháp, cách ngọn núi hơn trăm trượng.
Y tiện tay ném ra một đống pháp bảo, nói: “Thủ đoạn rất mạnh, nếu ngươi có thể dùng liên tục chắc đã dùng từ lâu rồi? Xem ra làm vậy mới khiến ngươi tiêu hao. Này, có giỏi thì ngươi tiếp tục đi!”
Nhưng gương mặt màu xanh lam chỉ trừng mắt với y.
Ninh Dạ cười nói: ” Ta biết ngươi khó chịu. Nhưng ngươi cũng không thể trách ta được, ngươi mạnh như vậy, nếu ta không suy yếu ngươi đi, làm sao dám cho ngươi đi ra kia hứ? À, đứng trách ta không nói rõ. Ta có đầy đủ tu hành có thể giúp Việt Trọng Sơn khôi phục tỉnh táo, đến lúc đó ngươi không còn cơ hội đâu. Chẳng thà phối hợp với ta một chút, khiến bản thân yếu đi. Như vậy ít nhất ta sẽ cho ngươi một cơ hội ra ngoài.”
Nhưng gương mặt màu xanh làm chỉ kêu gào liên tục, không buồn để ý tới lời nói của Ninh Dạ.
“Thế cũng không được à?” Ninh Dạ vẫn mỉm cười: “Quả nhiên, ngươi không thật sự có trí tuệ. Bất cứ ai có chút đầu có nghe đề nghị của ta cũng giả bộ một chút, ra vẻ mình đã cạn kiệt, đợi sau khi ra ngoài mới đột ngột vùng lên. Ta thích kẻ ngu, ngu mới dễ đùa bỡn.. Nhưng...”
Ninh Dạ lại đau đầu: “Ngu quá cũng thành phiền. Ngươi nói xem, ta phải làm sao mới khiến ngươi kiệt sức trước khi ra ngoài đây?”
Gương mặt màu xanh lam không để ý tới y.
Ninh Dạ lại búng tay cái tách: “Có cách rồi.”
Nói xong y vung tay lên: “Thiên Cơ!”
Hô!
Thân thể Cự Ma khôi khổng lồ của Thiên Cơ xuất hiện, đất đá ầm ầm đắp lên núi, không ngờ lại khôi phục hoàn toàn ngọn núi mà Việt Trọng Sơn đã phá hủy. Dưới ảnh hưởng của cấm chế, nó trực tiếp chuyển hóa thành lực giam cầm cường đại, ngăn cản Việt Trọng Sơn phá hoại.
""Hí!""
Gương mặt xanh lam lại gào thét.
Lại một luồng lực lượng xâm lấn tâm linh nổi lên từ đáy lòng Ninh Dạ, lần này thậm chí trước mắt y xuất hiện ảo ảnh.
Nhưng lần này Ninh Dạ đã chuẩn bị trước, Tạo Hóa thần tọa, Côn Lôn kính, Tuyền Cơ xích đồng thời hiện hình, lơ lửng giữa trời, bảo vệ Ninh Dạ.
Mảnh vỡ Tàng Thiên ngục còn phát ra một tiếng nổ lớn - ngọn núi vỡ vụn, cấm chế hao tổn, liên kết giữa mảnh vỡ Tàng Thiên ngục và Tù Tiên cốc cũng càng ngày càng chặt chẽ, lúc này nó trực tiếp ảnh hưởng tới Tù Tiên cốc, khiến cho ảnh hưởng áp chế đối với tu vi Ninh Dạ hạ xuống thấp nhất.
"