Chương 883 Kết thúc 1
Tử Lão trả lời: “Thư Vô Ninh là một nữ nhân có dã tâm. Có dã tâm thì có suy nghĩ riêng, có mục tiêu riêng. Ninh Dạ từng nói với ta, bất cứ con người nào có ý nguyện cao xa đều không muốn làm kẻ dưới. Ta rất tán thành. Nếu các ngươi là Thư Vô Ninh, các ngươi có cam tâm làm một con rối chưởng giáo mãi mãi không?”
Mọi người đồng thời gật đầu.
Càng là người có năng lực càng không cam lòng làm kẻ dưới.
Thư Vô Ninh, chắc cũng là người như vậy.
Mấy ngày sau đó tạm thời không xảy ra chuyện lớn gì.
Ngoại trừ hai chuyện.
Một là Ma môn đột nhiên bị tập kích.
Xưa nay tổng đà của Ma môn rất thần bí, nhưng lần này người tập kích lại hiểu rõ Ma môn như lòng bàn tay. Mà Dương Chí Thiện, Kinh Trường Dạ đã chết, Ma môn không còn cường giả, kết quả bị trắng trợn đánh cướp. Nghe nói bí điển và vài món thần vật của Ma môn đã bị cướp, còn cụ thể ra sao thì không ai biết. Dù sao Ma môn cũng là kẻ địch chung, không ai thấy hứng thú.
Một chuyện khác là Dương Thế Hồng chính thức nắm giữ Cực Đạo việt, trở thành Trung Vương.
Mà Cực Đạo việt đổi chủ cũng gián tiếp xác nhận cái chết của Việt Trọng Sơn.
Dương Thế Hồng còn tuyên bố Việt Trọng Sơn bị Hắc Bạch thần cung hại chết, nhất định phải tàn sát Hắc Bạch thần cung, báo thù cho Cực Chiến đạo.
Nhưng hô khẩu hiệu thì vang đấy, nhưng hoàn toàn không có hành động gì.
Đối với Dương Thế Hồng thì hắn chỉ vừa mới đăng cơ, đang cần lôi kéo lòng người, chỉnh đốn nội vụ.
Còn Hắc Bạch thần cung và Hạo Thiên môn cũng đã nhất trí, trước tiên khai phá Yên Vũ lâu, tạm thời không muốn xích mích thêm. Long Dương phủ cũng dốc toàn lực sáng tạo bảo vật thay thế Long Dương lệnh.
Các thế lực đều cần điều dưỡng, tạm thời không thể đại chiến, chỉ có tranh chấp nhỏ vẫn liên miên không ngừng.
Khu vực phía đông, Mộc Khôi tông không ngừng thông qua Đông Phong quan xâm nhập phúc địa của Hắc Bạch thần cung, khiến Hắc Bạch thần cung sứt đầu mẻ trán.
Không lâu sau, Vệ Xuân Nguyên đích thân dẫn người tới khu vực phía đông đại chiến với Mộc Khôi tông một trận. Trận đánh này giết chết Mộc Quỷ một trong Cửu Sát của Mộc Khôi tông, nhưng Hắc Bạch thần cung cũng tổn thất một người.
Tây Phong Tử.
Nhưng những chuyện này đều không liên quan tới Ninh Dạ.
Thời gian này y chỉ làm một chuyện, đó là vận dụng thủ đoạn và năng lực của mình giúp Dương Nhạc trở thành đường chủ Giám Sát đường, sau đó là an tâm tu hành, cố gắng đạt tới Vạn Pháp đỉnh phong trong vòng ba năm, lên tới Vô Cấu, sau đó... sau đó là có thể vô địch thiên hạ.
Đúng, bây giờ tâm trạng của Ninh Dạ rất đơn giản.
Ông đây chỉ cần lên tới Vô Cấu là có thể quét ngang cảnh giới Vô Cấu, cho dù đấu với Niết Bàn cũng có phần thắng.
Mấy năm qua thu được nhiều chỗ tốt như vậy, có nhiều vốn liếng như vậy, nếu vẫn không thể tác oai tác quái, Ninh Dạ cũng cảm thấy mình lăn lộn nỗ lực tính toán nhiều như vậy là uổng phí.
Trì Vãn Ngưng lại cảm thấy tuy y để mặc Hắc Bạch thần cung nghi ngờ mình là có mưu tính riêng, nhưng căn bản là y đã chuẩn bị sẵn để trở mặt động thủ.
Chưa chắc điều này đã là sai.
Năm tháng vội vã, chớp mắt mà ba năm đã qua.
Bên ngoài ba năm, trong Thiên Cơ điện lại là ba mươi năm, hiệu suất tu hành gấp ba, tương đương với tu hành trăm năm.
Cuối cùng Ninh Dạ và Trì Vãn Ngưng cũng chính thức đạt tới Vạn Pháp đỉnh phong.
Nhưng thành tựu của Ninh Dạ không chỉ ở tu vi.
Trong những năm tu hành ở Thiên Cơ điện, Ninh Dạ cũng đã hoàn thiện vòng xoáy lưỡng nghi và thuật gieo mầm ánh sáng của mình, hình thành hai đại thần thông của riêng y. Một được đặt tên là Quang Ám Sát Chú, thực ra là pháp thuật sát phạt chính diện chứ không phải chú thuật. Ninh Dạ gian xảo thành tính, cố tình đặt cái tên không tương xứng với đặc tính của thần thông, sau này sử dụng, hô một tiếng xem Quang Ám Sát Chú của ta, người không biết còn tưởng là chú thuật, ứng phó không đúng ngược lại bị hại.
Thứ hai là Quang Phệ, là một pháp môn ám sát cực kỳ cường đại, vì là pháp thuật ám sát nên không cần động tay động chân vào danh tự.
Còn Công Tôn Điệp, nha đầu này lêu lổng chơi bời ở bên ngoài khá lâu, còn thiếu một chút. Cũng may cô nàng thấy mình bị rớt lại, cuối cùng cũng biết kiềm chế, còn chịu về ở với Ninh Dạ một thời gian, cố gắng theo đuổi tiến độ, có lẽ chỉ nửa năm nữa là đạt tới đỉnh phong.
Về phần Cừu Bất Quân, hơn hai năm trước hắn đã là Vạn Pháp đỉnh phong, sau đó dưới sự trợ giúp của Cấn Tự Bí thăng cấp lên Vô Cấu.
Nhưng chính vì thăng cấp lên Vô Cấu nên ông lão phải ra ngoài chu du hai năm, sau đó mới dùng danh nghĩ đạt được kỳ ngộ trở về.
Ôn Tâm Dư thấy lão đã là Vô Cấu, cũng cực kỳ kinh ngạc. Nhưng nếu đã là Vô Cấu thì không tiện để lão làm người hầu tiếp, kết quả không ngờ Cừu Bất Quân lại trở thành một trong Thập Nhị Thiên Cương mới, ngồi trên ghế cuối, thứ hạng sau Tuyệt Vô Thường.
Lão đầy tớ năm xưa lắc mình biến hóa, vượt qua long môn, trong lúc nhất thời bỗng trở thành câu chuyện bàn tán của mọi người.
Còn Ninh Dạ và Trì Vãn Ngưng sau thăng cấp lại dùng Vô Thiên thuật giấu giếm tu vi bản thân, không để người khác biết.
Mà sau khi thăng cấp, chuyện đầu tiên mà Ninh Dạ làm chính là dùng Côn Lôn kính, lại tiêu hao nguyên thần cường đại tiến hành suy tính tất cả mọi nhân vật có thể trong Hắc Bạch thần cung.
Lần suy tính này kéo dài suốt ba ngày ba đêm.
Ba ngày sau, Ninh Dạ nói: “Ngưng Nhi, nàng có biết không... hóa ra Hà Sinh Mặc không chỉ có một đứa con là Hà Nguyên Thánh... Khà khà, Hắc Bạch thần cung này đúng là không thiếu tin tức xấu xa!”
Nói xong y bắt đầu cười ha hả.
❖ ❖ ❖