Chương 884 Kết thúc 2
Hai tháng sau.
Trong động phủ của Phong Đông Lâm.
“Cuối cùng ngươi cũng chịu xuất quan rồi. Ồ, xem ra thành quả không tệ, tu hành ba năm mà đã sắp hậu kỳ, tốc độ của ngươi nhanh đấy.” Phong Đông Lâm nói đầy ẩn ý.
Ninh Dạ hiểu ý hắn, cười nói: “Đúng là đã giấu giếm không ít chỗ tốt ở Yên Vũ lâu, mong Phong điện chủ đừng trách.”
“không sao, ta nghe nói rồi. Thời gian vừa rồi ngươi đã bán không ít pháp bảo cơ mà.”
Ninh Dạ ngại ngùng mỉm cười: “Lần này là xử lý gần hết rồi.”
Tin tức này là y cố ý để lộ, cũng coi như có câu trả lời cho việc tu vi của bản thân tiến bộ như vậy.
Phong Đông Lâm nói: “Hừ, chỉ là một chút pháp bảo bình thường mà thôi, thần khí thì sao? Ngoài Lưu Thương kính và Hoặc Tâm hoàn ra còn gì nữa?”
Ninh Dạ sắc mặt sầu thảm: “Không còn thật mà. Không tin thì ngài nhìn này!”
Ninh Dạ vỗ vỗ lên người.
Phong Đông Lâm hừ một tiếng: “Ngươi cứ giấu giấu giếm giếm tiếp đi, ta không tin ngươi không giấu làm của riêng. Nhưng đó cũng là bản lĩnh của ngươi, chỉ cần ngươi không dọn sạch Yên Vũ lâu, không khiến cảm thấy chạy một chuyến cũng uổng công, thế là được.”
“Làm gì có chuyện đó, Ngọc Thanh huyền, Thiên Ca kiếm, Minh Thúy địch, Vô Tâm vũ, Vạn Dân tán, Kim Long đỉnh, Liệt Thần đao... chín món thần khí đều ở nơi đó.” Ninh Dạ nói một tràng chín món thần khí, khiến Phong Đông Lâm cũng động tâm không thôi.
“Được, được lắm!” Phong Đông Lâm gật đầu: “Nếu vậy thì không còn gì tốt hơn. Còn không tới trăm ngày là Lưu Thương kính đã hoàn thành rồi. Tới lúc đó ngươi có thể đi cùng chúng ta.”
“Vâng! Đệ tử tuân lệnh!” Ninh Dạ lớn tiếng đáp.
“Nhưng Vãn Ngưng thì đừng đi.” Phong Đông Lâm bồi thêm một câu.
Ồ, lại giữ con tin à?
Ninh Dạ hiểu ý Phong Đông Lâm.
Từ khi nghi ngờ Ninh Dạ, trong rất nhiều chuyện Hắc Bạch thần cung sẽ để sẵn phòng bị.
Nếu bên Yên Vũ lâu có vấn đề, thế thì Trì Vãn Ngưng ở lại Hắc Bạch thần cung chắc chắn sẽ gặp xui xẻo.
Nhưng đây cũng là điều mà Ninh Dạ mong chờ.
Y ra vẻ không cam tâm ừm một tiếng, cuối cùng còn bồi thêm một câu: “Vãn Ngưng có thể không đi, nhưng phải tính một phần.”
Phong Đông Lâm cười mắng: “Thằng nhãi nhà ngươi, Nguyên Cực Thần Quang, Lạc Thủy đan thư, lại thêm Lưu Thương kính và Hoặc Tâm hoàn, ngươi mới là Vạn Pháp mà có tới bốn món thần khí, còn chưa thấy đủ à?”
Hừ, đấy là ngươi còn ngươi không biết tới Lưỡng Nghi Càn Khôn quyển, Chí Ác kiếm và Thập Đại Thần Khí của Thiên Cơ điện đấy.
Bây giờ Ninh Dạ người đầy bảo bối nhưng vẫn cợt nhả: “Có ai thấy đủ kia chứ?”
“Đúng vậy.” Phong Đông Lâm thở dài một tiếng: “Có ai thấy đủ cơ chứ. Được rồi, nếu chuyến đi lần này thuận lợi, hứa cho ngươi được thêm một món. Không phải ta không báo trước cho ngươi, có nhiều thần khí không phải chuyện tốt đâu, tu vi của ngươi không đủ, thứ nhất khó phát huy tác dụng của thần khí, thứ hai dễ bị đánh cướp.”
“Phong điện chủ yên tâm, lần này qua đó ta chỉ xin một món thần khí, còn lại cứ đổi thành tài nguyên tu hành, tranh thủ sớm thăng cấp lên Vô Cấu.”
“Ngươi nghĩ Vô Cấu là rau cải trắng hay sao mà nói thăng cấp là thăng cấp?” Phong Đông Lâm cười mắng: “Bao nhiêu Vạn Pháp đỉnh phong bị kẹt trong tầng này. Nhưng ta coi trọng thằng nhóc nhà ngươi, có thể ngươi sẽ làm được.”
❖ ❖ ❖
Trở lại Vị Ương phủ, Ninh Dạ tiến vào Thiên Cơ điện.
Công Tôn Điệp đang tu hành trong đó.
Ninh Dạ nói: “Kế hoạch đã định, trăm ngày sau là lúc tới Yên Vũ lâu.”
“Gấp gáp vậy à? Tới lúc đó chưa chắc bà cô đây đã đạt tới Vạn Pháp đỉnh phong.” Công Tôn Điệp tính toán thử, hình như còn thiếu một chút thời gian, gấp gáp tới muốn hộc máu.
Sau đó bắt đầu hối hận vì mình lãng phí quá nhiều thời gian bên ngoài.
“Thế nên nàng cũng đừng đi, ở lại đây phối hợp với Vãn Ngưng.”
“Xì!” Công Tôn Điệp nhếch mép: “Thế thì quá vô vị. Hơn nữa đại đạo đồng truyền, chàng biết thì ta cũng biết, dựa vào đâu mà chàng thăng cấp nhanh như vậy được mà ta thì không được?”
Nhưng câu nói này còn chẳng lừa nổi bản thân, tâm trạng càng lúc càng khó chuyện, cảm thấy đại đạo đồng truyền không ra sức, chỉ hận không thể ôm lấy Ninh Dạ “đồng truyền” tăng ca một phen.
Ninh Dạ lại quay sang nói với Trì Vãn Ngưng: “Nàng sẽ ở lại, phối hợp cùng Điệp Nhi.”
Trì Vãn Ngưng mỉm cười nói: “Đây là chuyện chàng mong chờ đúng không?”
Ninh Dạ gật đầu; “Đã đến lúc tính sổ nợ nần với Hắc Bạch thần cung rồi. Thông báo cho Mộc Khôi tông đi, cơ hội của bọn họ tới rồi.”
Ai ai cũng muốn chỗ tốt, chắc chắn người của Hắc Bạch thần cung tới Yên Vũ lâu lần này sẽ không ít, cũng không yếu.
Nếu ngay lúc này Mộc Khôi tông phát động tổng công kích Cửu Cung sơn, lại có Trì Vãn Ngưng và Công Tôn Điệp tiếp ứng bên trong, chắc chắn sẽ gây thương tổn cực lớn đối với Hắc Bạch thần cung.
Hơn nữa Hắc Bạch thần cung đặt cược lớn cũng mang ý nghĩa Mộc Khôi tông buộc phải từ bỏ Yên Vũ lâu.
Đây chính là kế hoạch của Ninh Dạ.
Đại cục và bảo vật, các ngươi chỉ có thể chọn một mà thôi.
Quan trọng nhất là các ngươi còn phải nghe lời.