Chương 886 Vạn Hoa Cốc 2
Lúc Phượng Tiên Lung nói câu này là nhìn Lâm Lang Thiên.
Lâm Lang Thiên ngượng ngùng đáp: “Nếu mọi người đều hiểu thì cần gì hỏi ta nữa?”
“Hỏi ngươi là xem xem có phải ngươi đã truyền Luyến Điệp cho Ninh Dạ không?” Lưu Vân Tiên Tôn đã nói.
Nghe nói vậy, thân thể Lâm Lang Thiên run rẩy, cúi đầu không dám nói gì.
Phượng Tiên Lung tức tối hầm hừ: “Lâm Lang, ngươi giỏi nhỉ. Luyến Điệp là tiên thuật mà môn phái nghiên cứu riêng cho ngươi, thế mà ngươi lại giao cho người ngoài để đối phó với chính ngươi! Ngươi có còn chút khí phách nào không?”
Lâm Lang Thiên cúi đầu nói: “Cũng vì ta không còn cách nào mà.”
Lưu Vân Tiên Tôn đã nói: “Cũng may trước đây đã chuẩn bị. Nếu Ninh Dạ dùng cái này để đối phó với ngươi, chắc chắn sẽ gặp tai họa.”
“Hả?” Lâm Lang Thiên giật nảy mình: “Luyến Điệp mà các ngươi truyền cho ta là giả à?”
“Nực cười, nó vốn là tiên pháp nghiên cứu đề phòng cái tính mềm yếu của ngươi, sao có thể truyền cho ngươi đồ thật được?” Phượng Tiên Lung hừ một tiếng nói: “Tưởng người trong môn phái là kẻ ngu chắc?”
Lâm Lang Thiên cúi đầu không dám nói gì.
“Đáng tiếc, bao lâu rồi mà hắn vẫn không dùng nó để đối phó với ngươi, cũng coi là quân tử.” Lưu Vân Tiên Tôn nói.
Lâm Lang Thiên chỉ cảm thấy cực kỳ ấm ức.
Hóa ra ta chỉ là mồi nhử.
Trong lòng không phục: “Nếu thế sao bây giờ lại nói với ta?”
“Nha đầu thối, sao với người ngoài thì ngươi không nói năng cứng rắn như vậy?” Phượng Tiên Lung trừng mắt với cô: “Gần đây tu hành thế nào? Sao còn chưa đột phá? Tử Lão đã thăng cấp lên Niết Bàn rồi, ngươi là người duy nhất trong môn phái ta có thể sánh vai với Tử Lão, sao có thể kém hơn hắn được?”
“Dù sao cũng là đồng minh rồi, còn cạnh tranh làm gì.” Lâm Lang Thiên lầm bầm, nhưng cô cũng biết nói vậy là thiếu chí khí, lại vội vàng đổi giọng: “Không biết vì sao gần đây cứ cảm thấy thiếu chút gì đó, còn thiếu chút thôi, cho ta thêm thời gian chắc là được.”
“Cho ngươi thêm thời gian? Trời sắp lật đến nơi rồi, làm gì còn thời gian cho ngươi!”
“Hả?” Lâm Lang Thiên giật mình: “Sắp xảy ra chuyện gì à?”
Đám người Phượng Tiên Lung nhìn nhau.
Cố Tiêu Tiêu hiểu ý: “Đệ tử xin phép cáo lui.”
“Không cần, chuyện này có liên quan tới Ninh Dạ, ngươi cứ ở lại đi.” Lưu Vân Tiên Tôn đã nói.
Quả nhiên có liên quan tới Ninh Dạ sư phụ, nhưng bảo ta ở lại... tức là không phải đối đầu với người?
Thế thì tốt.
Cố Tiêu Tiêu thầm thở phào một tiếng.
Lâm Lang Thiên đã nói: “Sắp xảy ra chuyện gì à?”
Phượng Tiên Lung nói: “Mấy hôm trước Mộc Khôi tông đưa tin, hy vọng có thể liên thủ với chúng ta, gây chiến ở khu vực phía đông Mặc Châu.”
“Lại sắp khai chiến à?” Lâm Lang Thiên nghe tới đánh nhau là lại đau đầu.
Mới yên tĩnh được bao lâu.
“Không đơn giản như vậy.” Phượng Tiên Lung hừ một tiếng: “Mộc Khôi tông tưởng chúng ta không biết, thế nhưng người của chúng ta ở Hạo Thiên môn và Mộc Khôi tông đã nhận được một tin tức. Nếu không sai, như vậy rất có thể... Hắc Bạch thần cung và Hạo Thiên môn sắp có dị động. Mộc Khôi tông mời chúng ta xuất thủ trong thời điểm này, hiển nhiên còn có ý khác!”
Nghe Phượng Tiên Lung nói vậy, Lâm Lang Thiên đã hiểu ý chưởng giáo.
Sau đó sắc mặt sầu thảm: “Chưởng giáo, ngài biết mà, ta bị Luyến Điệp ảnh hưởng, không nói được.”
“Thế mới phải cám ơn ngươi dẫn Tiêu Tiêu tới.” Lưu Vân Tiên Tôn đã nhìn sang phía Cố Tiêu Tiêu: “Tiêu Tiêu à, mấy năm nay sư phụ đối xử với ngươi ra sao?”
Cố Tiêu Tiêu cúi đầu: “Sư phụ đối xử với đệ tử cực tốt.”
Lưu Vân Tiên Tôn tiếp tục nói: “Ta biết khi Yên Vũ lâu có chuyện, ngươi và Lâm Lang cũng ở đó. Lúc đó các ngươi bịa chuyện để ứng phó. Ngươi có biết vì sao lúc đó chúng ta biết rõ ngươi đang nói dối nhưng không vạch trần không?”
Cố Tiêu Tiêu gật đầu; “Sư phụ muốn cho con cơ hội.”
“Đáng tiếc, ngươi vẫn không chủ động. Ta rất thất vọng.” Kế Lưu Vân trực tiếp nói.
Cố Tiêu Tiêu quỳ sụp xuống: “Xin sư phụ tha thứ cho đệ tử, sư phụ Ninh Dạ đối xử với đệ tử cũng cực tốt. Lần đó ở Hải Châu chúng ta không có tác dụng gì, không giúp gì được cho người, nhưng lại kiếm được rất nhiều chỗ tốt. Đệ tử không thể bán đứng một sư phụ khác để đổi lấy niềm vui của sư phụ được.”
Lưu Vân Tiên Tôn gật đầu: “Khô Vĩ tiên, Thiên Vân đoạn, Tiếp Tinh liên, đúng là Ninh Dạ đối xử với các ngươi không tệ.”
Đây là ba thứ Ninh Dạ đã cho bọn họ lúc trước. Khô Vĩ Tiên lấy được từ Dương Chí Thiện, pháp bảo siêu nhất phẩm, Thiên Vân đoạn lấy được từ Tuyết Thiên Hồng, thần khí hạ phẩm; Tiếp Tinh liên thì ở chỗ lão già Yên Vũ lâu bị Ninh Dạ dùng Diệt Thần nỗ bắn chết, quan tài và xiềng xích đều là thần vật; quan tài là Trấn Âm quan, không phải thần vật chiến đấu, nhưng người vào trong đó có thể giữ cho sinh cơ bảo lưu, vạn năm không chết, được Ninh Dạ dùng để chèo chống đại trận ở Yên Vũ lâu.