Chương 887 Vạn Hoa Cốc 3
Tiếp Tinh liên là một bảo vật tu hành, giúp con người cho dù trong hoàn cảnh cực đoan vẫn có thể tu hành, thường thích hợp với việc tu luyện thần thông đặc thù trong hoàn cảnh đặc biệt, cũng có năng lực chiến đấu nhưng rất bình thường.
Mấy món pháp bảo này không quá thích hợp với hai người bọn họ, vì vậy sau khi trở lại ai cũng giao cho môn phái, đổi lấy thứ mình cần.
Lâm Lang Thiên nhận được một cây Bất Lão hoa, tuy tên là Bất Lão nhưng không phải bảo vật trú nhan mà là một bảo bối loại phòng ngự, có thể chống lại chú thuật.
Cố Tiêu Tiêu thì đổi lại lượng lớn tài nguyên tu hành, tu vi của cô cũng nhanh chóng tiến bộ, đồng thời Tri Vi giới lại được giao cho cô quản lý.
Phải nói Vạn Hoa cốc đối xử với hai người không tệ, có lẽ cũng hy vọng các cô có thể chủ động báo cáo.
Nhưng suy nghĩ của Lâm Lang Thiên và Cố Tiêu Tiêu lại là: Chúng ta nộp thần vật lên rồi, có một số lời không cần nói rõ, mọi người tự đoán là được.
Bọn họ muốn giữ hiểu ngầm như vậy, khổ nỗi các lão đại có nghĩ vậy đâu.
Thời khắc này ai nấy đều nhìn hai người bằng ánh mắt chỉ tiếc mài sắt không thành kim, khiến cả hai cực kỳ khổ sở.
Cố Tiêu Tiêu bất đắc dĩ, đành quỳ xuống nói: “Đệ tử biết sai rồi. Sư phụ muốn biết điều gì, đệ tử xin nói.”
Trong lòng thì hô: Sư phụ ơi sư phụ, đừng trách con bán người, chuyện này vốn không lừa được người, chắc trong lòng lão nhân già ngài cũng tự hiểu.
Phượng Tiên Lung đã nói: “Có phải Yên Vũ lâu bay lên tầng cương sát rồi không?”
Cố Tiêu Tiêu cúi đầu: “Vâng.”
“Thật ra chuyện Hàn Cực bí cảnh là vì Lưu Kim toa đúng không?”
“Ngài biết rồi còn hỏi.” Cố Tiêu Tiêu lầm bầm.
Phượng Tiên Lung tiếp tục nói: “Lần này bọn họ định tới Yên Vũ lâu?”
Cố Tiêu Tiêu lắc đầu: “Cái này thì đệ tử không biết.”
Lưu Vân Tiên Tôn nói: “Có phải Ninh Dạ có thể đến Yên Vũ lâu bất cứ lúc nào không?”
Đây là vấn đề then chốt.
Cố Tiêu Tiêu và Lâm Lang Thiên nhìn nhau, trong lúc nhất thời đều không nói gì.
Bọn họ không nói thế nhưng đám người Phượng Tiên Lung vẫn tự nhìn ra.
Phượng Tiên Lung hừ một tiếng: “Quả thế. Tức là bây giờ trong Yên Vũ lâu đâu đâu cũng là hiểm cảnh? Người của Hắc Bạch thần cung và Hạo Thiên môn tới đó là tự tìm đường chết.”
Lâm Lang Thiên cười bồi: “Chưởng giáo, đây là chuyện tốt mà.”
“Ngươi thì biết cái quái gì!” Phượng Tiên Lung đột nhiên quát ầm lên.
Lâm Lang Thiên bị dọa giật bắn mình, lập tức cúi đầu không dám nói.
Lưu Vân Tiên Tôn đã nói: “Hắc Bạch thần cung và Hạo Thiên môn xong đời, đây là chuyện tốt. Thế nhưng không thể không nghĩ tới tình hình sau đó. Di sản của Yên Vũ lâu đều rơi vào tay Ninh Dạ, chắc chắn thực lực của người này sẽ tiến bộ mãnh liệt, rất có thể tương lai sẽ trở thành đại họa của chúng ta.”
Lâm Lang Thiên vội nói: “Sẽ không đâu. Ninh Dạ chỉ một lòng muốn diệt Hắc Bạch thần cung, Hạo Thiên môn và Thái Âm môn, không có ác ý với chúng ta.”
“Hắn không có ác ý với chúng ta, nhưng hắn muốn khôi phục Thiên Cơ môn, ngươi dám nói chuyện này cũng có lợi với bản môn hay sao?” Phượng Tiên Lung hỏi ngược lại.
Lâm Lang Thiên lại cúi đầu: “Thật ra thứ hắn muốn không phải cái này.”
“Ngươi nói cái gì?” Đám người Phượng Tiên Lung, Lưu Vân Tiên Tôn đồng thanh nói.
Lâm Lang Thiên run rẩy một cái, lắp bắp nói: “Ta không thể nói ra chuyện của hắn, nhưng ta có thể nói với các ngươi... thật ra... Ninh Dạ đã không để ý tới Thiên Cơ môn.”
Cuối cùng bọn Phượng Tiên Lung cũng thấy có chuyện mà mình không biết.
Bỗng chốc ngơ ngác, quay sang nhìn nhau.
Phượng Tiên Lung nói: “Ngươi nói hắn không để ý tới Thiên Cơ môn nữa?”
Lâm Lang Thiên đánh mắt cho Cố Tiêu Tiêu: “Ngươi ra nói đi.”
Cố Tiêu Tiêu bất đắc dĩ nói: “Ninh Dạ thật sự không để ý tới Thiên Cơ môn nữa. Được rồi, đã tới nước này thì ta nói hết là được. Thật ra Vân Tuyệt môn là do Ninh Dạ sắp xếp, bọn họ chính là Thiên Cơ môn tương lai.”
Đám người Phượng Tiên Lung nhìn nhau: “Vân Tuyệt môn? Vân Tuyệt môn ở Đông Phong quan?”
Cố Tiêu Tiêu gật đầu.
Lưu Vân Tiên Tôn hậm hực: “Thủ đoạn cao minh lắm! Nếu đã vậy sao lại nói là hắn không để ý tới Thiên Cơ môn?”
Cố Tiêu Tiêu trả lời: “Hắn sẽ không trở thành môn chủ Thiên Cơ môn. Thư Vô Ninh mới là chưởng giáo Thiên Cơ môn tương lai mà hắn lựa chọn. Đợi sau khi dựng lại Thiên Cơ môn hắn sẽ vung tay rời khỏi, không quan tâm tới tương lai của Thiên Cơ môn nữa.”
“Vì sao?” Mọi người đồng thanh hỏi.
“Bởi vì hắn cảm thấy tiên môn là tội ác!” Cố Tiêu Tiêu cắn răng đáp: “Sự tồn tại của tiên nhân khiến phàm nhân vĩnh viễn không có ngày yên bình. Hắn hy vọng sẽ có ngày tiên về phần tiên, phàm về phần phàm, tiên phàm vĩnh viễn cách biệt, không qua lại với nhau.”
“Khẩu khí lớn thật!” Lưu Vân Tiên Tôn đập bàn đứng dậy: “Hắn mà xứng?”