← Quay lại trang sách

Chương 903 Đừng bắt nạt người hiền lành 1

Sấm sét nổ vang quanh ng nó, không ngờ lại không thể chống nổi, toàn thân từ trên xuống dưới đều không ngừng tróc ra.

Thiên Cơ kêu lên quái dị: “Không xong rồi! Ta sắp toi rồi!”

Ninh Dạ quay đầu lại nói: “Ngươi còn không ra tay?”

Tử Lão mỉm cười: “Ta không cho là ngươi đã tới tuyệt cảnh, nhưng... cũng không cần chọc giận ngươi.”

Nói xong trên bầu trời đã xuất hiện năm áng mây sặc sỡ, hóa thành hình con rối nâng Quán Nhật Lôi Mâu lên, chính là Ngũ Sát Ngũ Tuyệt Ngũ Khôi thần trận của Tử Lão.

Ngũ Sát vân được lão luyện thành Ngũ Tuyệt khôi của Mộc Khôi tông, lại phối hợp với thần chú bí pháp của lão, khoảnh khắc đó như có năm Tử Lão đồng thời ra tay đối phó với sấm sét, khiến trời long đất lở, ngay cả Thiên Cơ điện cũng vang lên tiếng nổ khủng khiếp.

Thiên Cơ điện cũng bắt đầu không chịu nổi uy lực khủng khiếp khi Niết Bàn đấu pháp, phát ra âm thanh quá tải.

Ngay cả Ninh Dạ cũng nhíu mày: “Vẫn chưa đủ à?”

Tử Liêm trong tay vung lên, chém lên không trung một đòn.

Đòn này là lực lượng của Đoạn Long đài, uy thế cường đại, cho dù là Niết Bàn cũng không dám đòn đỡ.

Nhưng ngay lúc này Việt Vãn Tiêu, Ngư Bạch Môn đồng thời ngâm vang, ba món thần khí trên bầu trời chuyển động, đường hầm không gian quay lại, không ngờ lại chuyển hướng sang Tu Di ốc.

Hóa ra Việt Vãn Tiêu đã chú ý tới vấn đề của Thiên Cơ điện, chỉ cần thả người trong Tu Di ốc ra là có thể dựa vào uy lực hùng hồn đó phá nát Thiên Cơ điện.

Ninh Dạ cũng biết tình hình đã tới lúc mấu chốt, bất đắc dĩ thở dài: “Có một số thủ đoạn, ta thật sự không muốn dùng.”

Nói xong giơ một tay lên, Côn Lôn kính trên bầu trời chuyển động, một luồng hào quang rọi xuống, chiếu lên người Lôi Trường Sinh.

Chỉ thấy thân hình Lôi Trường Sinh lóe lên, biến mất không còn tăm hơi.

Ninh Dạ đã đưa hắn ra khỏi Thiên Cơ điện.

Đồng thời Ninh Dạ nói: “Chỉ một tên Lôi Trường Sinh, ngươi đối phó được chứ?”

“Được!” Tử Lão vung tay, Ngũ Khôi đã hóa thành mây trở lại tay lão. Ninh Dạ lại ra tay dịch chuyển Tử Lão ra khỏi Thiên Cơ điện.

Để hai người bọn họ giao chiến sinh tử ở ngoài là được.

Nhưng đây là biện pháp bất đắc dĩ cuối cùng, vì ra khỏi Thiên Cơ điện, Lôi Trường Sinh có thể chạy mất bất cứ lúc nào.

Nhưng dù sao cũng tốt hơn so với việc Thiên Cơ điện bị phá nát.

Không còn Lôi Trường Sinh, uy lực thần tượng bụng to của Khương Hồng Hào giảm đi hơn nửa, nhưng Cự Ma khôi của Thiên Cơ cũng bị hắn làm hao mòn không ít. Khương Hồng Hào phẫn nộ phát uy, ầm ầm ầm, đánh liền mấy chục chiêu Trừng Giới quyền, khiến Thiên Cơ kêu gào ầm ĩ.

Dù sao nó cũng chỉ là Niết Bàn sơ kỳ, cho dù đại đa số hiệu quả đoạn tuyệt thiên địa vẫn còn, nhưng vẫn khó mà chịu được lão già này liều mạng, thân thể nhanh chóng vỡ nát.

Thực lực của hắn đều trên Cự Ma khôi, nếu thân thể bị hủy thì chẳng còn gì cả, vội vàng kêu lên: “Mau mau giúp ta.”

Ninh Dạ hừ một tiếng nói: “Thiên Cơ, họa phúc tương liên, tuy Cự Ma khôi rất cường đại, nhưng xưa nay không phải con đường của ngươi. Hủy thì cứ hủy thôi, ngươi cần nghĩ làm sao để Niết Bàn trùng sinh, thật sự có thành tựu của mình!”

Nghe y nói thế, Thiên Cơ thầm chấn động, kêu lên: “Được! Tiểu gia ta liều mạng với ngươi!”

Nói xong đã hiện ra bản thể.

Nó vốn là quái vật, thiên phú về Thổ hành, nhưng luôn lười tu luyện, nhác chiến đấu, năng lực thoát thân thì thiên hạ vô song, năng lực chiến đấu thì hết sức bình thường.

Còn Cự Ma khôi dung hợp Sát Lục Chi Cốt, rất hợp với đạo về sát phát, nhưng trước giờ Thiên Cơ không phát huy được tác dụng.

Lúc này liều mạng hiện ra bản thể, chỉ thấy những mảnh vỡ rơi từ người Cự Ma khôi đều bị nó hấp thu, ngưng tụ thành một tượng đá, bùng nổ ra sát ý ngập trời.

“Không ngờ...” Khương Hồng Hào cũng kinh ngạc không thôi.

Đối phương đang dùng công kích của mình để luyện hóa Cự Ma khôi này.

“Tự tìm đường chết!” Khương Hồng Hào gầm lên, tượng thần khổng lồ hóa thành kiếp hỏa thiên lôi vô tận ầm ầm giáng xuống.

Mỗi luồng kiếp hỏa thiên lôi đánh lên người Thiên Cơ đều khiến nó kêu đau ầm ĩ, nhưng tên này vẫn chống chịu được, thậm chí còn cao giọng nói: “Thiên kiếp hàng, lục cảnh xuất. Tiểu gia ta còn chưa tới cảnh giới thứ năm mà đã được Thiên kiếp gột rửa rồi, ha ha, cơ duyên cơ duyên!”

Nó cười lên ha hả, đồng thời Ninh Dạ cũng phát động đạo cảnh Tuyền Cơ, tăng cường bảo vệ cho Thiên Cơ, Bất Diệt tuyền, Lạc Thủy đan thư đổ ra cuồn cuộn, bảo hộ gắt gao, khiến sấm sét ầm ầm lại thành hỗ trợ Thiên Cơ tăng cường.

Khương Hồng Hào biết không ổn, bây giờ hắn đã không còn đường lui, hoặc giết chết Thiên Cơ trước khi nó dung nhập Cự Ma khôi, hoặc bị hắn mượn nguy cơ chuyển thành thăng cấp, đành phải oanh tạc điên cuồng, đồng thời kêu lên với Việt Vãn Tiêu: “Mở Tu Di ốc ra.”