← Quay lại trang sách

Chương 928 Xác thực

Nói xong đã điều động Bất Diệt tuyền, đổ xuống người Thiên Tằm.

Bất Diệt tuyền so với hình thể của Thiên Tằm thì như muối bỏ bể, nhưng Thiên Tằm vẫn phát ra tiếng ngâm nga vui mừng, có vẻ rất thoải mái.

“Ồ?” Ninh Dạ ồ khẽ một tiếng.

Mình chỉ tiện tay đổ Bất Diệt tuyền cho Thiên Tằm, theo lý mà nói không có mấy tác dụng, sao tên này lại có vẻ sung sướng như vậy?

Đợi đã!

Ninh Dạ nhớ lại tình huống khi vừa chui vào cơ thể Thiên Tằm.

Trong bụng tên này có thứ tương tự đạo cảnh, nếu tùy tiện lấy thiên tài địa bảo bên trong sẽ bị diệt trừ. Ừm, cũng may bọn Tử Lão không giao chiến ở chỗ có thiên tài địa bảo.

Nhưng chuyện này cũng mang ý nghĩa, rất có thể Thiên Tằm từng bị người khác động tay động chân.

Không phải... lại là Thiên Cơ môn đấy chứ?

Nhưng suy nghĩ cẩn thận lại, cũng có khả năng này.

Nếu thế thì Thiên Tằm này có thể mang tới cho mình cơ duyên gì?

Nghĩ tới đây, Ninh Dạ bắt tay vào thử nghiệm từng cái một.

Côn Lôn kính từng dùng rồi nhưng không thấy có động tĩnh gì.

Mãi tới lúc dùng Luyện Yêu tháp, Thiên Tằm mới có dị động.

Khoảnh khắc đó cảm thụ được mối liên kết với nhau, trong lòng Ninh Dạ giật thót.

Không phải chứ?

Cuối cùng y cũng hiểu “đạo cảnh” trong cơ thể Thiên Tằm là cái gì.

Lưu Kim toa nhanh chóng hạ xuống, sau khi xuyên qua tầng mây cương sát, cuối cùng cũng trở lại trong Trường Thanh giới.

Lúc này Ninh Dạ cũng nhận được tin tức của Trì Vãn Ngưng, biết cô đã thuận lợi “tóm được” Nhạc Tâm Thiện, hoàn toàn yên tâm.

Lưu Kim toa phi hành trên không trung, cuối cùng cũng tới Cửu Cung sơn.

Mọi người từ trong phi toa đi ra, thấy chỉ có mấy người trở lại, trong lòng Hà Sinh Mặc trầm xuống.

Tuy đã biết hành trình tới Yên Vũ lâu lần này chắc sẽ có vấn đề, thế nhưng ngay cả Lôi Trường Sinh và Khương Hồng Hào cũng không thể trở về, thật sự vượt ngoài dự liệu của hắn.

Hắn run run rẩy rẩy nói: “Đông Lâm, sao chỉ có từng này người trở về? Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì? Trường Sinh Tiên đâu? Hồng Hào đâu? Bọn họ đâu rồi?”

Phong Đông Lâm “rầm” một tiếng quỳ sụp xuống: “Đệ tử vô dụng, Lôi Cực Tiên Tôn và Đại Đỗ Tiên Tôn... mất rồi!”

Nói xong bật khóc.

Hà Sinh Mặc và Vệ Xuân Nguyên như bị sét đánh, lập tức choáng váng.

Mất rồi?

Hai trụ cột chống trời của Hắc Bạch thần cung, cứ thế mất rồi?

“Nói mau? Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?” Hà Sinh Mặc gầm lên.

Phong Đông Lâm đã thuật lại câu chuyện được bịa sẵn.

Lời nói dối này không phức tạp, chẳng qua là sau khi mọi người tìm thấy Thiên Tằm, định đi vào Yên Vũ lâu, không ngờ Mộc Khôi tông lại bám theo đánh lén Lôi Trường Sinh, còn dùng Ngũ Sát vân ảnh hưởng tới Thiên Tằm, khiến cho Thiên Tằm có dị động, tình hình đại loạn. Mọi người liều mạng giao chiến, cuối cùng cũng đánh lui được đám người Tử Lão, thế nhưng Lôi Trường Sinh và Khương Hồng Hào lại gặp bất trắc bỏ mạng.

Hà Sinh Mặc nghe vậy run rẩy.

Hắn trừng mắt nhìn Ninh Dạ: “Ninh Dạ, ngươi là người dẫn bọn họ tới thiên ngoại thiên, giờ gặp chuyện như vậy, ngươi còn gì để nói?”

Ninh Dạ không nói gì, ngược lại Tăng Hiển Sơn nói: “Hà chưởng giáo, việc này là âm mưu của Mộc Khôi tông, không liên quan gì tới hắn. Trận chiến trên thiên ngoại nếu không có Ninh Dạ liều mạng ra tay, lại bộc phát thăng cấp lên Vô Cấu ngay trong trận chiến, chưa chắc chúng ta đã sống sót trở về.”

“Ngươi thăng cấp lên Vô Cấu?” Hà Sinh Mặc và Vệ Xuân Nguyên cùng kinh ngạc.

Người này thăng cấp nhanh vậy à?

“Vâng!” Ninh Dạ trả lời: “Đệ tử may mắn thăng cấp thành công.”

Nghe y nói vậy, Hà Sinh Mặc lại bình tĩnh.

Hắn nhìn về phía Phong Đông Lâm, Phong Đông Lâm nói: “Đông Đỉnh nói không sai, trận chiến này là nhờ Ninh Dạ gặp nguy mà không loạn mới có thể dẫn chúng ta thoát khỏi nguy hiểm. Ngoài ra...”

“Ngoài ra làm sao?” Hà Sinh Mặc vội vàng hỏi.

Phong Đông Lâm nói: “Ngoài ra, ta nhận được tin tức từ Mộc Khôi tông, là Nhạc địa điện chủ bán đứng chúng ta!”

Khi nói câu này hắn còn nức nở, nhưng khổ nỗi không khóc nổi.

Ninh Dạ có thể khống chế bản thân hắn nhưng không thể khống chế kỹ xảo của hắn, diễn xuất này thật quá kém cỏi, vì vậy chỉ có thể cúi đầu.

Cũng may Hà Sinh Mặc và Vệ Xuân Nguyên hoàn toàn không ý thức được điều này. Bọn họ đều choáng váng trước câu nói của Phong Đông Lâm.

Quả nhiên là hắn?

Đúng là vậy rồi?

Trì Vãn Ngưng không cần bằng chứng thép, vì bọn Phong Đông Lâm chính là bằng chứng thép!

Lần này thì tội danh thiên cổ đệ nhất nội gian trong Hắc Bạch thần cung đã gắn chắc rồi, bọn Hà Sinh Mặc không chút hưng phấn, chỉ thấy choáng váng.

Thật sự là hắn?!

Vệ Xuân Nguyên chỉ cảm thấy trong lòng đau xót.

Ngay cả Hà Sinh Mặc cũng có cảm giác như nuốt phải con ruồi, khó chịu tới mức không nói nên lời. Đó là một cảm giác rất kỳ quái, một mặt là cuối cùng cũng có thể báo mối thù mất con, nhưng mặt khác dẫu sao Nhạc Tâm Thiện cũng là đại điện chủ!