Chương 945 Nghênh tiếp 1
Huyết Quỳ Tử hừ một tiếng nói: “Chỉ bằng ngươi thì làm sao biến nội bộ thần cung thành ra bế tắc được?”
Vạn Thương Sinh lại hỏi: “Sao lại là ta?”
Ninh Dạ trả lời: “Đây là hai câu hỏi. Ta trả lời câu hỏi của Vạn trưởng lão trước. Lý do buông bỏ ngươi mà bảo vệ Huyết trưởng lão là vì có một môn phái sẽ không bỏ qua cho ngươi, mà ta buộc phải lôi kéo bọn họ.”
Vạn Thương Sinh đã hiểu: “Vạn Hoa cốc?”
Ninh Dạ gật đầu.
“Đúng.”
“Vạn Hoa cốc là môn phái đối thủ, sao phải lôi kéo lũ đàn bà đó?” Vạn Thương Sinh hừ một tiếng sau đó lại liếm môi: “Nhưng tư vị của lũ đàn bà đó cũng không tệ.”
Bây giờ tên này vẫn chưa hết ý dâm, Ninh Dạ hừ một tiếng, miệng vẫn cười nói: “Đương nhiên là vì ta phải đi sứ Mộc Khôi tông.”
“Đi sứ Mộc Khôi tông?” Mọi người kinh hãi.
“Đúng, đi sứ Mộc Khôi tông.” Ninh Dạ khẳng định: “Bí mật thánh hỏa mới là phiền toái lớn. Nếu giải quyết được vấn đề Mộc Khôi tông thì chuyện của hai vị cũng dễ giải quyết hơn nhiều. Nhưng nếu không giải quyết được vấn đề bên Mộc Khôi tông, thế thì chuyện của hai vị chỉ là khởi đầu. Đến lúc đó Hắc Bạch thần cung ta sẽ gặp nguy cơ cực lớn, tổ chim đã lật, trứng làm sao yên lành được?”
Nói xong Ninh Dạ nhìn sang phía Huyết Quỳ Tử: “Huyết trưởng lão đang hỏi ta có tư cách tạo thành cục diện bế tắc trong thần cung hay không à? Then chốt là ở đây, Nhạc Tâm Thiện đã phản bội chạy trốn, Hắc Bạch thần cung không thể không có đại điện chủ. Mà muốn đàm phán với Mộc Khôi tông thì phải có đủ thân phận. Chức vị đại điện chủ này có thể thỏa mãn những điều kiện đó.”
Nghe y nói vậy, cuối cùng hai người cũng hiểu ra, đồng thanh hô: “Ngươi muốn làm đại điện chủ?”
Ninh Dạ trả lời: “Chỗ ta đang ngồi chính là của đại điện chủ.”
Kế hoạch của Ninh Dạ khiến mọi người lập tức choáng váng.
Huyết Quỳ Tử nuốt một ngụm nước miếng: “Ngươi vừa thăng cấp lên Thiên Cương, chớp mắt đã thành đại điện chủ, thăng cấp như vậy... có phải nhanh quá không?”
Lần này Ninh Dạ không giải thích.
Y lạnh nhạt nói: “Ta chỉ đưa ra phương án giải quyết vấn đề, có tiếp thu hay không phải xem ý của chưởng giáo, Vệ nguyên lão và hai vị trưởng lão. Chức vị đại điện chủ này tuy tốt, nhưng bây giờ cũng nóng phỏng tay. Ai muốn ngồi thì mời người đó lên mà ngồi, Ninh Dạ ta không tranh.”
Mẹ nó!
Mọi người cùng chửi thầm trong lòng.
Ngươi nói là ngươi không tranh nhưng vấn đề là bây giờ ngoài ngươi ra hình như không ai dám nhận chuyện này.
Nhạc Tâm Thiện phản bội chạy trốn, Tây Phong Tử chết từ lâu, theo thứ tự đáng lẽ phải là Phong Đông Lâm tiếp nhận.
Nhưng bây giờ Phong Đông Lâm không có mặt, rõ ràng hắn không muốn ra mặt.
Xuống chút nữa là Tứ Sứ, nhưng Quân Bất Lạc mất tích, chắc đã mất luôn cả mạng, Ngư Bạch Môn cũng chết, hai vị còn lại cũng không muốn nhận cái mớ hỗn loạn này.
Nếu Ninh Dạ giải quyết nguy cơ trước mắt, có lẽ bọn họ còn tới tranh giành.
Xuống tới cấp mấy vị lão tổ thì đừng có nhắc còn hơn, giao cho họ chẳng thà giao luôn cho Ninh Dạ.
Chức vị đại điện chủ quyền cao chức trọng, thay mặt chưởng giáo, rất nhiều chuyện có thể trực tiếp quyết định mà không cần thông qua chưởng giáo. Bây giờ nếu giao cho Ninh Dạ, đúng là mọi người cũng thấy lo lắng.
Hà Sinh Mặc và Vệ Xuân Nguyên không xuất hiện, nhưng chắc chắn bọn họ đang quan sát nơi này. Bây giờ không có ai đứng ra phản đối, chắc đang thầm tính toán xem biện pháp này có khả thi hay không.
Một lát sau, Vạn Thương Sinh như được nhắc nhở, hỏi: “Cho dù ngươi trở thành đại điện chủ cũng không đủ để thuyết phục các phái.”
Ninh Dạ chậm rãi xoay người: “Vì vậy ta mới phải cố gắng lôi kéo Vạn Hoa cốc. Đám người đó rất muốn ngươi chết, chắc chắn sẽ ủng hộ ta lên chức. Ta cho họ hy vọng, bọn họ sẽ cho ta thời gian, thậm chí còn giúp ta. Mà bọn họ giúp ta chẳng khác nào giúp Hắc Bạch thần cung.”
Câu này lượn vòng hơi lớn, nhưng mọi người nghe vậy cũng hiểu.
Nhưng cái cách đi đường vòng để cứu nước, sao nghe cứ như đo ni đóng giày cho bản thân Ninh Dạ?
Thằng nhãi này được lắm, nếu mọi chuyện được như lời ngươi nói, ngươi giải quyết nguy cơ của Hắc Bạch thần cung, chắc trong Hắc Bạch thần cung cũng sẽ do ngươi định đoạt?
Đây đúng là phương án mà Ninh Dạ đo ni đóng giày cho chính mình.
Tuy năm xưa y cũng lôi kéo đám người Dương Nhạc, Ngự Phong Tử, nhưng lúc đó y không muốn lên làm chưởng giáo Hắc Bạch thần cung, vì vậy thực tế không lôi kéo nhiều người.
Đợi tới khi kế hoạch xuất hiện mới phát hiện: Ơ? Hình như lực lượng của ta trong môn phái quá yếu mất rồi.
Cho dù có đám người Phong Đông Lâm, Cừu Bất Quân ủng hộ, nhưng những Thiên Cương và Niết Bàn kia vẫn không có ai đứng về phía mình.
Vì vậy trong lúc Ninh Dạ suy nghĩ về kế hoạch cứu vớt Hắc Bạch thần cung, y cũng nghĩ làm sao củng cố địa vị của bản thân.