← Quay lại trang sách

Chương 951 Đàm phán 4

Ninh Dạ nhe rằng cười nói: “Thật ra chắc các ngươi cũng nghe nói tới một số việc? Ví dụ như Yên Vũ lâu?”

Vân Hải Sơn Nhân thầm căng thẳng.

Nhưng các phái là đồng minh nhưng vẫn gài gián điệp vào nhau, chẳng qua loại gián điệp này khá thoải mái, chỉ phụ trách tìm hiểu tin tức, không phá hoại.

Yên Vũ lâu diệt vong, Ninh Dạ là người tự mình tham dự, phối hợp với Hạo Thiên môn, chế tạo Lưu Kim toa vân vân. Tuy không biết mấy chuyện này nhưng vẫn có manh mối loáng thoáng. Lại thêm trận chiến ở Cửu Cung sơn, không hiểu sao Lôi Trường Sinh và Khương Hồng Hào không xuất hiện, liên tưởng một chút là có thể đưa ra một số kết luận.

Vân Hải Sơn Nhân lạnh lùng nhìn Ninh Dạ: “Ngươi định nói gì?”

“Trên tay ta có rất nhiều đồ tốt, có một số thứ vô dụng đối với mình nhưng có lẽ lại hữu dụng với quý môn. Cũng có không ít bí pháp, học cũng không hết. À đủng rồi, ta nhớ năm xưa Long Dương phủ lập phái còn có sư thừa từ Yên Vũ lâu. Nhưng đáng tiếc có một số bí pháp các ngươi mãi vẫn không chiếm được, vì vậy chỉ có thể đi theo con đường dung hợp tăng cường, lớn thì lớn thật, nhưng không đủ mạnh. Nếu nhận được một số thần thông bí thuật của Yên Vũ lâu, lại thêm một số tài nguyên cần thiết, có lẽ sẽ bù đắp được vấn đề thiếu Long Dương lệnh?”

Vân Hải Sơn Nhân nghe vậy kích động không thôi: “Ninh Thiên Cương có chắc không?”

“Liệt kê những thứ mà các ngươi cần để ta xem thử có cái nào.” Ninh Dạ nói thẳng.

“Nhưng chúng ta thật sự không có Huyền Âm hỏa.” Vân Hải Sơn Nhân rầu rĩ nói.

Bây giờ Ninh Dạ đã tăng cường cấp độ sự việc, chuyện liên quan tới Long Dương lệnh, ngay cả Vạn Thương Sinh và Huyết Quỳ Tử cũng không còn quan trọng nữa.

Vấn đề là Ninh Dạ không dùng Vạn Thương Sinh để trao đổi mà là Huyền Âm hỏa.

Cho dù ngươi đòi thần vật khác của Long Dương lệnh ta cũng dễ bàn hơn!

Khổ nỗi Ninh Dạ nói chắc như đinh đóng cột: “Ta muốn có Huyền Âm hỏa. Đừng nói các ngươi không kiếm được, ta biết Long Dương phủ lập nghiệp như thế nào.”

Nếu nói đạo tặc thì đứng đầu là Long Dương phủ.

Lũ người này kế thừa thuật ẩn giấu tung tích của Yên Vũ lâu nhưng không dùng để ám sát mà dùng để trộm cắp chắp vá tiên pháp bảo vật nhà khác, thậm chí còn ngộ ra đạo về dung hợp hiếm thấy.

Vì vậy Long Dương phủ là chuyên gia trong lĩnh vực... ăn trộm.

Còn Huyền Âm hỏa tuy thần dị nhưng còn chưa tới mức là thần vật hiếm có trong Mộc Khôi tông, chỉ cần Long Dương phủ chịu bỏ công bỏ sức, vẫn có khả năng lấy về.

Vấn đề là ngươi muốn nó làm gì?

Vân Hải Sơn Nhân không nghĩ ra, hắn cũng chẳng buồn nghĩ nữa, trực tiếp dùng hỏa phù đưa tin, chuyển lời của Ninh Dạ cho Long Dương phủ.

Quả nhiên, tin tức vừa đưa về, giới thượng tầng Long Dương phủ lập tức xôn xao.

Từ khi Long Dương lệnh thất lạc, Long Dương phủ vẫn nghĩ cách rèn lại bảo vật bổ sung thay thế.

Nhưng bảo vật thay thế bổ sung này không dễ làm, vì vậy Long Dương phủ dốc sức thiết kế một phong ấn, nếu có thể thực hiện chắc sẽ tái hiện được bảy phần mười uy năng của Long Dương lệnh.

Nhưng cho dù như vậy vẫn có rất nhiều vật liệu hiếm có.

Ví dụ như mảnh vỡ Luyện Yêu tháp.

Mảnh vỡ Thiên Cơ điện nằm trong Trường Thanh tiên giới, nhưng mấy năm nay Ninh Dạ thông qua đủ các con đường, vơ vét gần hết về tay mình, còn ở Long Châu đã bị vơ vét sạch sẽ lúc chế tạo Long Dương lệnh rồi.

Ngoài ra, thế nhưng chốt nhất là cần một khối Ma Hài để khắc dấu đạo tắc.

Thứ này cũng cực kỳ hiếm có, chỉ có thể lấy được thông qua Ma môn. Nhưng vấn đề là bây giờ Dương Chí Thiện và Kinh Trường Dạ đều bỏ mạng, Luyện Ngục ma đàn cũng tới tay Ninh Dạ, trong Ma môn chỉ còn lại một lũ nhóc vô dụng, có lẽ trong thời gian ngắn không cách nào liên lạc với Ma Vực. Cho nên Long Dương phủ thậm chí từng tổ chức hội nghị thảo luận có nên bồi dưỡng Ma môn hay không... Thế mới nói cuống quá thì cái gì cũng dám làm.

Hai thứ nòng cốt này có tìm cũng không ra, mà ngoài ra còn có rất nhiều tài nguyên khác cũng chưa chắc đã dễ tìm, thế nhưng chốt là có tiền có quyền cũng vô dụng.

Thời khắc này Ninh Dạ đột nhiên nói mình có thể giúp, mọi người lập tức kích động hẳn lên.

Nhưng lúc này còn chưa xác định y có thể giúp được gì, cho nên thẳng thắn liệt kê một danh sách gửi sang, chủ yếu là những thứ bản thân bọn họ không tìm được. Đương nhiên do có tư tâm nên liệt kê khá nhiều, nếu tập hợp hết khéo đủ làm một cái Long Dương lệnh.

Ninh Dạ thấy vậy lại vui vẻ.

Trực tiếp tích một cái lên mảnh vỡ Luyện Yêu tháp với Chứng Đạo Ma Hài, sau đó lại tích một loạt lên những thứ không đáng giá, chỉ trong chớp mắt đã tích tới sáu bảy phần mười danh sách vật phẩm của Long Dương phủ.