Chương 974 Luyện hóa 2
Đột nhiên một vật lọt vào tầm mắt, Nhan Tiểu Bảo bỗng có cảm ứng.
Hắn kéo nhẹ ông lão: “Sư phụ, có rồi.”
“Cái gì?” Ông lão ngạc nhiên, nhìn theo hướng ngón tay Nhan Tiểu Bảo chỉ, thấy chỉ là con búp bê khắc gỗ.
Ông lão nhìn Nhan Tiểu Bảo, Nhan Tiểu Bảo gật đầu khẳng định.
Vì vậy ông lão và Nhan Tiểu Bảo cùng bay tới, đến trước sạp hàng.
Đầu tiên giả bộ ngắm nghía, sau đó ông lão cầm con búp bê gỗ kia lên nói: “Món này của ngươi bán thế nào?”
Chủ quầy là người của Mộc Khôi tông, mặt như cương thi, khi nói chuyện da mặt chẳng hề thay đổi, trả lời bằng giọng nói âm trầm: “Đây là Quỷ Oa của Mộc Khôi tông, do ta tự chế tạo, đệ tử Tàng Tượng trung kỳ là sử dụng được, hơn nữa bên trên có khắc trận pháp, có thể chống được một đòn toàn lực của Hoa Luân đỉnh phong, chỉ tốn năm ngàn linh thạch. Thằng nhóc, ta thấy ngươi mới cảnh giới Hoa Luân, cũng rất thích hợp.”
Nhan Tiểu Bảo lấy làm lạ: “Quan hệ giữa Mộc Khôi tông và Hắc Bạch thần cung rất tệ mà? Sao cũng tới đây làm ăn?”
Chủ quầy vẫn nghiêm mặt: “Thiên Nguyên phường thị không quan tâm quan hệ địch ta, bất cứ ai cũng có thể tới buôn bán. Tóm lại ngươi có mua cái này không?”
Ông lão cười nói: “Năm ngàn là hơi đắt. Nói là ngăn được một đòn của Hoa Luân đỉnh phong, nhưng tốc độ của Tàng Tượng trung kỳ e là không chặn kịp, hơn nữa một khi kích hoạt, bất luận công kích ra sao cũng khiến trận pháp này tan vỡ.”
Ông lão cũng tinh mắt, nhận ra chủ quầy quảng cáo phô trương thanh thế.
Chủ quán chào giá trên trời cũng chờ đối phương trả giá dưới đất, thấy ông nói vậy bèn đáp: “Nếu ngươi thật sự muốn mua, ta bán cho ngươi giá bốn ngàn rưỡi, coi như kết giao bằng hữu.”
Loại thích chặt chém trên thế gian này, trình độ không khác biệt là mấy.
Ông lão không hứng thú kết giao với hắn, giơ ba ngón tay.
Gã mặt người chết rất thoải mái: “Thành giao.”
Quỷ Oa này đã rơi vào tay Nhan Tiểu Bảo. Đối với chủ quầy thì con rối nhỏ này được chế tạo khi còn là học đồ, bán được giá đó là hắn đã rất hài lòng rồi.
“Sao rồi?”
Rời khỏi sạp hàng, Nhàn Vân Lão Nhân hỏi đệ tử.
Nhan Tiểu Bảo ngắm nghía con búp bê, truyền âm cho sư phụ: “Không nhìn lầm, chủ quầy này là thằng ngốc, Quỷ Oa này không đáng giá, nhưng trong số vật liệu được sử dụng có một ít Vân Đàm sa, chắc hắn lấy được nhưng không biết hàng, đem ra chế tạo như vật liệu bình thường.”
“Ngươi nói là thứ này được?”
“Ừ, thứ này được!” Nhan Tiểu Bảo gật đầu khẳng định.
“Cẩn thận một chút, đừng lạm dụng.” Nhàn Vân Lão Nhân không yên tâm nói.
“Con biết, người khác không nhìn ra đâu.” Nói xong Nhan Tiểu Bảo tìm một chỗ yên tĩnh, lấy một cái lò nhỏ ra, ném búp bê vào, nhìn vẻ ngoài trông như luyện bảo nhưng thực chất là phân giải búp bê.
Một lát sau hắn đổ một số hạt cát nhỏ màu trắng ra, chúng xoay chuyển trong tay Nhan Tiểu Bảo rồi từ từ ngưng tụ thành một quả cầu nhỏ màu trắng, đồng thời xuất hiện xuất hiện dung mạo, không ngờ lại biến thành tinh quái.
“Sư phụ, ngài xem, được rồi!” Nhan Tiểu Bảo vui vẻ nói.
“Quái vật! Quái vật!” Ngay cả Nhàn Vân Lão Nhân cũng kích động hẳn lên: “Lần này phát tài rồi.”
Nhan Tiểu Bảo lại có vẻ kiệt quệ.
Hắn tinh thần mệt mỏi ngồi xuống đất, Nhàn Vân Lão Nhân vội vàng lấy một bình thuốc ra cho hắn uống. Lúc này tinh thần Nhan Tiểu Bảo mới khá hơn một chút.
Nhan Tiểu Bảo hưng phấn nói: “Sư phụ, thứ này đáng bao nhiêu tiền?”
“Quái vật đấy, nó không tính bằng tiền được đâu. Ngươi thì biết cái quái gì!” Nhàn Vân Lão Nhân nói.
“Thế tức là chúng ta phát tài rồi?” Nhan Tiểu Bảo hưng phấn.
“Cái này thì không.” Nhàn Vân Lão Nhân lắc đầu: “Tuy ngươi thăng cấp thứ này thành quái vật, nhưng dẫu sao cũng chỉ là mới mở thần thức, lại còn bị lệ khí quấy nhiễu, là vật chẳng lành. Quan trọng nhất là thứ này không được tạo thành tự nhiên, không có đạo tắc, giá trị cũng không cao như quái vật thật sự.”
“Chúng ta không nói thì người khác cũng không biết mà.”
“Đừng nghĩ người khác là kẻ ngu, hơn nữa cho dù ngươi lừa được thì chỉ tổ rước lấy kẻ thù. An toàn là số một, an toàn là số một, cần xử lý một chút đã.”
Nói xong không ngờ ông lão lại trực tiếp diệt trừ quái vật vừa luyện hóa ra, tiêu trừ lệ khí.
Nhưng bản thân ông lão cũng không chú ý thấy dưới đất bỗng có thêm một điểm sáng màu tím.
Tuy rằng làm vậy thì thứ này không còn là quái vật nữa, nhưng do đó phẩm chất lại tăng cường, quý giá hơn Vân Đàm sa bình thường nhiều.
“Thật đáng tiếc.” Nhan Tiểu Bảo lẩm bẩm, sau đó mặt mày lại hớn hở: “Không sao, cùng lắm luyện hóa thêm vài lần. Đằng nào bán nó đi chúng ta cũng có vốn liếng mua thiên tài địa bảo.”
"Đúng vậy!" Nhàn Vân Lão Nhân gật đầu.
❖ ❖ ❖
Trên Yên Lang điện.
Màn hình không ngừng chuyển động, ánh mắt Ninh Dạ quét qua đám người.