← Quay lại trang sách

Chương 983 Tuyệt tình 2

Nói xong Ninh Dạ lại rải một loạt điểm sáng ra, rơi xuống người mỗi con yêu thú.

“Đây là đạo tiêu mà ta tĩnh tâm chế tạo, các ngươi chú ý bảo tồn. Có đạo tiêu này là có thể thành lập liên hệ với ta. Nếu gặp nguy hiểm ta cũng có thể ra tay cứu viện. Nhưng phải nhớ kỹ, không được sinh sự lung tung.”

Bầy yêu dồn dập hô tuân lệnh.

Ninh Dạ lại ném cho hạc trắng một lá cờ nói: “Ngươi có thiên phú không tệ, lá cờ này là một bảo vật, ta tặng cho ngươi. Dùng lá cờ này ngươi có thể ra lệnh cho những yêu thú được ta điểm hóa xung quanh.”

Hạc trắng kia vui mừng nhận lấy, dẫn bầy yêu rời khỏi.

Ninh Dạ vung tay, hồn thức của bầy yêu thú đã được đánh vào Côn Lôn kính, sau này mỗi lời nói hành động của chúng đều có thể quan sát được thông qua Côn Lôn kính.

Giải quyết xong nhóm yêu thú này, cứ cách ngày là Ninh Dạ lại chế tạo một nhóm mới, thần thức của mỗi nhóm yêu thú đều bị y làm như vậy.

Đối với y mà nói, đám yêu thú này không phải dùng để chiến đấu mà là tai mắt của y, giúp y quan sát thiên hạ rõ ràng hơn, hiểu rõ từng bí mật.

Hắc Bạch thần cung tự xưng cầm cờ thiên hạ, dùng thiên hạ làm bàn cờ, thế nhưng nội bộ chẳng khác nào cái sàng, chi chít lỗ thủng.

Còn bây giờ đạo về tạo hóa của Ninh đại điện chủ đã có thành tựu, bố trí khắp thiên hạ, tùy ý ra tay là mật thám phủ kín cả giới, cao minh hơn Hắc Bạch thần cung không biết bao nhiêu lần.

❖ ❖ ❖

Một tháng sau.

Tân Tiểu Diệp cười híp mắt ngồi trước mặt Ninh Dạ.

Cô đại diện cho Thái Âm môn tới đây.

Thiết Vương gây sự trong Thiên Nguyên phường thị, bị đại điện chủ Ninh Dạ bắt tại trận, chuyện này có chứng cứ xác thật, không thể cãi nổi.

Nhưng dẫu sao Thiết Vương cũng là cường giả của Thái Âm môn, không thể để Hắc Bạch thần cung trấn áp như vậy được, phải có người tới đàm phán.

Khổ nỗi Ninh Dạ không phải người dễ nói chuyện, chỉ mới lên làm đại điện chủ hơn mười năm nhưng uy danh cực cao, rất được mọi người tin tưởng, đặc biệt là Hà Sinh Mặc dung túng, tay nắm đại quyền, có thể nói là một lời nặng tựa cửu đỉnh.

Thiết Vương chọc ai thì cũng thôi, lại đi chọc vào Ninh Dạ.

Nghĩ tới tác phong ăn thịt người không chịu nhả xương của kẻ này, rất nhiều người không muốn tiếp xúc với y.

Mấu chốt nhất là Thiết Vương này cũng chẳng phải loại tốt lành gì, kích động nóng tính, trong môn phái cũng chẳng có mấy bằng hữu, vì vậy không ai muốn tới để Ninh Dạ dày vò.

Cứ như vậy, Tân Tiểu Diệp xin được đi, nên nghiễm nhiên được phê chuẩn.

Lúc này ngồi trước mặt Ninh Dạ, Tân Tiểu Diệp cũng chẳng khách sáo với y, nói thẳng: “Nói đi, đệ lại có ý định quỷ quái gì, sao đột nhiên bảo ta đi sứ? Có lợi ích gì?”

Ninh Dạ liếc mắt nhìn cô: “Bây giờ tỷ cũng học thoe cái xấu rồi à, mở miệng là bàn lợi ích trước tiên?”

“Thôi đi, về tư thì đệ có Yên Vũ lâu, Thiên Cơ điện, về công thì đệ là đại điện chủ của Hắc Bạch thần cung, có vô số tài nguyên, nếu không có lợi ích thì sao lại gọi ta chạy tới đây, xem ta có xé miệng của đệ ra không.”

“Người tu hành cần đưa mắt nhìn thật xa. Tài nguyên dẫu sao cũng chỉ là tiểu đạo, nếu có tài nguyên là làm được việc, thiên hạ đã có vô số Niết Bàn.”

“Ta mặc kệ, đằng nào thì ta cũng chưa tới Niết Bàn, tạm thời không nhìn xa như thế. Hơn nữa, đằng trước không đường, chẳng phải còn có đệ mở đường à?”

Ninh Dạ nghiêm mặt nói: “Đây chính là điều ta định nói với mọi người. Nếu muốn có thành tựu cao hơn thì phải tự đi lên con đường của mình, không thể quá ỷ lại được. Mấy năm qua ta đã giúp mọi người quá nhiều, đã ảnh hưởng tới sự phát triển của mọi người. Từ giờ trở đi ta sẽ không giúp mọi người nữa, mọi người phải dựa vào bản thân đi vào một thiên địa hoàn toàn mới.”

Thấy y nghiêm túc như vậy, Tân Tiểu Diệp cũng nghiêm túc đáp lời: “Yên tâm đi, ta và Thanh Lâm, Long Quang đều nghĩ tới điểm này, chúng ta cũng có phương hướng của mình. Ninh Dạ, đệ chờ xem, chúng ta không phải gánh nặng của đệ mà sẽ là trợ thủ của đệ.”

Trải qua quá trình trưởng thành gian nan, hiện tại Tân Tiểu Diệp cũng không còn là Tân Tiểu Diệp trong quá khứ.

Lúc này Ninh Dạ mới nói: “Mọi người có tính toán rồi thì tốt. Lần này gọi tỷ tới đương nhiên là để tỷ lập công.”

Tân Tiểu Diệp hiểu ý y: “Tức là đệ không định mượn chuyện Thiết Vương để chèn ép Thái Âm môn?”

Ninh Dạ lắc đầu: “Chuyện Thiết Vương đâu phải đại sự gì. Năm xưa chuyện Huyết Quỳ Tử, Vạn Thương Sinh mà bọn họ còn nhẫn nhịn được, chuyện Thiết Vương càng không có lý do gì để tính toán, chẳng qua là nói vài lời để bọn họ đừng dây dưa trong chuyện Huyết Quỳ Tử nữa.”

“Đây cũng là ý của chưởng giáo, bọn họ nói thả Thiết Vương, bọn họ sẽ không làm khó Hắc Bạch thần cung về chuyện Huyết Quỳ Tử, Vạn Tương Sinh nữa.”