Chương 1003 Đánh với Vô Mục 5
Yêu nhân hợp thể có thể tăng cường chiến lực trên diện rộng, nhưng cũng cực kỳ nguy hiểm. Lúc trước Tuyết Yêu Mỗ Mỗ làm vậy nên mới khiến yêu lực mất cân bằng. Có thể nói yêu nhân hợp thể là mở đầu để thi triển cấm thuật.
Lúc này Vô Mục Thiên Yêu còn chưa tới mức thi triển cấm thuật, nhưng cũng đã dốc toàn bộ thủ đoạn: “Ta sẽ băm xác ngươi thành vạn mảnh!”
Lúc này hắn đã bất chấp giao tình giữa Hạo Thiên môn và Thái Âm môn, lực lượng thiên mục hội tụ, một cột sáng còn hung hãn ác liệt hơn lúc trước bắn ra.
Liệt Nhật phủ của Thanh Lâm lại vung lên, bảo thể đại thành và Liệt Nhật phủ như hòa làm một thể, cười dài nói: “Ngươi có nhân yêu nhất thể, ta có nhân bảo nhất thể, đến đây nào! Hôm nay mượn sức ngươi, tăng cường bảo thân của ta thêm một bước.”
Ầm!
Ánh lửa đỏ máu bùng lên giữa không trung, tiên lực tuôn trào khắp nơi. Dưới xung kích này, đại trận bên dưới cũng lấp lóe hào quang.
bách tính bên dưới không ai không ngẩng đầu lên quan sát; nhưng không thấy người, chỉ nghe thấy tiếng. Sau đó chứng kiến thiên lôi cuồn cuộn, mênh mông vô bờ, nhắm thẳng tới tận chân trời, hào quang sấm sét và lửa đỏ lóe lên, cực kỳ chói mắt, khiến mọi người không khỏi chấn động.
Ngay cả Ninh Dạ ngồi trước Côn Lôn kính cũng không khỏi than thở: “Xem ra sư huynh đã tự đi ra con đường của mình rồi, không ngờ lại mượn tay Vô Mục Thiên Yêu luyện hóa bản thân. Không tệ, đúng là không tệ!”
Hiện tại Thanh Lâm đã đi lên một đường phi phàm, có thể không ngừng dung nhập thần binh lợi khí để tăng cường bản thân. Nhưng dẫu sao tu vi của sư huynh vẫn còn thấp, ngoài Ngọc Hoàng Cốt ra vẫn chưa thể dung nhập một món thần binh nào. Còn trận chiến lần này chính là thử nghiệm đột phá của hắn.
Đồng thời Ninh Dạ cũng nhìn ra, tuy Thanh Lâm tiến bộ rõ rệt nhưng cuối cùng vẫn kém Vô Mục Thiên Yêu một bậc.
Lão già này tu hành ngàn năm, đúng là không phải hư danh. Khi hắn thật sự phát huy công lực, rõ ràng Thanh Lâm không bằng được, cho dù cục diện uy phong lẫm liệt, áp đảo Vô Mục, nhưng người luyện thể thì cho dù chiến đấu đến chết, bản thân vẫn trong trạng thái tấn công.
Lúc này Thanh Lâm và Vô Mục Thiên Yêu đánh tới nảy lửa, khí thế vẫn bộc phát hùng hồn, thế nhưng người tinh tường có thể nhìn ra được thực ra là Thanh Lâm không chống đỡ nổi.
Không phải từ người Thanh Lâm mà từ người Vô Mục Thiên Yêu.
Lúc đầu hắn còn bị Thanh Lâm ép tới mức luống cuống chân tay, nhưng cường độ chiến đấu tăng cường, Vô Mục Thiên Yêu lại càng lúc càng thong dong.
Chiến ý của Thanh Lâm không hề suy giảm, có Chiến đạo bổ trợ, lúc này lực lượng mà hắn thể hiện chỉ có hơn hẳn trước kia, nhưng Vô Mục Thiên Yêu lại càng bình tĩnh.
Từng luồng sáng xoay chuyển, hóa giải chiến ý cuồng bạo của Thanh Lâm, thậm chí trong lòng còn có lĩnh ngộ: “Chẳng lẽ đây là đạo tắc Chiến đạo của Cực Chiến đạo?”
Dẫu sao hắn cũng không phải người ngu, đã nhìn ra một chút manh mối.
Sao người này lại lĩnh ngộ một phần Chiến đạo?
Vừa kinh hãi lại vừa vui mừng.
Bắt hắn lại, tra hỏi hắn, giết hắn, luyện hóa hắn!
Có đạo tắc Chiến đọa này, như vậy mình có đối phó với hắn như thế nào cũng có thể trả lời Hạo Thiên môn.
Sát ý nổi lên, thủ đoạn cũng hóa thành độc ác.
Hào quang vô hình quét qua, truyền vào cơ thể Thanh Lâm, Vô Mục Thiên Yêu âm trầm nói: “Viên Thanh Sơn, đây là ngươi tự chuốc lấy! Còn không ngoan ngoãn chịu trói!”
Nói xong đã phát động thần thông, thân thể Thanh Lâm lại bị khống chế, động tác vốn cuồng bạo cũng chậm lại.
“Quả nhiên, vẫn bị phát hiện à?” Ninh Dạ lẩm bẩm.
Hiện giờ vấn đề lớn nhất của Thanh Lâm vẫn là thần thức, cho dù có Chiến đạo tăng cường hộ thể, nhưng khả năng kháng cự lực trói buộc âm nhu vẫn còn kém. Lão già này phát hiện ra vấn đề, tìm đúng phương pháp, chỉ cần thi triển toàn lực là có thể ảnh hưởng tới Thanh Lâm.
Ninh Dạ biết, mình nhất định phải ra tay.
Y khẽ mỉm cười: “Tốt xấu gì ngươi cũng theo Quang đạo, hôm nay cho ngươi kiến thức đạo hư thực tương sinh của Quang đạo.”
Nói xong y đã giơ ngón tay điểm về phía Côn Lôn kính.
Một chỉ này ấn xuống mặt kính, bụi mù cuốn lên đầy trời trên Đông Phong quan, che khuất tầm nhìn, sau đó hào quang thiên mục tự động vặn vẹo, không ngờ lại tạo thành một Thanh Lâm mới.
“Sao lại như vậy?” Vô Mục Thiên Yêu kinh ngạc, chỉ thấy quang nhân Thanh Lâm đã bổ một búa về phía mình.
“Tiểu thuật quỷ quái mà định lừa ta!” Vô Mục Thiên Yêu vung một luồng yêu lực hùng hồn ra.
Nhưng không ngờ quang nhân Thanh Lâm kia bỏ qua làn sóng yêu lực này, chiến phủ ngưng tụ từ ánh sáng chém xuống, Vô Mục Thiên Yêu rống lên một tiếng, yêu thân và nhân thân đột nhiên tách ra làm hai, vỏ trai không vấn đề gì, ngược lại đầu rắn trong vỏ trai lại xuất hiện một vết thương.