← Quay lại trang sách

Chương 1037 Trở mặt 2

“Ta có phải là hắn đâu, làm sao ta biết hắn nghĩ thế nào? Có lẽ hắn cảm thấy không đối phó được với ta nên tăng cường thực lực trước?” Muốn ngụy biện thì thể nào cũng có cách, Ninh Dạ tiện miệng bịa đặt.

Hà Sinh Mặc lại hỏi: “Thế sao ngươi lại đi cùng Tuyết Yêu Mỗ Mỗ kia?”

Ninh Dạ lại thấy bất mãn.

Y không trả lời nữa mà cau mày nhìn Hà Sinh Mặc: “Chưởng giáo hỏi liên tục như vậy, sao cứ như Ninh Dạ ta là gian tế vậy? Dẫu sao Thái Âm môn cũng là đồng minh, ta và đồng minh dắt tay nhau vân du cũng là sai lầm hay sao?”

Hà Sinh Mặc không ngờ y dám bật lại mình, trong lòng thầm phẫn nộ: “Đây là thái độ của ngươi khi nói năng với bản tọa đấy à?”

Ninh Dạ hừ lạnh: “Ta vẫn luôn tôn kính chưởng giáo, nhưng chưởng giáo hỏi như vậy có coi ta là đại điện chủ không?”

Ánh mắt hai người chạm nhau, Hà Sinh Mặc kinh ngạc phát hiện trong mắt Ninh Dạ không có chút gì là sợ hãi.

Hắn thầm phẫn nộ, khí thế dâng lên, thần uy tăng vọt.

Thế nhưng đối mặt với thần uy tiên lực của Hà Sinh Mặc, Ninh Dạ vẫn không cho là đúng, chỉ lẳng lặng nhìn hắn, như tảng đá ngầm giữa sóng to gió lớn, mặc ngươi gió táp mưa sa, ta vẫn thản nhiên bất động.

Thấy hai người sắp thành thế đối lập, Vệ Xuân Nguyên vội vàng giảng hòa: “Được rồi, đều là người mình, sao phải như vậy. Ninh Dạ, chú ý lời nói của ngươi, dẫu sao chưởng giáo cũng là chưởng giáo!”

Nói xong ngầm vận huyền công, hóa giải thế đối lập của hai người.

Khí thế của Hà Sinh Mặc dần dần tiêu tan, Ninh Dạ nở nụ cười: “Nếu thế, Ninh Dạ xin cáo lui. Trong môn phái còn rất nhiều chuyện cần ta xử lý.”

Nói xong không buồn làm lễ, cứ thế xoay người bỏ đi.

Hà Sinh Mặc thầm phẫn nộ: “Ninh Dạ!”

Ninh Dạ coi như không nghe thấy, tiếp tục đi.

Hà Sinh Mặc siết chặt nắm tay, nhưng không đợi hắn kịp làm gì, Vệ Xuân Nguyên đã chặn hắn lại.

Hắn khẽ lắc đầu với Hà Sinh Mặc.

Hà Sinh Mặc ngây người, lại nhìn Ninh Dạ, thấy hắn đã biến mất khỏi Thanh Huyền thiên.

Hà Sinh Mặc hít một hơi dài nói: “Vì sao không để ta giáo huấn tên này? Gần đây hắn càng lúc càng kiêu ngạo.”

Vệ Xuân Nguyên nói: “Chuyện Mộc Khôi tông vừa chấm dứt, giờ mà có thêm chuyện khác thì không ổn. Giết Ninh Dạ thì dễ, vấn đề là cánh chim của hắn đã cứng, nếu hắn chết, chắc chắn nội bộ sẽ rung chuyển. Thánh Vương các đang nổi giận, có thể ra tay bất cứ lúc nào, bây giờ mà nội loạn thì rất không ổn!”

Hà Sinh Mặc hừ một tiếng: “Chẳng lẽ để mặc hắn coi thường uy nghiêm của chưởng giáo ta hay sao?”

Vệ Xuân Nguyên lắc đầu nói: “Kẻ này lòng lang dạ sói, không phải người lương thiện, tiểu nhân đắc thế là làm càn, cần xử lý. Nhưng tốt nhất là giải quyết từng bước một.”

Nghe hắn nói vậy, Hà Sinh Mặc im lặng một hồi rồi nói: “Được! Nếu thế cứ giải quyết từng bước một. Bản tọa có thể nâng hắn lên thì cũng có thể đánh hắn về nguyên hình! Ta muốn cho hắn hiểu, chút thế lực của hắn mà đứng trước thực lực chân chính thì chẳng đáng nhắc tới!”

❖ ❖ ❖

Vị Ương phủ.

Ninh Dạ khoanh chân ngồi trong động.

Động phủ đã được cải tạo lần nữa, bên trong tự thành động thiên, Thiên Cơ điện lại được phóng thích, hòa làm một cùng không gian nơi này.

Lấy Ninh Dạ làm trung tâm, bên dưới là phù văn chi chít, kết thành một đại trận, phù văn tinh xảo lóe lên ánh sáng, không ngừng kéo dài về phía xa, cuối cùng tạo thành một đại trận phạm vi mười dặm.

Còn bốn phía của đại trận là từng món thần khí lơ lửng trên không trung, sau đó là Cửu Đại Thần Vật trong điện cùng với những bảo vật mới lấy được ở chỗ Nhàn Vân Lão Nhân gần đây như tượng Thánh Nhân.

Đây chính là thần khí mà Ninh Dạ thu thập trong bao năm qua.

Mấy năm nay không xảy ra chiến sự, Cửu Thiên Thập Địa Tài Quyết thần trận để không cũng uổng, vì vậy Ninh Dạ cải tạo lại nó, tọa thêm một Thiên Xu đại trận với đạo cảnh Tuyền Cơ làm nòng cốt, chuyên để tu hành.

Năm xưa y tới bái kiến Phong Đông Lâm, thấy Phong Đông Lâm có thạch lâm ngọc tủy vạn năm, cực kỳ hâm mộ.

Nhưng tác phẩm hiện tại của y còn cao hơn Phong Đông Lâm không biết bao nhiêu lần.

Tu hành trong thánh địa như vậy, cả tài nguyên, hoàn cảnh đều đạt tới tận cùng, giờ lại thêm khí vận tăng cường, thiên mệnh chi tử, con đường tu hành của Ninh Dạ đã thông suốt, có thể nói là một bước tới trời, không có bất cứ trở ngại nào.

Linh khí tụ tập trong cơ thể, dễ dàng vận chuyển, hóa thành tiên lực trong người, nguyên thần được tẩm bổ, nhanh chóng tăng cường. Dinh dưỡng toàn diện, dễ dàng hấp thu, nếu có thể dùng thước đo tiến độ của Ninh Dạ, có thể nói là tăng vọt không ngừng.

Đáng tiếc khoảng cách từ Vô Cấu tới Niết Bàn quá xa xôi, cho dù Ninh Dạ nhảy nhanh đến đâu đi nữa, trong thời gian ngắn cũng không thể đạt tới đỉnh phong.