Chương 1080 Rời khỏi 1
“Cũng may Tri Vi giới vốn là phải cho mọi người, hay là... cắt cho ngài một phần?”
Tuyết Yêu Mỗ Mỗ cười ha hả: “Ngươi có chắc đây là cắt đất không? Sao ta cảm thấy như đang có ý đồ với chúng ta?”
Nói xong chỉ tay: “Nói là quyết đấu hòa bình, người thì ngươi không giết, thần vật thì ngươi giữ lại cả.”
Ninh Dạ cười nói: “Là đầu tư, đầu tư mà thôi! Đương nhiên bọn họ đầu tư khi chiến bại, lời lãi sẽ ít đi. Các ngươi thì khác, tương lai Tri Vi giới cũng chia khu vực, mấy món thần khí kia lưu lại, tạm thời còn chưa thể cắt đất. Mỗ mỗ và Phượng cốc chủ có thể được một khu vực trước.”
Nghe y nói vậy, hai người rất động tâm.
Phượng Tiên Lung tâm tư nhanh nhạy: “Tri Vi giới của ngươi chia ra bao nhiêu khu vực?”
Ý cô là nơi này lớn bằng cái lỗ mũi, nếu chia cho ta cỡ một phần nghìn, thế thì một khu vực cũng quá mất giá.
Ninh Dạ hiểu ý cô: “Tạm thời là chín khu vực, tương lai nếu có mở rộng thì tiếp tục chia theo tỷ lệ, phân phối theo cống hiến, thấy sao?”
Lần này mọi người đã động tâm.
Tuyết Yêu Mỗ Mỗ hừ một tiếng: “Được, quyết định như vậy đi.”
Nói xong ngạo nghễ bay lên không trung, thần sắc kiêu ngạo, cứ như thiên thần khổng lồ vừa rồi là bà ta thi triển.
Tử Lão hừ một tiếng nói: “Ngươi quá khách khí, đối phương sẽ không sợ ngươi. Nếu là ta trực tiếp cho một thần thông cho bớt việc.”
Thịnh Đông Bình lắc đầu liên tục: “Cuối cùng vẫn là dạy dỗ không đủ, khó chạm tới tiên. Không ngờ Ninh huynh đệ tuy đạt tới chí tôn nhưng lòng vẫn khiêm nhường.”
Ninh Dạ mỉm cười: “Ta lòng mang đại đạo, thuận thiên ứng mệnh, trời xanh có đức hiếu sinh, cũng nên như vậy.”
Trì Vãn Ngưng nghe vậy cười thầm.
Năm xưa ngươi có nói với Hứa Ngạn Văn như vậy đâu, quả nhiên gần người của hắc bạch thì lật mặt liên tục, tát má trái xong quay sang má phải.
Đúng là thiên đạo không phân biệt thiện ác, nhưng tương tự, chính vì không phân thiện ác cho nên không thích chí thiện chí ác.
Nếu thiên đạo có ý thức, chỉ e sẽ cho rằng thiện ác cùng tồn tại mới là đạo lý của nhân gian.
Cái gọi là nhân gian chí thiện, vừa không tồn tại, vừa không thực tế.
Còn vì sao lại như vậy, có lẽ vì thiện ác vốn do con người quyết định, lấy đâu ra chuyện trời làm theo ý người!
Nói chung, thiên đạo khó dò, khó nói tỉ mỉ, nhưng Ninh Dạ thuận thiên ứng mệnh, muốn làm người phụng theo vận mệnh, thế thì hoàn toàn không sai.
Lúc này chiến đấu đã kết thúc, Ninh Dạ dẫn mọi người rời khỏi Tri Vi giới.
Trở lại thế giới cũ, vừa vặn thấy chín người đang bay về.
Ninh Dạ hỏi: “Chư vị còn có ý kiến gì không?”
Lại thấy mọi người nhìn nhau, đột nhiên đồng thanh nói: “Chúng ta nguyện theo Ninh thượng tiên, cùng nhau phi thăng, viễn chinh tinh giới!”
Câu nói này xuất phát từ tận đáy lòng.
Không phải vì điều gì khác, chỉ vì Ninh Dạ đã thể hiện thực lực siêu cường của mình.
Lần này bọn họ bắt đầu cảm thấy tin tưởng về kế hoạch vạn giới tiên đình của Ninh Dạ.
“Tốt lắm, thế thì tạm thời để thần khí của các vị ở lại trong Tri Vi giới, tăng cường lực lượng cho thế giới. Đợi sau khi giới này thăng cấp, đạo cảnh Tuyền Cơ cũng trưởng thành thêm, đến lúc đó chư vị...”
Y nhìn mọi người xung quanh, kéo dài ngữ điệu: “Có hy vọng lên cảnh giới thứ sáu!”
Nghe y nói vậy, mọi người cùng vui mừng.
Cảnh giới thứ sáu!
Phi thăng viễn chinh!
Đây là điều họ mong đợi.
Cứ như vậy, Ninh Dạ vừa cưỡng ép vừa dụ dỗ, khiến những người cầm đầu của các đại môn phái buông bỏ khoảng cách, đồng tâm hiệp lực đi theo Ninh Dạ.
Một hành trình viễn chinh tinh giới với quy mô hùng vĩ cũng chuẩn bị bắt đầu.
Theo như tính toán, kế hoạch đại viễn chinh tinh giới sẽ được triển khai ba năm sau.
Mà nhờ “nỗ lực” của Ninh Dạ, ngoài mười hai vị Niết Bàn bị y đánh bại, còn có Thiên Cơ môn: Phong Đông Lâm, Cừu Bất Quân, Ma Âm, Thiên Tàn, Vệ Xuân Nguyên, Huyết Quỳ Tử; Mộc Khôi tông: Tử Lão; Vạn Hoa cốc: Phượng Tiên Lung, Nguyệt Linh Tiên; cùng với một nhóm mười sáu vị Niết Bàn của các môn phái nhỏ khác, lại thêm Ninh Dạ và Lâm Lang Thiên, tổng cộng ba mươi chín vị đại lão Niết Bàn.
Ngoài ra còn một số người thân như Trì Vãn Ngưng, Công Tôn Điệp, Công Tôn Dạ cũng đi theo, Dung Thành cũng chạy tới xin gia nhập.
Những người ở lại ngoài Thư Vô Ninh ra còn có đám người Lý Nhất Phượng, Thanh Lâm, Tần Thì Nguyệt.
Ngoài ra Ninh Dạ giao Kinh Trường Dạ và Nhạc Tâm Thiện cho Thư Vô Ninh.
Tốt xấu gì thì hai con rối này cũng là Vô Cấu đỉnh phong, dùng làm binh khí cũng tốt.
Cứ như vậy, Vạn Hoa cốc do Lưu Vân Tiên Tôn lèo lái; Mộc Khôi tông do Nguyên Mục Dã cầm đầu, Hạo Thiên môn và Thái Âm môn vẫn là Thịnh Thiên Liễu và Tuyết Yêu Mỗ Mỗ; Thánh Vương các do Nhậm Phượng Long thống lĩnh; Long Dương phủ do Long Tại Dã chưởng quản, Cực Chiến đạo do Hà Thăng Triêu chỉ huy.