Chương 1084 Vực Ngoại Thiên Ma 2
Bây giờ đang bay qua.
Vì vậy trừ phi ngươi trốn, còn không chắc chắn sẽ chạm mặt.
Thế là tiếp theo động viên khẩn cấp, chuẩn bị sẵn sàng cho chiến tranh.
Với thực lực và trang bị của mọi người trong Thiên Tằm, cho dù là cường giả cảnh giới thứ bảy tới đây, mọi người tin vẫn có sức đánh một trận.
Nhưng nếu là Thánh Nhân... ha ha, thế thì chạy thôi.
Cũng may bây giờ tu vi của Ninh Dạ đã cao cường, thông qua Côn Lôn kính có thể xác nhận, có lẽ mục tiêu còn chưa đạt tới mức này.
Lại thêm mấy ngày, cuối cùng mục tiêu cũng bay tới gần.
Nhìn kỹ mới thấy, hóa ra là thứ gì đó đen sì sì, không biết là vật gì.
Nhưng hình thể cực kỳ khổng lồ, trông như con rơi cực lớn, có mặt ngang rất rộng, nhưng nó không bay thẳng mà là bay ngang.
Hư không không có thứ gì, càng không có lực cản không khí, vì vậy quay đầu rộng ra trước để bay cũng không có vấn đề gì, chẳng qua nhìn rất kỳ quái.
Còn chính giữa con dơi siêu lớn kia, loáng thoáng có hai con mắt.
Lúc này đang nhấp nháy nhìn bọn họ.
Thời khắc này hai bên đồng thời dừng lại, mọi người còn đang nghi hoặc liệu có nên báo tin cho đối phương không, lai thấy trên người “con dơi khổng lồ” xoàn xoạt tuôn ra vô số thứ gì đó màu đen.
Lần này Công Tôn Điệp đã nhìn ra: “Là ma vật! Ma vật ngoài tinh giới!”
Ma vật sở trường là không gian.
Có thể dựa do đi vào các tinh giới, có thể khiến khe hở Ma Vực trực tiếp xuất hiện, trong hư không cũng có ma vật tồn tại.
Năm xưa Ninh Dạ lấy được Tham Tinh ma tinh chính là ma vật hư không nổi danh.
Lúc này vừa thấy là ma vật, mọi người đều hiểu.
Phải chiến đấu rồi!
Khoảnh khắc sau đã thấy vô số ma vật lao ra từ hư không, gương nanh múa vuốt lao về phía bọn họ.
Bản thân đám người Ninh Dạ cũng không ngờ trận chiến đầu tiên trong hành trình đại viễn chinh lại là giao chiến với ma vật trong hư không.
Tất cả mọi người đều chuẩn bị sẵn sàng, mắt thấy ma vật đánh tới là dồn dập xuất thủ, từng luồng tiên pháp thần thông bắt đầu phóng thích lên không trung.
Thiên Tằm được Ninh Dạ điều khiển, quay lại lao về phía ma vật.
Tuy tên khổng lồ này không có năng lực gì đặc biệt, nhưng chỉ riêng kích thước, lực lượng và tốc độ này đã có thể so với cường giả luyện thể cảnh giới thứ sáu, thậm chí còn mạnh hơn. Tuy ở trong hư không thì không nhìn ra cái gì, nhưng nếu ở Trường Thanh giới sẽ là va chạm khủng khiếp, hủy thiên diệt địa.
Thời khắc này nó lao thẳng tới, con dơi khổng lồ ở đằng xa cuối cùng cũng hành động, từ trong cơ thể duỗi ra vô số xúc tu, đâm về phía Thiên Tằm.
Không hề giao lưu, gặp mặt đã là liều mạng.
Ninh Dạ thì bắt đầu triệu hồi Hắc Viêm Ma Thần.
Ước định năm xưa đã hoàn thành, Luyện Ngục ma đàn cũng được trả lại cho Hắc Viêm Ma Thần.
Nhưng Hắc Viêm Ma Thần vẫn để lại phương pháp liên hệ cho Ninh Dạ, dù sao ma đầu thích nhất là giao dịch.
Thời khắc này một khe hở nho nhỏ mở ra, làn sương đen ùn ùn kéo tới, hư ảnh Hắc Viêm Ma Thần hiện lên.
Thấy cảnh tượng trước mắt, tên này cũng giật bắn mình: “Ớ, ngươi rời khỏi Trường Thanh giới rồi à... đây là... được lắm, làm sao các ngươi lại chọc vào tên này?”
Ninh Dạ hỏi thẳng: “Đây là ma vật gì?”
Hắc Viêm Ma Thần cười khằng khặc nói: “Vực Ngoại Thiên Ma.”
“Cụ thể hơn?”
“Không có cụ thể. Một khi Vực Ngoại Thiên Ma đi vào hư không sẽ tùy tiện phát triển, có thành hình dáng gì cũng không kỳ quái. Nhưng bản chất nó vẫn là Thiên ma, bây giờ ngươi đang gặp một con Vực Ngoại Thiên Ma.”
“Nói cách khác ngươi cũng không biết nó có đặc điểm gì?"
Hắc Viêm Ma Thần trợn trắng mắt nói: “Ta làm sao biết được. Vực Ngoại Thiên Ma và ma trong Ma Vực tuy là đồng loại nhưng hoàn cách khác biệt, đương nhiên cũng có biến hóa. Chúng ta tồn tại dựa vào ma khí, thế nhưng trong hư không không có linh khí cũng không có ma khí. Mọi người đều sinh sống dựa theo thiên đạo, nhận được cái gì thì có biến hóa tương ứng.”
“Thiên đạo?”
“Ừ.” Hắc Viêm Ma Thần nhìn Ninh Dạ: “Ta thấy ngươi rất tự tại trong hư không, chắc cũng cảm nhận được?”
“Đúng vậy.” Ninh Dạ không hề phủ nhận: “Không có linh khí nhưng thực tế vẫn có lực lượng khác, chỉ cần hiểu được, vận dụng nó là có thể tồn tại.”
“Đây chính là đạo ý.” Hắc Viêm Ma Thần nhìn y với vẻ hâm mộ: “Tồn tại ở cấp bậc cao hơn. Tuy ta là cảnh giới thứ sáu nhưng dẫu sao cũng chỉ là tu vi, không cách nào rời khỏi Ma Vực, cũng không thể hiểu nổi.”
Ninh Dạ ừ một tiếng: “Nhìn bằng mắt thường không thể thấy không khí, vì vậy khi chim bay trên trời, mọi người không cách nào hiểu nổi vì sao chim có thể bay. Tiên nhân không cảm nhận được đạo ý, vì vậy tu tiên giả bình thường không thể sinh sống trong hư không. Cảnh giới thứ năm cũng vậy, cảnh giới thứ bảy cũng thế, dẫu sao cũng chỉ là tu vi chứ không phải đạo ý, có lẽ có quan hệ tương sinh nhưng vẫn không phải tất nhiên.”