← Quay lại trang sách

Chương 1103 Quỷ dị 1

Thế nhưng ở đây quái vật lại là chính, ngược lại tu sĩ như họ mới là dị loại.

Nhưng so với quái vật hệ hỏa ở Thanh Huyền thiên, rõ ràng có điểm khác biệt.

Rõ ràng quái vật hệ hỏa kia đã ngưng tụ tinh huyết hoa đại thành, đã ẩn chứa đạo tắc nên mới diễn hóa thành.

Còn đám quái vật trước mặt, tuy là quái vật nhưng không có đạo tắc, cũng như những vật mà Nhàn Vân Lão Nhân tạo ra, không có giá trị thực tế.

Chuyện này khiến Phượng Tiên Lung không khỏi lắc đầu: “Đúng là vô nghĩa.”

Cô cảm thấy vô nghĩa, nhưng đám quái vật bên dưới nhìn họ lại khác.

Chỉ thấy ánh lửa bốc lên, chỉ trong chớp mắt đã hóa thành một ngọn lửa linh hồn khổng lồ, không nói câu gì, trực tiếp đánh về phía ba người.

Không phải tộc ta, sao phải nhiều lời.

Giết chết, bắt giữ!

Không cần Ninh Dạ ra tay, Thiết Lang hừ một tiếng, không thấy hắn có hành động gì nhưng một uy thế hùng hồn đã đè xuống, ngọn lửa linh hồn kia lập tức sụp đổ, hóa thành điểm sáng đổ xuống biển lửa.

Cơn sóng lửa không ngừng dâng lên, lại huyễn hóa, xuất hiện hỏa linh mới tiếp tục tấn công.

“Còn là một lũ không biết điều.” Thiết Lang cũng tức giận, uy thế khổng lồ bộc phát, trực tiếp ép hỏa linh khổng lồ kia tới mức tắt.

Chỉ thấy trong biển lửa lại có cảnh tượng quái dị xuất hiện.

Giữa đất bằng xuất hiện một khu vực không lửa, ngọn lửa xung quanh hừng hực nhưng không cách nào tới gần nửa bước.

Ba người Ninh Dạ đã hạ xuống.

Ninh Dạ nhìn mặt đất bên dưới nói: “Căn nguyên ở sâu trong tiên giới. Chắc tên Thánh Nhân chết tiệt kia đã động tay động chân vào hạt nhân của nơi này, chỉ vì luyện hóa một quái vật hành hỏa phù hợp nhu cầu của hắn mà nỡ biến cả một tiên giới thành nơi ác liệt như vậy.”

Phượng Tiên Lung như đang suy tư: “Nếu nói vậy, tập hợp Thiên Đạo Ngũ Hành hoàn, ít nhất cũng hủy diệt năm tiên giới.”

“Còn hơn ấy chứ.” Ninh Dạ lạnh nhạt nói: “Thiên Đạo Ngũ Hành hoàn gì chứ, rõ ràng là Nghịch Loạn Thương Sinh hoàn. May là đập bỏ rồi.”

“Ngươi không tiếc nhỉ.”

“Thứ nghịch thiên như vậy không cần cũng được, dùng để tham khảo là đủ. Đi thôi, chúng ta xuống lòng đất xem xem tên Thánh Nhân chó chết ấy còn làm chuyện gì.”

Ba người đã vận dụng độn thuật đi vào lòng đất.

Lòng đất của giới này hầu như đều là dung nham, nhưng không ảnh hưởng tới ba người.

Lặn cả chặng đường, lại cảm thấy thân thể càng lúc càng nặng.

Ba người kinh nghiệm phong phú, biết chắc chắn có thứ gì đó đặc biệt ảnh hưởng, không hề tránh né, ngược lại càng tiến sâu hơn về phía hạt nhân.

Đi thêm chốc lát, trước mắt đột nhiên trống trải.

Ba người đã đi vào một không gian rộng rãi, chỉ thấy trước mắt là một trái tim cực kỳ khổng lồ, đang đập ầm ầm.

“Đây là... trái tim của cái gì vậy?” Thiết Lang kinh hãi.

Nơi này là tâm thế giới, bên trong tâm thế giới lại có một trái tim, đúng là khiến người ta khó hiểu.

Mấu chốt là trái tim này vẫn đang đập, thế có phải là chủ nhân của trái tim còn chưa chết không?

Phải là tồn tại ra sao mới có thể dị hóa cả một tiên giới?

Ba người không biết, Thiết Lang và Phượng Tiên Lung bất giác tới gần trái tim.

Ninh Dạ lại đột nhiên biến sắc: “Đừng động vào, lui ra!”

Nói xong đã kéo hai người lui nhanh lại.

Hai người trong lòng giật thót, lập tức tỉnh ngộ.

Hình như trong khoảnh khắc vừa rồi có thứ gì đó ảnh hưởng tới tâm thần của mình.

Phượng Tiên Lung và Thiết Lang cùng kinh hãi: “Sao lại như vậy?””

Hai người bọn họ đều đạt tới cảnh giới Nhân Hoàng, nguyên thần cực kỳ cường đại, thậm chí có thể cướp đoạt lực lượng của người khác.

Sao một trái tim lại tác động lên họ được?

Nếu thế, phải là tồn tại ra sao mới có thể làm được?

Không khéo cả Thánh Nhân cũng không làm được?

Năm xưa tuy Thánh Nhân kia đã trọng thương, nhưng tốt xấu gì cũng không đến mức chỉ có trái tim, nhưng vẫn bị Trường Thanh giới tiêu diệt.

Nói cách khác, chủ nhân của trái tim này còn mạnh hơn cả Thánh Nhân?

Mẹ nó!

Nước của tinh la vạn giới sâu tới quá đáng?

Cuối cùng Ninh Dạ nói: “Không cần kinh hãi, mọi chuyện không như các ngươi tưởng tượng đâu.”

“Ninh thượng tiên nói vậy là sao?” Thiết Lang không hiểu.

Ninh Dạ nhìn trái tim kỳ dị đang đập kia, chậm rãi nói: “Ta không cho là trái tim này thuộc về đại năng nào, ý ta là trong bảy cảnh giới không ai có uy năng cỡ này. Nếu có thì ít nhất cũng phải cảnh giới thứ tám. Nhưng cảnh giới thứ tám có tồn tại hay không vẫn là nghi vấn.

Trước đây tốt xấu gì Trường Thanh giới cũng là cấp bảy, có rất nhiều chuyện được lưu truyền tới giờ.

Một trong số đó là nghi vấn có tồn tại cảnh giới thứ tám không.

Tuy nghi vấn này có vẻ ếch ngồi đáy giếng, nhưng cũng chứng minh cảnh giới thứ tám khó khăn và hiếm hoi như thế nào.

Mà quan trọng nhất là Thánh Nhân kia đã tới nơi này, không lý nào không biết có kỳ vật như vậy.