← Quay lại trang sách

Chương 1106 Chính phản giới 1

Ý thức chìm vào bóng tối thâm thúy vô tận.

Mới nhìn còn tưởng là Ma Vực.

Thế nhưng khác với ma khí của Ma Vực, nơi này càng vặn vẹo, hỗn loạn, tràn ngập bóng tối tà ác, khiến người ta cảm thấy muốn nôn mửa.

Mà thứ xuất hiện trước mặt Ninh Dạ lại là một tồn tại khó mà diễn tả bằng lời.

Nó tổng như một con quái vật tạo từ bùn nhão, có vô số xúc tu, lặng lẽ múa lượn, cho dù chỉ liếc mắt nhìn thôi cũng khiến người ta có cảm giác muốn phát điên.

Khoảnh khắc nó nhìn vào Ninh Dạ, Ninh Dạ cảm thấy ý chí bản thân như tan vỡ, thân thể đang mục nát, toàn thân nhanh chóng chìm vào bóng tối, ác ý khó tả làm rối loạn ý thức của y, khiến y cảm thấy bản thân như bị hòa tan.

Nhưng trong đáy lòng y, một ngọn lửa rực cháy.

Ngọn lửa này từ đâu ra không rõ, xuất sinh không nguồn gốc mà nằm giữa tâm thần của y, bảo vệ ranh giới thần trí cuối cùng của y, hòa tan tất cả ác ý vặn vẹo, cũng trở thành căn cơ giúp Ninh Dạ khổ sở chèo chống.

Ngay bản thân Ninh Dạ cũng không ngờ chỉ phân tích một trái tim quỷ dị mà khiến y rơi vào nguy cơ lớn đến vậy.

Đúng vậy.

Khủng khiếp!

Cảm giác sợ hãi này không phải vì một hình ảnh nào đó hay một tồn tại nào đó mà là sợ hãi từ sâu trong nội tâm, lại như đánh thức bản năng sợ hãi nguyên thủy nhất trong lòng ngươi, phá hủy mọi ý chí.

Trước mặt tồn tại khó hiểu này, ý chí trở nên yếu đuối, vô nghĩa.

Nếu không có đốm lửa nhỏ đại diện cho ánh sáng kia.

Đó là thiên đạo!

Đó là vận mệnh gia trì!

Khoảnh khắc đó Ninh Dạ đã hiểu.

Thân là khí vận chi tử, y được che chở.

Đây là vốn liếng lớn nhất giúp y kháng cự lại ý chí vặn vẹo này.

Lúc đó, thật ra y có thể rút khỏi không gian quỷ dị này.

Nhưng Ninh Dạ không làm vậy.

Y định mượn khí vận này, lý giải sau lưng ý chí vặn vẹo này là tồn tại như thế nào, nhưng không ngờ ý chí này lại trở nên càng lúc càng cường đại, cũng càng ngày càng khủng khiếp.

Khi đó y đã biết hỏng chuyện rồi, là lực lượng phong ấn bên ngoài đang suy yếu.

Đáng tiếc, lúc này y không thể thông báo cho bọn Thiết Lang.

Sau khi biết có nguy hiểm, Ninh Dạ cũng cảm thấy phiền phức.

Đây là nguy cơ lớn nhất mà y từng gặp từ khi viễn chinh tiên giới tới nay, hơn nữa nó ập tới rất đột ngột, hoàn toàn không kịp phòng bị.

Ninh Dạ biết không ổn, nếu cứ tiếp tục như vậy, mình và bọn Thiết Lang chết chắc.

Phải làm sao mới có thể trốn thoát?

Ninh Dạ nghĩ tới vô số phương án!

Nhưng cuối cùng y hiểu ra, chỉ có một cách: bảo bọn Thiết Lang dừng giết chóc hỏa linh.

Ý thức được điều này, Ninh Dạ hạ quyết tâm.

Nếu ngươi muốn ảnh hưởng tới ta, thế thì đến đây.

Y bắt đầu buông lỏng đề kháng, nhận ý chí vặn vẹo này từ từ xâm lấn bản thân.

Ngọn lửa không ngừng suy yếu.

Khí vận đang bị mài mòn, sinh cơ ảm đạm.

Nếu bây giờ quan sát nguyên thần của Ninh Dạ sẽ thấy nguyên thần của y bắt đầu dính đầy bụi bẩn, không còn là hình người mà là tồn tại dính đầy ô uế và đen tối.

Nhưng tồn tại này vẫn giữ được điểm sáng cuối cùng.

Khi bóng tối vặn vẹo chuẩn bị xâm lấn hoàn toàn Ninh Dạ.

Thịch!

Trái tim Ninh Dạ đột nhiên đập mạnh.

Đồng thời trái tim khổng lồ bên ngoài cũng đập theo, trái tim của Thiết Lang và Phượng Tiên Lung cũng thuận theo nhịp này.

Sau đó lại một nhịp, một nhị, một nhịp tiêp theo...

Thiết Lang và Phượng Tiên Lung cho rằng nhịp tim của mình bị trái tim khổng lồ kia khốngc hế.

Nhưng bọn họ không biết, thật ra là Ninh Dạ.

Đây là cách duy nhất mà y có thể nghĩ ra trong bước đường cùng này.

Nếu ta không thể thông báo cho các ngươi, thế thì ít nhất ta có thể nói cho các ngươi có nguy hiểm.

Hy vọng duy nhất của hắn là bọn Thiết Lang ý thức được không ổn, chọn cách hành động khác.

Đương nhiên Ninh Dạ cũng không ngờ Thiết Lang lại thử dùng nguyên thần xâm nhập.

Ngay khoảnh khắc nguyên thần của hắn tiến vào, hư không vặn vẹo, sinh vật như nước bùn đột nhiên hành động.

Nó phát ra tiếng gào thét vô thanh, một luồng lực lượng nguyên thủy mà khủng khiếp đột nhiên quét qua toàn bộ đại dương ý thức.

Thiết Lang đứng mũi chịu sào, toàn thân lập tức mềm nhũn.

Nếu không nhờ Ninh Dạ ra tay cứu giúp kịp thời, không khéo vị đại lão Nhân Hoàng này đã vẫn lạc ngay tại chỗ.

Nhưng được san sẻ một khoảnh khắc cũng khiến Ninh Dạ tìm ra chút manh mối.

“Tìm thấy rồi!” Y hưng phấn nói nhỏ.

Trong không gian phong ấn, thân thể Thiết Lang sắp hòa tan thành chất lỏng dinh dính như sáp nến.

Chất lỏng chảy xuống dưới đất, thậm chí bắt đầu leo lên không gian, còn khiến phong ấn tiêu trừ.

Phượng Tiên Lung dần trở thành chủ lực đối đầu với cả một tiên giới, áp lực không ngừng gia tăng khiến Phượng Tiên Lung bắt đầu không chịu nổi.