Chương 1122 Huyết mạch Quang đạo 2
Ninh Dạ nhìn ra hắn đang suy nghĩ điều gì, bèn cười nói: “Chúng ta chỉ là một đám người khổ tu nơi thâm sơn cùng cốc, lúc thường còn không thấy ánh mặt trời, vì vậy cũng không có danh tiếng gì. Lý gia không cần nghĩ nữa, ngươi không biết ta đâu.”
Đám người Lý gia âm thầm phỉ nhổ: Nếu đã khổ tu nơi thâm sơn cùng cốc, thế thì tiếp tục khổ tu đi, sao phải chạy ra?
Lý Thần Dương bất đắc dĩ cười khổ: “Ninh thượng tiên nói thế nào, Lý mỗ đành nghe vậy.”
Hắn cũng là người cứng đầu, nói toạc luôn ta không tin lời ngươi.
Ninh Dạ cũng không nhiều lời với hắn: “Ta thấy hứng thú với lực lượng của ngươi, muốn mở mang kiến thức một chút.”
Nói đoạn y giơ một bàn tay lên, một luồng hào quang tạo ra trong tay hắn, hóa thành người ánh sáng nho nhỏ, cứ thế bay tới trước mặt Lý Thần Dương.
Chiêu này khiến Lý Thần Dương kinh hãi khó tả: “Chuyện này... sao lại như vậy được?”
Ninh Dạ mỉm cười: “Ngươi không nói cũng không sao, ta tự xem.”
Nói xong người ánh sáng kia đã “xoạt” một tiếng chui vào thân thể Lý Thần Dương. Lý Thần Dương lập tức đứng im bất động.
“Gia chủ!” Mọi người đồng thanh gọi.
Có kẻ cho rằng Lý Thần Dương trúng ám toán, càng tức giận không thôi, đồng thời ra tay với Ninh Dạ.
Ninh Dạ khẽ lắc đầu: “Bình tĩnh đừng nóng.”
Nói xong tất cả tia sáng đã hóa thành dải lụa, trói chặt lấy đám người Lý gia, thậm chí cả đám tu sĩ Niết Bàn cũng phát hiện mình không thể giãy ra khỏi sợi dây ánh sáng này.
Ninh Dạ không ràng buộc pháp lực bọn họ, nhưng bọn họ vẫn không thể thoát khỏi.
Ai nấy kinh hãi tới mức mất hồn mất vía.
Đây là thủ đoạn gì? Giơ tay nhấc chân là khống chế mấy chục Niết Bàn, hơn trăm Vô Cấu?
Ninh Dạ lại giơ tay, người ánh sáng trong thân thể Lý Thần Dương đã chui ra, trở lại tay Ninh Dạ, hóa thành từng điểm sáng tiêu tan.
Lúc này Lý Thần Dương mới khôi phục tinh thần, hết lớn: “Đừng ra tay, hắn không có ác ý!”
Một người trong Lý gia bất đắc dĩ đáp: “Không ra tay được.”
Bên này, Ninh Dạ cảm thụ tỉ mỉ một chút, gật đầu nói: “Thú vị, quả nhiên đạo này không thuộc về ngươi, nhưng lại lưu truyền trong huyết mạch của ngươi. Chứng đại tại thân... Còn có thể truyền thừa huyết mạch, thú vị. Cha ngươi là ai?”
Y hỏi như vậy, Lý Thần Dương cũng khó hiểu: “Gia phụ Lý Phương Lạc, đã quy tiên năm ngoái.”
“Thật à...” Ninh Dạ suy nghĩ một chút rồi nói: “Ta khá hứng thú với chuyện của ngươi, có thể mời ta làm khách không?”
Y nói như vậy, Lý Thần Dương sao dám nói không, đành phải mời Ninh Dạ vào.
Ninh Dạ quay đầu lại nói với Dung Thành: “Chỗ này không còn chuyện của các ngươi, tất cả giải tán.”
“Vâng.” Dung Thành đáp, nhìn Sào Quân Hải vẫn đang bị vật triệu hồi của mình tấn công, hỏi: “Còn tên kia?”
“Dùng Lưu Ảnh thạch ghi lại, sau này răn đe mọi người.” Ninh Dạ tùy ý nói.
“Vâng.”
Một đại năng Niết Bàn Tiêu Dao bị đùa cợt một cách tùy tiện như vậy, còn bị ghi lại cho tất cả mọi người xem, coi như cảnh cáo.
Ngay cả Trung vực Cảnh gia, chắc cũng không thể uy phong đến vậy? Đám người Lý gia cùng nghĩ.
Bên này, Lý Thần Dương đã ổn định lại tâm thần, cung kính nói: “Mời thượng tiên vào.”
❖ ❖ ❖
Trong tông đường của Lý gia, Lý Thần Dương cung kính ngồi ghế dưới, thuật lại lai lịch nhà mình.
Hóa ra tám ngàn năm trước Lý gia chỉ là gia tộc bình thường, còn vị tổ tiên phục hưng nhánh Lý gia này năm xưa chỉ là một con cháu chi thứ, vốn là kẻ vô dụng, không được trong tộc coi trọng.
Nhưng có một lần, không biết vì sao hắn cứu được một cô gái ở bên ngoài về.
Cô gái kia dung mạo xấu xí, không ai để ý, gia tổ Lý gia lại đối xử với cô nàng cực tốt, không bao lâu sau hai người kết làm vợ chồng.
Lúc này bước ngoặt trong câu chuyện xuất hiện.
Hai người trở thành vợ chồng không bao lâu, cô gái kia sinh được một bé trai, mà lại là người có thiên phú dị thường, có thể gọi là kỳ tài trời ban.
Qua một thời gian nữa, cô gái này lại liên tiếp sinh ra hai trai hai gái, không ngờ đều là kỳ tài, rồng phượng trong chốn người.
Từ đó trở đi, nhánh gia tộc vốn lặng lẽ vô danh cứ thế quật khởi, chẳng bao lâu sau đã trở thành một đại gia tộc, tiếp tục đâm chồi nảy lộc, cho dù là kẻ yếu nhất năm xưa cũng là thiên tài hiếm có.
Nhưng nói cũng lạ, chuyện như vậy không phải chỉ diễn ra ở Lý gia mà toàn bộ Thọ Quang giới, đâu đâu cũng có.
Rất nhiều đại tộc vô tình gặp được một thiếu nam thiếu nữ, nhân duyên xe lối, kết thành phu thê, sau đó sinh ra thiên tài, rồi lại liên tục sinh sôi, tạo ra vô số thiên tài.
Lý gia chỉ là một trong những gia tộc có cơ duyên này mà thôi.
Điều khiến Ninh Dạ chú ý nhất là: vốn dĩ Thọ Quang giới cũng là tu hành giới theo hướng môn phái. Trong truyền thuyết, đại năng thời xưa cũng có vô số thần thông cường đại, tiện tay thi pháp là thông thiên triệt địa, giơ tay nhấc chân là huyền ảo của thiên địa.