← Quay lại trang sách

Chương 1142 Phân thần chuyển sinh 1

“Hống!” Bàn Xà phát ra tiếng gầm phẫn nộ, hiển nhiên đang rất tức tối vì Ninh Dạ nhìn ra thủ đoạn của mình, còn chiêu Thiên Khiển Chi Quang lại chẳng có tác dụng gì.

Vì nó biết, nó đã bỏ lỡ cơ hội tốt nhất.

Các tu sĩ còn lại cũng hoàn toàn tỉnh ngộ: “Hóa ra thủ đoạn của Bàn Xà này là điên đảo càn khôn, chúng ta càng chống lại thật ra là càng tới gần hắn... Chẳng trách, cái hút kia chỉ là giả, thật ra từ đầu tới cuối vẫn là chúng ta tự bay về phía nó.”

“Không, không phải là giả mà là chân lý của Phản giới!” Ninh Dạ nói thẳng: “Đây không phải là ảo thuật mà là pháp môn điên đảo càn khôn, khiến chính phản đổi chỗ, càn khôn đảo ngược, đúng là thủ đoạn của đại năng.”

Mọi người nghe vậy kinh hãi: “Ý ngươi là...”

Ninh Dạ gật đầu: “Có một điều nó không khoác loác, nó đúng là cấp bậc Chúa Tể, cho dù không phải cảnh giới thứ tám chắc cũng là cảnh giới thứ bảy đỉnh phong.”

“Thế vì sao nó không trực tiếp giết chết chúng ta?” Mọi người ngạc nhiên.

Không cần tới cảnh giới thứ tám, tới thực lực của cảnh giới thứ bảy thôi là có thể đi xuyên hư không truy sát bọn họ, đơn giản hơn làm trò hư hư thật thật này nhiều.

“Vì nó không ở nơi này.” Ninh Dạ hừ một tiếng: “Nó ở Phản giới, không thể sang được. Với sức mạnh của nó, nếu tới thật thì thiên đạo là kẻ đầu tiên không tha cho nó, còn để mặc nó gây chuyện như vậy à?”

Thiết Lang kinh hãi: “Ý ngươi nói là nó dùng thủ đoạn ở Phản giới mà ảnh hưởng tới tận nơi này?”

Ninh Dạ gật đầu: “Không sai.”

Cảnh giới của đại năng, không chỉ ảnh hưởng tới một người mà là toàn bộ hoàn cảnh.

Thế nhưng có thể khiến cả khoảng không rộng lớn như vậy bị ảnh hưởng bởi pháp thuật điên đảo càn khôn, thủ đoạn của Bàn Xà này vẫn cực kỳ khủng khiếp, thế nên Ninh Dạ mới nói cho dù nó không phải cảnh giới thứ tám chắc cũng là cảnh giới thứ bảy đỉnh phong, nhưng nhìn uy thế như vậy, quá nửa là tồn tại ở cảnh giới thứ tám.

Cũng chính vì vậy, nó thi pháp ở Phản giới mà ảnh hưởng tới tận Chính giới, đầu tiên dùng lời nói ảnh hưởng tới suy nghĩ mọi người, mê hoặc bọn họ, tiếp đó dùng thuật điên đảo càn khôn, giả như đang hút vào, khiến bọn họ ra sức trốn thoát nhưng ngược lại trúng mưu của nó.

Thực lực không kém mà thủ đoạn lại càng âm hiểm.

Ninh Dạ không quan sát cẩn thận thiếu chút nữa bị lừa, cũng may y hiểu được ảo diệu kịp thời, ngừng lao tới, nếu không cứ tiếp tục lao ngược như vậy chắc phải rơi vào Phản giới.

Chuyện này cũng khiến Ninh Dạ hãi hùng.

Trận quyết đấu này trông không có gì hào nhoáng nhưng nguy hiểm vượt xa trong quá khứ, đúng là ngoài dự tính.

Bàn Xà kia gầm lên: “Ta nhớ mặt ngươi rồi!”

Sau tiếng hét của hắn, khe hở chậm rãi khép lại, định đóng Chính Phản Luân Hồi.

Ninh Dạ cười lạnh: “Hiếm khi được gặp đại năng như vậy, nếu để ngươi chạy thoát dễ dàng, thế chẳng phải uổng phí chuyến đi lần này. Cũng được, hôm nay mượn pháp môn càn khôn điên đảo lưỡng nghi chuyển hóa của ngươi, giúp đại đạo của ta có thành tựu mới!”

Nói xong khí thế trên người y tăng vọt, một luồng thần thức khổng lồ lan tràn.

Thiết Lang và Phượng Tiên Lung đều khá quen thuộc với cảnh tượng này, cùng bật thốt lên: “Nhân Hoàng!”

Đúng, cuối cùng Ninh Dạ cũng quyết định đột phá, mà lại chọn thời cơ này!

Thật ra Ninh Dạ đã đạt tới Niết Bàn đỉnh phong từ lâu, chẳng qua nếu muốn đột phá tiếp không cần tu vi mà cần cảm ngộ đại đạo.

Chỉ khi tiến hành đột phá trong tình huống lĩnh ngực huyền bí chung cực của vũ trụ này mới có thể tối đa hóa hiệu suất.

Còn bây giờ là cơ hội lớn nhất của y.

Trong vũ trụ đối diện, một đại năng cảnh giới thứ tám thi triển pháp thuật càn khôn nghịch chuyển qua khoảng cách hư không vạn dặm, đại đạo vô cương, lẩn tránh thiên ý, thủ đoạn mạnh mẽ, lực lượng hùng hồn, ảo diệu vô hạn, không khác gì trời ban.

Đúng, trời ban!

Cuối cùng Ninh Dạ cũng hiểu vì sao nó lại xuất hiện ở đây.

Đây chính là cơ duyên trời cao ban cho y.

Kẻ thuận thiên ắt sẽ hưng thịnh.

Nếu Ninh Dạ vẫn luôn vì mình, chắc chắn y không nhận được cơ duyên này.

Nhưng đồng thời, có nguy hiểm cũng là tất nhiên.

Chỉ có giải quyết nguy hiểm này, y mới có thể nhận được, đây là có trả giá mới có thu hoạch.

Thời khắc này trong lòng thầm hiểu ra, Ninh Dạ lập tức quyết định độp phá.

Đối với người khác, đột phá là cực kỳ khó khăn, còn đối với Ninh Dạ lại nhẹ nhõm như ăn cơm uống nước

Khí thế bốc lên, nguyên thần đã mở rộng không giới hạn.

Nhưng những thứ đó đều không quan trọng.

Lực lượng không quan trọng, đại đạo không cực hạn!

Nhân cơ hội thăng cấp, Ninh Dạ dã cảm thụ được uy lực càn khôn điên đảo mà chúa tể Bàn Xà thi triển, lập tức thu bổ thiếu sót trong bí pháp của Hắc Bạch thần cung, nâng nó lên một cấp độ hoàn toàn mới.