← Quay lại trang sách

Chương 1155 Gia đình không yên ổn 1

Lúc này lại thấy cát vàng cuồn cuộn khắp bốn phương, ánh lửa dâng lên ngập trời, chỉ trong chớp mắt đã rơi vào tầng tầng vây khốn.

Ninh Dạ chẳng hề để ý tới hắn, tiện tay hút cả nguyên thần nhỏ bé kia lại.

Thứ này có giết cũng không chết, tu vi của Ninh Dạ không đủ, bây giờ ngoài Huyễn đạo khác, y không dùng được các thủ đoạn khác cho nên dứt khoát nghiên cứu một chút.

Lần nghiên cứu này phát hiện phương pháp ngưng tụ của nguyên thần bé nhỏ này cực kỳ ảo diệu, có liên kết tâm linh với Ngọc Hâm Tử, có vô số huyền bí.

Tiếc thay, với Ninh Dạ vẫn không tính là gì, y dễ dàng phá giải.

Lúc này nhìn nguyên thần tí hôm nay kia đã hoàn toàn không còn bí mật gì.

Y đột nhiên nổi ý trêu đùa, cầm một cọng cỏ lên chọc lên người nguyên thần tí hôm nay kia như chọc dế.

Ngọc Hâm Tử đang chiến đấu với Kỳ Viên chỉ cảm thấy thú gì cù mình một cái, không tự chủ được rùng mình.

Xét theo thực lực thì Ngọc Hâm Tử mạnh hơn Kỳ Viên một chút, nhưng muốn thắng cũng phải khổ chiến một phen.

Nhưng lúc này một cảm giác ngứa ngáy khó tả tràn ngập khắp người, khiến tâm thần Ngọc Hâm Tử chấn động.

Khoảnh khắc này đã cho Kỳ Viên cơ hội, một chiêu đại thần thông phá vỡ lồng phòng ngự của Ngọc Hâm Tử, đánh bay hắn.

May là tu sĩ Niết Bàn có đánh tan cả người vẫn không chết, cũng không gây thương tổn nhiều tới Ngọc Hâm Tử.

Hắn thầm phẫn nộ, đang định ra tay, đột nhiên lỗ mũi ngưa ngứa, không nhịn được hắt hơi một cái rõ to.

Sao lại như vậy?

Hắn thầm kinh hãi, đã trúng một đòn nữa của Kỳ Viên.

Lúc này Kỳ Viên cũng tỉnh khỏi ảo thuật, phát hiện đối thủ là Ngọc Hâm Tử, biết mình trúng bẫy rồi.

Nhưng Thiên Cơ đã chạy tới không còn bóng dáng, định chạy trốn thì khổ nỗi Ngọc Hâm Tử bám theo không tha. Hắn đang âm thầm kêu khổ, không ngờ Ngọc Hâm Tử như lên cơn động kinh, trong lòng mừng rỡ, thầm nghĩ dẫu sao cũng đắc tội rồi, hay là làm thịt luôn đi.

Hắn vốn xuất thân đạo tặc, xưa nay tâm địa thâm độc, cho dù đối phương là người của Nhật Diệu các cũng không sợ, dứt khoát vận toàn bộ lực lượng, định giết chết Ngọc Hâm Tử.

Ngọc Hâm Tử đang định xuất thủ nhưng lại phát hiện bản thân không chịu khống chế xoay tròn, mà chính giữa vòng xoay này lại là...

Thằng bé của mình?

Trong lòng hoảng hốt, đã ý thức được chuyện gì đang diễn ra.

Có người phá giải bí mật nguyên thần của hắn, đang dùng phân thân của hắn để khống chế hắn.

Chết tiệt!

Ai mà làm được tới mức độ này, hơn nữa còn dùng thủ đoạn bỡn cợt này để đối phó với mình.

Trong lòng hắn thầm kinh hãi, định thu hồi phân thần nhưng lại phát hiện có làm thế nào cũng không được, chỉ có thể dốc toàn lực chống lại công kích của Kỳ Viên, bụng thì không ngừng kêu khổ.

Năm xưa sư phụ đã nói với hắn, tuy nguyên thần phân thân của hắn không tệ, nhưng một khi gặp phải đại năng, phá giải bí pháp của hắn là có thể khống chế ngược lại hắn. Lúc đó hắn không để ý, thầm nghĩ bí thuật của bản thân cực kỳ tuyệt diệu, thiên hạ này có mấy ai phá giải được? Hơn nữa chỉ cần một suy nghĩ thôi là mình có thể triệu hồi lại, chỉ cần không gặp đại năng Nhân Hoàng trở lên thì hầu như không việc gì.

Không ngờ lần này lại ngã ngựa, thậm chí muốn thu hồi cũng không được, trong lòng không ngừng hối hận: Đại năng, ngài có bản lĩnh thì ra tay diệt trừ nguyên thần là được, trêu đùa ta như vậy làm gì?

Á!

Hắn đã phun ra một ngụm máu, không phải bị đánh mà là tức giận.

❖ ❖ ❖

Trên đỉnh núi phía sau, Ninh Dạ còn đang xoay bánh xe.

Lâm Lang cũng không nhìn nổi nữa: “Chàng làm vậy có quá đáng lắm không? Dẫu sao chàng cũng là đại năng Nhân Hoàng, sao phải đối xử với một tiểu bối như vậy?”

“Bây giờ ta chỉ là một đứa trẻ Tàng Tượng kỳ, tuổi vừa tròn mười bốn, có làm thế nào cũng rất bình thường.” Ninh Dạ phát hiện làm một đứa trẻ cũng không tệ, ít nhất có thể tiêu dao.

Nếu y còn trên Thiên Tằm, là chí tôn của hàng vạn tu sĩ, chắc không làm vậy được.

Nhưng thấy Lâm Lang không thích, y cũng không lăn bánh xe nữa, trực tiếp ném nguyên thần nho nhỏ kia xuống đất, đạp một cái rồi nói: “Người này là phân thần của Ngọc Hâm Tử, chắc được Linh Cơ Tử kia tố cáo nên tới gây sự với chúng ta, đương nhiên không thể để hắn thoải mái được. Nhưng hắn đang giao thủ với kẻ đánh lén Thiên Cơ, cũng không nên dằn vặt quá nhiều, tốt nhất là để hắn và tên kia lưỡng bại câu thương.”

“Cái này thì khó.” Lâm Lang yểu điệu nói.

Thủ đoạn của Ninh Dạ dẫu sao cũng không làm tổn hại tới căn cơ của Ngọc Hâm Tử, chỉ có thể gây ảnh hưởng nho nhỏ lên hắn, muốn khốngc hế hắn và Kỳ Viên lưỡng bại câu thương cũng không được.

“Không sao, không sao.” Ninh Dạ cười nói: “Có lúc muốn đối phó với một người không cần phải khống chế hành động của hắn, chỉ cần khiến hắn gặp bê bối, chịu nhục nhã, hắn sẽ liều mạng.”