← Quay lại trang sách

Chương 1187 Ban bố đại đạo 1

Lang Diệt ngớ người, Diệp Cô vỗ vai hắn: “Ý sư đệ là, lo cho mình là được, thứ không nên hỏi thì đừng có hỏi.”

Người ta đã cho ngươi Tu Nguyên quả, còn nói sẽ giúp ngươi trở thành chân truyền của Thất Cực, thế nên có một số bí mật không biết thì đừng cố tìm hiểu.

Lang Diệt hiểu ý, không nói gì thêm.

Hai nhiệm vụ “ám sát Khoáng Vân Hậu” và “bắt linh hồ” thất bại chắc rồi, vì vậy Ninh Dạ cũng hoàn toàn bỏ qua ý định làm xong trong một lượt, không còn gánh nặng, ngược lại làm việc càng tiêu dao.

Đương nhiên vẫn phải làm nhiệm vụ, nếu không bận rộn một hồi, công huân lại thành số âm.

Nhưng vẫn là Lâm Lang làm việc, còn Ninh Dạ cả ngày ngồi đó viết viết vẽ vẽ tính toán gì đó.

Nhưng đã không ai dám có ý kiến gì với chuyện này - vì Ninh Dạ đang nghĩ cách giúp họ mạnh lên.

Nếu muốn trở thành chân truyền của Thất Cực, chỉ đánh bại chân truyền thôi thì chẳng tác dụng quái gì.

Đánh bại chân truyền chỉ có thể kéo đối thủ xuống ngựa, chứ không có nghĩa là mình có thể theo đà trèo lên.

Vì vậy khi rảnh rỗi, Ninh Dạ cũng dạy dỗ họ: “Tu vi tới cảnh giới Nhân Hoàng, đã không phải xem thực lực... thực lực các ngươi có mạnh mấy đi nữa, trong mắt Nhân Hoàng vẫn chỉ là con giun to một chút mà thôi. Đối với tu giả Nhân Hoàng, trong thiên hạ chỉ có một thứ đáng coi trọng.”

“Đạo!” Diệp Cô trả lời.

“Không sai, nhưng ngươi có thể giả ngốc một chút cho ta thể hiện không?” Ninh Dạ cười híp mắt nói: “Ta không tin lời tiếp theo của ta mà ngươi cũng biết.”

Diệp Cô cười nói: “Sư đệ ngài cứ từ từ giảng giải, sư huynh xin được thụ giáo, cảm giác như thể hồ quán đỉnh, khiến người ta lập tức tỉnh ngộ.”

Ninh Dạ gật đầu: “Ta thích cái kiểu không biết xấu hổ của ngươi, không khéo tương lai ngươi sẽ tu thành đạo không biết xấu hổ.”

Lâm Lang hiếu kỳ: “Có đạo này à?”

Mọi người bất đắc dĩ nhìn sang Lâm Lang.

Cô nương, cô quá ngây thơ rồi.

Lúc này Ninh Dạ mới nói: “Cho nên đối với đại năng Nhân Hoàng, thật ra căn cốt tư chất đều không phải quan trọng nhất, quan trọng nhất là ngộ tính, vì con đường lên tới đạo chú trọng ở chữ ngộ. Ta biết có lẽ các ngươi muốn nói lúc trước sư phụ nhận ta là để ý tới tư chất. Không sai, nhưng đó là vì ngộ tính khó mà phán đoán, cần thời gian thử thách. Vì vậy dẫu là Nhân Hoàng cũng chỉ có thể dùng tư chất làm tiêu chuẩn. Vì sao các ngươi có thắng chân truyền rồi cũng không được lên làm chân truyền? Nguyên nhân là vì các ngươi không thể hiện được ngộ tính, vì vậy các ngươi chỉ là người giúp Nhân Hoàng loại bỏ những đệ tử mà họ cảm thấy không có tiền đồ. Nhưng trên thực tế, giả sử có một đồ đệ nào có ngộ tính, thế thì kể cả các ngươi đánh bại hắn, khiến hắn không còn là đệ tử chân truyền, tương lai Thất Cực vẫn thu nhận hắn làm môn hạ.”

“Hóa ra là thế!” Ba người Diệp Cô bật thốt lên.

Đúng là trong Cửu Đại Tông Môn từng xảy ra chuyện như vậy, có đệ tử chân truyền bị đánh bại, theo lệ sẽ không còn là chân truyền, nhưng chỉ sau nửa năm ngắn ngủi lại được nhập môn.

Mọi người không hiểu vì sao, thậm chí có người còn bất bình, nói là lén đi cửa sau.

Nhưng phải đi cửa sau thế nào mới mua chuộc được Nhân Hoàng?

Câu này của Ninh Dạ khiến mọi người tỉnh ngộ.

Hóa ra nguyên nhân là thế.

Ninh Dạ lại nói: “Vì vậy nếu các ngươi muốn trở thành chân truyền, có đánh bại chân truyền hay không vốn không quan trọng, quan trọng là các ngươi có ngộ tính hay không. Đối với Nhân Hoàng, chỉ có ngộ tính mới là tiềm lực, cũng chỉ có tiềm lực ngộ đạo mới là tiêu chuẩn duy nhất của họ trong việc nhận đồ đệ. Chỉ cần các ngươi lĩnh ngộ được đạo trước khi đạt tới Vô Cấu, thế thì bọn họ sẽ cảm thấy các ngươi có giá trị, sẽ trực tiếp nhận đồ đệ.”

Ba người đều vui vẻ.

Lang Diệt nói: “Ninh sư đệ đừng nói đùa, ngộ đạo phải là Niết Bàn mới làm được.”

“Đó là chính thức ngộ đạo, không ai bắt các ngươi làm tới mức đó, thực tế từ Hoa Luân tới Vạn Pháp, Vô Cấu đều có thể lĩnh ngộ. Thiên tài thật sự thì cảnh giới Vô Cấu là chính thức ngộ đạo, cấp bậc Vạn Pháp đã có sơ ngộ, thấy được cánh cửa.”

Nghe y nói vậy, mọi người cũng hiểu được.

Hiên Viên Long đột nhiên nhớ tới lúc mình bị Ninh Dạ đánh bại, trợn tròn mắt: “Hôm đó ngươi đánh bại ta...”

Ninh Dạ gật đầu: “Có một chút lĩnh ngộ về Huyễn đạo, kết hợp với Di Hoa Tiếp Mộc, do đó có thể lừa được ngươi.”

Ngộ đạo tiểu thành, đặc điểm khi vừa thấy cánh cửa là thi pháp tự nhiên, có hỗ trợ đặc biệt đối với tiên pháp, vì vậy câu này của Ninh Dạ cũng không sai, chẳng qua hỗ trợ của y mạnh hơn nhiều, đã vượt xa cấp bậc chính thức ngộ đạo, nhưng cái này thì không ai biết.

Lang Diệt nói: “Nhưng khi đó ngươi mới Hoa Luân, nhập môn mới chỉ một năm!”