← Quay lại trang sách

Chương 1194 Kiên định với bản thân 1

Nhưng so với Diệp Cô, hắn thảm hơn nhiều.

Cực Chiến nhị đạo là phải khiêu chiến kẻ mạnh hơn mình mới có thể phát huy tiềm lực.

Vạn Kiếp đạo cũng không khác mấy.

Vì vậy Hiên Viên Long cứ gặp là đánh.

Nếu hắn để mắt tới ngươi, hắn sẽ nói: “Ngươi không tệ, chúng ta đánh một trận đi, ta muốn bị ngươi đánh.”

Nếu coi thường ngươi sẽ nói: “Ngươi kém qua, chúng ta đánh một trận, ta muốn đánh ngươi.”

Nhưng về sau cái câu thứ hai hầu như không còn: Hiên Viên Long chuyên chọn kẻ mạnh hơn mình để khiêu chiến.

Vì vậy lần nào cũng chịu đòn.

Lúc đầu hắn chỉ khiêu chiến Vạn Pháp bình thường, sau đó dứt khoát khiêu chiến đệ tử chân truyền của Thất Cực.

Thất Cực có ba mươi sáu đệ tử chân truyền, trong đó có mười hai Niết Bàn, mười lăm Vô Cấu, chín Vạn Pháp, ngoài Lâm Lang và Ninh Dạ thì còn bảy đệ tử chân truyền Vạn Pháp. Hiên Viên Long khiêu chiến hết, lần nào cũng ăn đòn cực kỳ thê thảm.

Nhưng vốn dĩ hắn càng bị đè ép thì càng mạnh, thực lực nhanh chóng tăng cường.

Có điều mọi người đối xử với hắn không khách khí như với Diệp Cô, mỗi lần đều rất nặng tay, không đánh tới mức hắn thoi thóp gần chết thì không thôi: Hiên Viên Long cũng được vị đại năng nào đó để ý đến, nhưng sau khi để ý lại yêu cầu: “Chỉ cần không đánh chết thì cứ đánh đi”.

Có thể nói đạo hạnh của Hiên Viên Long trưởng thành trong lúc chịu đòn.

Vì vậy Lang Gia các cũng xuất hiện một vị “cuồng ăn đòn”.

Nhưng đối với vị cuồng đòn này, mọi người lại không dám có ý kiến, dù sao người đánh hắn đều là đệ tử chân truyền tu vi cao hơn hắn ít nhất nửa cảnh giới. Nếu không phải chân truyền, Hiên Viên Long còn không thèm khiêu chiến hơn nửa cảnh giới, ít nhất phải hơn một cảnh giới mới được.

So sánh ra, Lang Diệt lại khá hơn nhiều.

Hắn tu đạo về hư thực chuyển hóa, vì vậy không cần lừa gạt cũng chẳng cần chịu đòn, mà thành loại cuồng nhiệm vụ: cuồng nhận nhiệm vụ.

Đạo về hư thực, đạo về âm dương.

Cần có nhận thức đầy đủ về thế giới này, hiểu biết sâu sắc về cuộc đời.

Vì vậy cũng là đạo nhập thế.

Mấy năm nay Lang Diệt theo Ninh Dạ đi ngược đi xuôi, Ninh Dạ là du sơn ngoạn thủy, còn Lang Diệt là làm việc.

Việc thì Lang Diệt làm, Ninh Dạ chỉ quan sát đại thiên thế giới này, thi thoảng chỉ điểm Lang Diệt một chút, giúp hắn dùng sở học, dùng xong lại quay về học.

Đối với hắn, không chỉ là tăng cường thực lực mà còn cả kinh nghiệm cuộc sống, cũng chính vì vậy càng bái phục Ninh Dạ, hoàn thành trở thành người hâm mộ của Ninh Dạ.

Thời gian nhanh chóng trôi qua, chớp mắt đã ba năm.

Một năm trước Lang Diệt chính thức trở thành môn hạ của Tam Mục Thần Quân, Diệp Cô và Hiên Viên Long lần lượt gia nhập môn hạ của Huyền Vụ Tiên Tôn và Liệt Trận Thần Quân, nhưng tất cả đều âm thầm nhập môn chứ không thông báo cho thiên hạ. Hơn nữa phong cách hành sự của ba người vẫn hệt như trước, không hề thay đổi.

Còn Ninh Dạ, y lại thành kín tiếng.

Tuy lần đầu làm nhiệm vụ không kiếm được trăm điểm công huân, nhưng thực ra y đã có thể tự do.

Vì đã lên tới Vạn Pháp.

Quy Linh Nương thấy Ninh Dạ ra ngoài một chuyến, lúc về đã Vạn Pháp, cũng không khỏi ngây ngốc.

Định nói thằng nhãi nhà ngươi làm vậy sẽ khiến căn cơ bất ổn, nhưng sờ soạng Ninh Dạ cả nửa ngày, chỉ thấy y thần vận nội liễm, khí tức hùng hồn, linh nguyên vững chắc, có nhìn chỗ nào cũng chẳng thấy dấu hiệu căn cơ bất ổn, cuối cùng đành nhìn y như quái vật, chốt lại một câu: “Bây giờ ngươi có thể tự do hạ sơn.”

Thế là Ninh Dạ hoàn toàn được giải thoát, rảnh rỗi lại dẫn Lâm Lang về phía Lang Diệt ra ngoài đi lung tung, ngẫu nhiên cũng kéo cả Hiên Viên Long và Diệp Cô đi cùng.

Nhưng do Ninh Dạ ít khi ra tay, tiếng tăm không thể hiện mấy.

Bây giờ thái độ của môn phái về Ninh Dạ chính là: Thiên tài về tốc độ tu hành. Ừm, chắc có thể coi là đệ nhất.

Ngày hôm đó, Ninh Dạ đang tu hành trong cốc.

Lâm Lang đột nhiên hưng phấn đi tới.

“Phu quân?”

“Có chuyện gì vậy? ’

“Khoáng Vân Hậu gặp chuyện rồi, đang cầu cứu chúng ta.” Lâm Lang dương dương đắc ý nói.

Ninh Dạ cũng không ngạc nhiên: “Khổ cho hắn chịu tới ba năm, bây giờ chèo chống hết nổi rồi.”

Liêu quốc.

Nơi này nằm ở phía bắc Lang Gia các, tại Hỗn Nguyên vực trong Thiên Trung giới, lệ thuộc vào Nhật Diệu các, là một trong ba mươi hai nước hạ giới.

Theo quy củ của Cửu Thánh, Thiên Trung giới được chia làm hơn hai trăm quốc gia, giữa các nước có thể có chiến tranh nhưng không thể thôn tính.

Nói toạc ra là sẽ không mất nước nhưng cũng chẳng có hòa bình.

Các đại tiên môn phối hợp với một số tiểu tiên môn bên dưới, chia các đệ tử của mình vào các quốc gia, giúp các quốc gia giao chiến.

Liêu quốc cũng coi là nước lớn trong ba mươi hai nước ở Hỗn Nguyên vực, vì vậy trực thuộc Nhật Diệu các.