← Quay lại trang sách

Chương 1198 Cho Giang Lăng một trận 2

Hắn vừa không tin tưởng Giang Lăng Thượng Nhân, vừa không có ý định cứ thế chắp tay đưa Giang Tiểu Phàm đi, ngược lại gọi Ninh Dạ tới.

“Chẳng trách.” Ninh Dạ hừ một tiếng: “Nếu ngươi còn không tới tìm ta, e là người này không sống quá ba tháng.”

“Ngươi nói cái gì?” Khoáng Vân Hậu ngớ người.

Ninh Dạ lạnh nhạt nói: “Thần thức của Giang Lăng Thượng Nhân ra ra vào vào thân thể Giang Tiểu Phàm như cái chợ, không để lại chút thủ đoạn mới là kỳ quái. Nếu ngươi giao Giang Tiểu Phàm cho hắn, có lẽ Tiểu Phàm còn có thể sống được ba năm. Không giao cho hắn, thế thì chỉ có thể tát ao bắt cá, mổ gà lấy trứng, dù sao vẫn hơn không có.”

Nói đoạn, y cong ngón tay búng một cái, một điểm sáng rơi vào giữa mi tâm Giang Tiểu Phàm, biến mất không thấy đâu.

Khoảnh khắc sau, tinh thần Giang Tiểu Phàm chán động, khí huyết khôi phục, thần sắc cũng khá hơn.

Ra là Ninh Dạ xóa bỏ thủ đoạn mà Giang Lăng Thượng Nhân lưu lại.

Ninh Dạ giải trừ cấm chế trong chớp mắt, khiến Khoáng Vân Hậu cũng kinh hãi.

Phải biết Giang Lăng Thượng Nhân là đại năng cấp bậc Niết Bàn, thủ đoạn mà hắn sử dụng, thậm chí toàn bộ Vân Hậu phủ không ai nhận ra, không ngờ Ninh Dạ có thể tiện tay giải trừ.

Đây đã không còn là thiên tài nữa rồi.

Đây là yêu nghiệt!

Nhưng khoảnh khắc sau Khoáng Vân Hậu đã biến sắc: “Không tốt! Giang Lăng Thượng Nhân ngay ở gần đây, ngươi giải trừ thủ đoạn của hắn, chắc chắn hắn sẽ biết. Ta để ngươi mang Tiểu Phàm đi, Tiểu Phàm không còn làm việc cho Liêu quốc ta nữa, hắn cũng có thể ra tay không hề cố kỵ. Các ngươi mau rời khỏi đây đi!”

Nhưng hắn vừa dứt lời đã nghe trên không trung có tiếng gầm thét; “Khoáng Vân Hậu! Ngươi dám tìm người ngoài tới dẫn Giang Tiểu Phàm đi. Bản quốc sư một lòng làm việc vì Liêu quốc, ngươi thì một thân thể thông linh cũng không chịu cho ta! Chết tiệt!”

Theo tiếng gầm này, trên bầu trời có một bàn tay khổng lồ đè xuống, dáng vẻ như muốn đập nát toàn bộ Vân Hậu phủ.

Đồng thời trong Vân Hậu phủ cũng xuất hiện vài bóng, thi pháp ngăn cản Giang Lăng Thượng Nhân, kêu lên: “Đại quốc sư bớt giận! Vân Hậu không còn lựa chọn nào khác thôi!”

“Vớ vẩn!” Hiển nhiên Giang Lăng Thượng Nhân này cũng không phải người nhã nhặn gì, há miệng ra là chửi, một luồng sóng quét qua.

Tu sĩ dưới Vân Hậu phủ biết sự khủng khiếp của hắn, không dám kháng cự lại làn sóng này, chỉ có thể dồn dập tế ra bảo vật tự vệ. Cũng may Giang Lăng Thượng Nhân chỉ làm bộ diệt phủ chứ không định diệt sạch toàn bộ Khoáng Vân Hậu và Vân Hậu phủ.

Khoảnh khắc sau bàn tay lớn kia đã vươn tới, chụp về phía Giang Tiểu Phàm.

Giang Tiểu Phàm đưa mắt nhìn lên trời, ánh mắt trong trẻo, không hề e ngại, chỉ lẩm bẩm nói: “Tróc Vân Nã Nguyệt thủ... ta từng sử dụng, nhưng đáng tiếc, dẫu sao nó cũng không thuộc về ta.”

Ngay lúc Tróc Vân Nã Nguyệt thủ đè xuống, một bàn tay đá lại nâng lên, trực tiếp ngăn cản Tróc Vân Nã Nguyệt thủ của Giang Lăng Thượng Nhân bên ngoài.

Giang Lăng Thượng Nhân kinh hãi: “Là ai?”

Thiên Cơ chỉ cười khà khà một tiếng, không nói một câu, ngược lại một huyết ảnh xuất hiện, đánh thẳng về phía Giang Lăng Thượng Nhân.

Chính là Huyết Ly.

Giang Lăng Thượng Nhân lại quét sóng qua: “Vô Cấu nho nhỏ mà dám hung hăng với ta! ’

Trên bầu trời lại xuất hiện một tượng Phật khổng lồ, đè xuống Huyết Ly, Giang Lăng Thượng Nhân cười ha hả nói: “Trước mặt Vô Lượng Thần Phật của ta, tất cả tà ác dị đoan đều bị trấn áp!”

Ninh Dạ hừ lạnh một tiếng: “Vô Lượng Thần Phật quái gì, chẳng qua chỉ là ảo ảnh trống rỗng. Chúng sinh phù hoa, chỉ là giấc mộng.”

Theo tiếng hô của y, Thiên Cơ đột nhiên biến hóa, xuất hiện một lưỡi đao vắt ngang tận chân trời, chém xuống đầu Vô Lượng Thần Phật. Vô Lượng Thần Phật tỏa kim quang rực rỡ, thế nhưng lưỡi đao kia cực kỳ mạnh mẽ, chém xuống dưới khiến vạn vật tịch diệt, chỉ thấy Vô Lượng Thần Phật lập tức tan thành hư ảo, biến mất không còn bóng dáng.

Giang Lăng Thượng Nhân kinh hãi, không phải vì lưỡi đao vô song này mà vì đòn thế đó tìm trúng chỗ yếu của Vô Lượng Thần Phật, đánh trúng điểm yếu nên mới có uy lực như vậy.

Hắn không thể hiểu nổi đối phương làm sao nhìn ra thần thông của bản thân, trong lòng giận dữ, đã sử dụng thủ đoạn khác.

Hắn ném ra một bảo kính, bảo kính xoay chuyển trong hư không, Thiên Cơ lập tức cảm thấy khí tức bị dẫn dắt, ra tay có cảm giác khó chịu.

Nhưng Ninh Dạ lại nhìn ra ảo diệu, tâm niệm truyền tin, Thiên Cơ đã hiểu cách phá giải, xuất quyền đánh ra, bảo kính choang một tiếng giòn dã, bay thẳng lên trời, trông như nó sẽ chia tay với Giang Lăng Thượng Nhân.

Giang Lăng Thượng Nhân kinh hãi, không để ý tới Thiên Cơ, tung người đuổi theo.

Thiên Cơ lại ra tay, tiếp tục tấn công vào chỗ Giang Lăng Thượng Nhân không thể không đỡ. Giang Lăng Thượng Nhân buộc phải quay lại ứng phó, đồng thời Huyết Ly cũng hóa thành một luồng huyết quang, đuổi theo bảo kính, còn bắt lấy bảo kính vào tay.