← Quay lại trang sách

Chương 1199 Lựa chọn 1

Giang Lăng Thượng Nhân vừa kinh hãi vừa phẫn nộ: “Trả bảo bối lại cho ta!”

Nói xong bất chấp tất cả chụp lấy Huyết Ly.

Huyết Ly không hề né tránh, chỉ đột nhiên giơ bảo kính lên trước, chiêu đại thần thông này không dám làm tổn hại bảo kính, đành phải thu hồi. Nhưng chỉ chốc lát đó thôi đã làm chậm trễ, Thiên Cơ nhân cơ hội hóa thành một bàn tay ngập trời, dùng khí thế phá tan trời xanh đánh lên người Giang Lăng Thượng Nhân.

Giang Lăng Thượng Nhân lập tức trọng thương, nguyên thần xao động, tỏa ra hào quang kinh người.

Ninh Dạ gảy khẽ ngón tay, đạo niệm tác động, tiếp tục chỉ huy Thiên Cơ ra tay.

Tuy tu vi của y không đủ nhưng đạo hạnh cường đại, tầm mắt cao xa, hơn hẳn Giang Lăng. Thực lực của Giang Lăng Thượng Nhân vốn mạnh hơn Thiên Cơ một chút nhưng dưới sự chỉ dẫn của Ninh Dạ, hắn bị áp đảo đủ đường, có thủ đoạn gì cũng bị hắn nhìn ra, thậm chí ngược lại còn mai phục gài bẫy, không kịp quan sát là chịu thiệt không nhỏ, tức giận tới mức kêu la ầm ĩ.

Ninh Dạ không cho hắn cơ hội, khoảnh khắc sau Thiên Cơ đã bộc phát pháp lực ngập trời: “Thiên Cơ ấn pháp!”

Mấy năm nay Thiên Cơ cũng không ngồi suông, đã tu thành thần thông riêng của mình.

Thiên Cơ ấn pháp này là hắn được Ninh Dạ giúp đỡ, tự sáng tạo ra một môn đại thần thông. Lúc này thi triển, chỉ thấy bầu trời tối sầm lại, một kim ấn khổng lồ xuất hiện trên trời, ầm ầm giáng xuống.

Cho dù là Giang Lăng Thượng Nhân trong thời điểm toàn thịnh, đối mặt với thần thông tối cường của Thiên Cơ cũng phải tránh né. Lúc này cảm thụ được uy lực của nó, không dám đối đầu, chỉ có thể bay ngược lại, chỉ trong chớp mắt đã lướt xa.

Đáng tiếc, hắn như con chim non mới mọc lông cánh, bay chưa được bao xa đã phát hiện khí tức của mình bất ổn.

Sao lại như vậy?

Hắn thầm kinh ngạc, chỉ thấy một luồng sáng trắng hùng hồn ập tới.

“Hạo Nhiên Chính Khí?” Giang Lăng Thượng Nhân không thể tin nổi vào mắt mình.

Khoảnh khắc này Hạo Nhiên Chính Khí đột nhiên xuất hiện nhấn chìm hắn, tuy còn chưa thể giết hắn nhưng lại khiến hắn khó mà hành động. Khoảnh khắc sau kim ấn của Thiên Cơ giáng xuống, Giang Lăng Thượng Nhân lập tức trọng thương, thân thể như muốn tan xương nát thịt.

Hào quang nguyên thần lóng lánh, định trùng sinh.

Ninh Dạ cười lạnh: “Ngươi thích phân thân như thế, thế thì phân thân cho triệt để vào.”

Chỉ thấy sắc máu lóe lên giữa không trung, nguyên thần của Giang Lăng Thượng Nhân bị chém thành hai nửa, một nửa bị Thiên Cơ nắm trong tay, một nửa khác hóa ánh sáng bay đi, miệng gào thét: “Ta nhớ mặt ngươi rồi!”

“Ngươi sẽ nhớ mãi mãi.” Ninh Dạ cười lạnh.

Đòn này là Ninh Dạ đích thân xuất thủ, Chỉ Thiên thuật hóa thành lưỡi đao đỏ máu cắt ngang nguyên thần. Nếu không phải Thiên Cơ đánh hắn tới mức linh nhục chia ly, với tu vi của y không thể làm được tới mức này. Nhưng đòn đánh lén này đã khiến Giang Lăng Thượng Nhân trọng thương còn nặng Thiên Cơ ấn pháp của Thiên Cơ, cắt đôi nguyên thần Giang Lăng Thượng Nhân, không chết đã là may mắn lắm rồi.

Nhưng bị thương nặng như vậy, chắc không giữ nổi cảnh giới Niết Bàn, quá nửa là rớt xuống Vô Cấu.

Thiên Cơ giơ tay, đã ném nguyên thần của Giang Lăng Thượng Nhân cho Ninh Dạ. Ninh Dạ không hề khách khí nhận lấy, đây cũng là một tài nguyên hiếm thấy.

Còn bảo kính kia, Ninh Dạ không thèm nhìn, ném luôn cho Lâm Lang; “Cái gương này không mấy tác dụng, lát nữa về đổi lấy tài nguyên.”

Mọi người ngây dại.

Đây là một thần vật.

Tuy chỉ là thần khí cấp thấp nhưng tốt xấu gì cũng là thần vật, ngươi lại nói nó vô dụng, định bán lấy tài nguyên?

Nhưng đối với Ninh Dạ, đúng là loại thần vật bảo bối này không mấy ý nghĩa với hắn, chẳng thà bán lấy tài nguyên, có thể nhanh chóng tăng cường bản thân.

Thấy vấn đề về Giang Lăng Thượng Nhân được giải quyết như vậy, Khoáng Vân Hậu cũng choáng váng.

Hắn biết Ninh Dạ trâu bò, nhưng không ngờ y trâu bò đến vậy, ngay cả Niết Bàn cũng bị đuổi đi, đánh cho tàn phế.

Cuối cùng đành phải cúi người hành lễ nói: “Đa tạ Ninh thượng tiên đã ra tay, Vân Hậu khâm phục. Nhưng có một vấn đề Vân Hậu vẫn chưa hiểu.”

“Ngươi định hỏi Hạo Nhiên Chính Khí vừa rồi?” Ninh Dạ nói.

“Vâng.” Khoáng Vân Hậu gật đầu.

“Ta dùng.” Ninh Dạ nói thẳng.

“Ngươi?” Khoáng Vân Hậu ngơ ngác.

Sao ngươi biết dùng Hạo Nhiên Chính Khí?

Ninh Dạ nói thẳng: “Mượn dùng mà thôi. Hạo Thiên Thánh Tôn ban bố đại đạo thiên hạ, người người đều có thể nhập đạo. Ta kính ngưỡng lực lượng hùng vĩ của Thánh Tôn, lại thêm lão nhân gia chủ động ban tặng, trưởng bối có quà, vãn bối sao lại chối từ được?”

Mẹ nó, ngươi cứ bịa tiếp đi.

Đúng là Hạo Nhiên Thánh Tôn ban bố đại đạo khắp thiên hạ, nhưng không phải ai cũng có thể tùy tiện mượn lực.

Mục đích của ban bố đại đạo khắp thiên hạ là mượn tay mọi người tuyên dương đạo của mình, tăng cường uy lực đại đạo, hình thành liên kết.