← Quay lại trang sách

Chương 1209 Áp chế 2

Đương nhiên phải vui vẻ một phen trước đã.

Vì vậy không phải y sợ gặp Cửu Thánh, chỉ là không muốn gặp vào lúc này mà thôi.

Sau khi hiểu chuyện này, mọi người cũng ý thức được không thể lôi chuyện này ra để bắt chẹt Ninh Dạ, không chỉ thế, ngược lại còn có thể nộp mạng.

“Thê tức là chúng ta... phải chịu vậy?” Có người còn không cam lòng.

“Nếu ngươi muốn gây sự với hắn, chúng ta cũng không ngăn.” Trương Trường Liệt hừ lạnh: “Người này đã gian xảo thì thôi, lại còn thiên phú kinh người, chúng ta không thể làm khó dễ được. Thôi vậy, sau này đừng dây vào hắn thì hơn.”

Có người hừ một tiếng nói: “E là không phải chúng ta dây vào hắn, mà tương lai hắn tu luyện có thành tựu sẽ tới gây sự với chúng ta.”

“Thế thì tự cầu phúc thôi.” Ngọc Hâm Tử thở dài nói.

Mọi người hung hăng trừng mắt với hắn.

Đều do ngươi khơi mào.

Nhưng nghĩ lại thì chuyện này cũng không thể trách hắn được, nếu không làm vậy, không khéo còn chết dưới đạo nghiệp của Cửu Thánh.

Cuối cùng không ai nói gì được, đành giải tán.

Có người đầu óc linh hoạt đã bắt đầu suy nghĩ, sau này có nên tìm cơ hội giảng hòa với Ninh Dạ hay không?

Người này thiên phú xuất chúng, lại nắm trong tay nhược điểm của mình, tương lai tiền đồ vô hạn, nếu có thể làm việc cho hắn - nhưng tưởng tượng bản thân là đại lão Niết Bàn Vô Cấu mà lại phải nghe lệnh một tên Vạn Pháp, trong lòng mâu thuẫn tới cực điểm.

Thôi cứ chờ thêm, ít nhất cũng đợi hắn tăng thêm cấp nữa. Nhưng đến lúc đó e là bản thân không đáng giá nữa.

Tình hình khó xử, không biết nên lấy hay bỏ, trong lòng cực kỳ mâu thuẫn.

❖ ❖ ❖

Bên phía Ninh Dạ, sau khi bỏ đi là vừa bay vừa lôi Lưu Ảnh thạch ra xem đám người kia múa, ai nấy cười ha hả không thôi.

Diệp Cô hoàn toàn tâm phục khẩu phục: “Thủ đoạn của Ninh sư đệ khiến chúng ta mở mang tầm mắt. Không biết đến bao giờ ta mới có thể làm được tới mức này.”

“Ngươi muốn học? Ta dạy ngươi.” Ninh Dạ cười nói.

“Ngươi dạy ta thật à?” Diệp Cô vui mừng.

“Cũng không phải chuyện khó khăn gì. Trộm đạo thì ngươi không học được, nhưng bản thân Huyễn đạo có thể làm được rất nhiều chuyện. Chỉ cần ngươi bất chấp hậu quả, dựa vào Huyễn đạo cũng có thể làm được, cùng lắm là bổ sung thêm thủ đoạn mê hoặc tâm thần thôi.”

Diệp Cô khá có thiên phú trong phương diện này, Huyễn đạo không chỉ khảo nghiệm về đạo mà còn cả khả năng lừa dối.

Nếu so sánh với biểu diễn thì đạo là kỹ năng diễn xuất, nhưng kịch bản tốt cũng rất quan trọng.

Mấy năm nay Diệp Cô chỉ rèn luyện kỹ năng diễn xuất, đạo hạnh thâm sâu thêm, nhưng còn thiếu năng lực biên kịch.

Cái này thì dạy được.

Lúc này Ninh Dạ đã bắt đầu giảng giải pháp môn vận dụng Huyễn đạo cho Diệp Cô, đã theo con đường lừa gạt thì phải học cách lợi dụng tâm lý mọi người, thêu dệt kịch bản, ai nấy nghe xong cũng sững sờ.

Hiên Viên Long còn thở dài một tiếng: “Lần này Lang Gia các lại náo nhiệt rồi.”

Trước đây Diệp Cô chỉ lừa gạt tài nguyên tiền bạc, bây giờ Ninh Dạ lại mở thêm một cánh cửa cho hắn, sau này tác phẩm của Diệp Cô sẽ càng lúc càng lớn, cũng gây ra càng nhiều rắc rối.

Sau khi dạy sơ qua cho Diệp Cô một số kỹ xảo lừa gạt cơ bản, Ninh Dạ quay sang Hiên Viên Long và Lang Diệt nói: “Các ngươi cũng vậy. Tuy các ngươi không theo Huyễn đạo, nhưng tiên lộ nhiều gian trá, nghe nhiều một chút, học nhiều một ít, sau này có gặp chuyện tương tự cũng có thủ đoạn đề phòng.”

Nói xong lại quay sang Diệp Cô: “Sau này ngươi dùng Huyễn đạo, rảnh rỗi phải dùng với hai người bọn họ nhiều vào. Huyễn đạo lừa gạt người không phòng bị mới là bản lĩnh cấp thấp, còn chưa tính là gì. Nếu có phòng bị vãn lừa được mới là cảnh giới cấp cao. Hai người bọn họ cũng nghe giảng rồi, trong tình huống như vậy ba người các ngươi đối phó với nhau, có thể cùng trưởng thành. Đúng rồi, còn Tiểu Phàm nữa, đừng bỏ qua hắn.”

“Ta hiểu rồi.” Bốn người đồng thanh

Diệp Cô đã xoa tay, có vẻ nóng lòng muốn thử.

“Đúng rồi lúc về tìm ít tiểu yêu Tàng Tượng kỳ.” Ninh Dạ thuận miệng căn dặn.

“Tiểu yêu Tàng Tượng kỳ? Để làm gì?” Mọi người không hiểu.

“Đương nhiên là chuẩn bị cho Tiểu Phàm đại chiến thần hồn.”

“Nhưng hắn mới bắt đầu tu hành thôi mà?”

“Phải tranh thủ thời điểm hiện tại mới có thể rèn giũa căn cơ.” Ninh Dạ lạnh nhạt nói: “Ngươi không thể đối phó với kẻ địch yếu hơn mình mãi được, những kẻ thèm thuồng Tiểu Phàm đại đa số đều mạnh hơn hắn.”

Sau khi trở về, mọi người không chậm trễ nữa, lao đầu vào tu hành.

Ninh Dạ dẫn theo Giang Tiểu Phàm trở về, chỉ để Giang Tiểu Phàm tu luyện ba ngày rồi bắt đầu dồn nguyên thần của yêu vật vào thân thể Giang Tiểu Phàm, triển khai đại chiến thần hồn.

Có lẽ đây là đại chiến thần hồn cấp bậc yếu nhất trong lịch sử tu sĩ, nhưng đối với Giang Tiểu Phàm nó lại là nguy hiểm nhất.