Chương 1215 Tỷ thí Thiếu Tú 2
Ninh Dạ hừ một tiếng: “Chẳng qua là vì sư phụ không cố tình kiểm tra. Trong tình huống không cố tình cảm nhận, cho dù là Thánh Nhân cấp bảy cũng khó mà biết được tất cả mọi chuyện, bằng không vô số tin tức ập tới, phiền cũng bằng chết. Thế nhưng tầng trong là giới hạn, một khi không mời mà tới, chắc chắn sẽ bị phát hiện. Nàng vào tầng trong, đi ba bước, tới bước thứ tư là sư phụ đã phát hiện ra rồi.”
Công Tôn Điệp thở dài: “Thế là chỉ giấu được ba bước? Cuối cùng vẫn là vì tu vi ta còn kém, đợi ta lên cấp bậc cao hơn, chắc chắn sẽ đi được xa hơn.”
Cô vung nắm tay hung hăng nói.
Ninh Dạ cười nói: “Cuối cùng vẫn là nàng quá ham chơi, đạo hạnh không sâu.”
So với những tu sĩ khác, phân thần chuyển sinh thì tu vi tiên pháp thần thông đều không giữ được, thứ duy nhất có thể giữ lại là đạo hạnh. Công Tôn Điệp có Ninh Dạ đại đạo đồng truyền, nhưng trước nay lĩnh ngộ có hạn, kết quả là ngoại trừ là thiên tài ra, những phương diện khác đều không thể thần kỳ như Ninh Dạ.
Nhưng Công Tôn Điệp không để ý điều này, kiêu ngạo nói: “Ta có giống chàng đâu, thiên hạ lớn như vậy, biết bao chuyện vui, suốt ngày tu hành, phiền chết đi được. Phu quân...”
Cô cố ý kéo dài ngữ điệu, lắc cánh tay Ninh Dạ: “Đã lâu không gặp, chàng theo ta đi chơi được không?”
“Nàng nói đi, rốt cuộc có chuyện gì?” Ninh Dạ lại hiểu rõ tính cách của nha đầu Công Tôn Điệp này, nếu chỉ đơn giản là ham chơi, cô sẽ không tùy tiện tới tìm, chắc chắn còn nguyên nhân khác.
Công Tôn Điệp cười hì hì: “Anh Tú bảng mười năm một lần sắp mở rồi, chúng ta tham gia đi.”
Thiếu Tú bảng mà Công Tôn Điệp nói tới đương nhiên không phải trong môn phái mà là toàn bộ Thiên Trung giới.
Thiên Trung giới cứ cách mười năm là lại xếp hạng thiếu niên tân tú trong phạm vi toàn giới, hạn định là thời gian tu hành không quá mười lăm năm.
Nhưng cái này không liên quan gì tới Tài Quyết Thánh Tôn mà là tập quán vạn năm qua của Thiên Trung giới, nói trắng ra là ngày hội họp của thanh niên trong Thiên Trung giới.
Nghe nói năm xưa Tài Quyết Thánh Tôn bộc lộ tài năng trong chính giải đấu anh tú này, từ đó lĩnh ngộ đạo về phán quyết, cũng khiến cho sau này làm ra chiến trường phán quyết.
Tính toán thời gian, Ninh Dạ vào Lang Gia các cũng khoảng mười năm.
Khi y vừa vào Lang Gia các, Anh Tú bảng đã tổ chức một lần, khi đó y còn chưa có tư cách tham gia, mà lần là cơ hội duy nhất của y, bỏ qua lần này, y cũng không còn cơ hội tham gia xếp hạng Anh Tú bảng nữa.
Thật ra Ninh Dạ không hứng thú gì với chuyện này, trong mắt y Vô Cấu trở xuống chỉ là trẻ con, trẻ con thi đấu, người lớn tham gia, chẳng phải bắt nạt à?
Vì vậy y chỉ lắc đầu: “Không hứng thú.”
Công Tôn Điệp lại nói: “Lần thi đấu Anh Tú này có phần thưởng là Vạn Diệu đan đấy.”
“Hả?” Nghe cô nói vậy, Ninh Dạ đã nổi hứng thú.
Vạn Diệu đan chính là đan dược do Vạn Diệu Thánh Tôn sáng chế, chia thếp tu vi cấp bậc, công dụng chủ yếu là hấp thu linh khí, tăng cường tu vi, nói thật ra cũng không phải thứ hiếm có gì, nếu bảo có gì xuất sắc, có lẽ là do hiệu quả của Vạn Diệu đan trong mặt tăng cường tu vi có thể tôn là đệ nhất trong giới này, là thần đan diệu dược tăng cường tu vi tốt nhất.
Tuy Ninh Dạ chú trọng về đạo, nhưng xét thấy hiện tại tu vi của y vẫn là Vạn Pháp.
Thần khí gì đó y có thể không để ý, ngược lại đan được là thứ có thể công khai tăng cường tu vi nhanh chóng, rất quan trọng đối với y - ít nhất cũng có lý do, có chứng cứ cho chuyện bản thân thăng cấp nhanh.
Không chỉ có y, ngay cả bọn Trì Vãn Ngưng, Lâm Lang, Công Tôn Điệp cũng vậy.
Tuy đã qua thời kỳ ban đầu, môn phái bắt đầu cung cấp tài nguyên quý giá cho họ, nhưng quý giá cách mấy thì hiệu quả cũng không tốt bằng Vạn Diệu đan.
Công Tôn Điệp biết Ninh Dạ đang cần quang minh chính đại tăng cường tu vi, để tiện tiếp xúc với những thứ chưa biết trong cấp bậc cao hơn, cho nên mới nói ra chuyện này.
Nghe cô nói vậy, Ninh Dạ không khỏi động tâm.
Nếu lấy được đan dược này, theo lý mà nói có thể thăng cấp lên Vô Cấu trong vòng mười năm, tuy vẫn hơi nhanh một chút nhưng kết hợp với thân phận thiên tài của bản thân vẫn còn nghe được.
Đồng thời Công Tôn Điệp còn cố ý truyền âm: “Cũng có không ít người khác tới.”
Hả?
“Bao nhiêu?” Ninh Dạ hỏi trong lòng.
“Còn chưa rõ lắm, nhưng mọi người tới giới này nhiều năm như vậy, cũng đến lúc tụ tập rồi. Có một số người không thể thả cương quá lâu, không thì chạy rông lắm cũng không tốt.”
Nghe cô nói vậy, Ninh Dạ rất tán thành.
Đúng rồi, mấy năm qua tập trung tu hành, quên mất phương diện này.
Cũng đã đến lúc tập hợp phân thần chuyển sinh của mọi người, tương lai có cần làm gì cũng thuận tiện hơn nhiều.