← Quay lại trang sách

Chương 1231 Tỷ thí Thiếu Tú 14

Nhạc Tâm La đã vỗ tay: “Ai da ai da, để ngươi nhận ra mất rồi. Đây chính là ý tưởng ta đưa cho Ninh Dạ."

Cô nàng đáp ứng Giang Tiểu Phàm sẽ gánh tội thay cho Ninh Dạ, nhưng không kiếm được cái cớ nào hay, không ngờ Diệu Trí lại nói toạc ra, cho nên Nhạc Tâm La cũng thuận nước đẩy thuyền.

Khổ nỗi Diệu Trí Tiên Tôn không buồn nhìn cô ta tới một cái: “Ngươi mà có trí tuệ như vậy thì năm xưa đã làm rồi. Rõ ràng chuyện này là Ninh Dạ mưu đồ từ trước. Ừm, đúng là một thằng nhóc dũng cảm mưu trí.”

Chậc.

Nhạc Tâm La không gánh tội thay được, nhưng cũng may có môn phái khác tìm cớ giúp cô.

Đằng nào thì quăng được tội không cũng không quan trọng, từ đầu đến cuối Ninh Dạ chỉ cần một cái cớ hợp lý.

Ngân Tinh La Hán trừng mắt nhìn Huyền Vụ Tiên Tôn: “Hôm nay các ngươi làm vậy, tương lai chúng ta cũng có thể."

Huyền Vụ Tiên Tôn hừ một tiếng khinh thường: “Nếu quý môn phái có đệ tử nào có sức hiệu triệu như vậy, đợi tới lúc bản phái chủ trì tỷ thí Thiếu Tú cũng có thể làm theo.”

Ngân Tinh nổi giận.

Phí lời, cho dù lén lút liên minh cũng cần thực lực và sức hút của bản thân.

Tưởng tượng lại phong cách hành xử của đám người Triệu Long Quang, Tân Tiểu Diệp; Ngân Tinh La Hán hoàn toàn không có tự tin.

Vì vây hắn chỉ có thể tuyệt vọng nhìn từng món thần khí rơi vào tay Ninh Dạ.

Bây giờ hy vọng duy nhất của hắn là, tốt nhất có ai đó tới ngăn cản một chút, hoặc nội bộ lục đục, chia bớt thu hoạch của Ninh Dạ, bằng không Tử Cực cung sẽ tổn thất nặng nề.

Cuối cùng cũng có kẻ khiêu khích.

Là Sào Quân Hải.

Tên này oanh oanh liệt liệt chạy tới, tuyên bố muốn quyết đấu công bằng một chọi một với Ninh Dạ, lấy bảo vật mà mình kiếm được làm tiền cược.

Chuyện này khiến Ngân Tinh càng chán nản hơn: Đây là tình thế mà hắn không muốn chứng kiến nhất, vì chuyện này mang ý nghĩa tài nguyên tiếp tục tập trung.

Nhưng tình thế luôn phát triển theo hướng bết bát nhất.

Chiến đấu một hồi, Sào Quân Hải bại trận.

Tên này cũng rất thẳng thắn, trực tiếp dâng hết bảo vật lên rồi rời khỏi trận tranh tài.

Thế là tài nguyên trong tay Ninh Dạ lại nhiều thêm một chút.

Tiếp theo Ngân Tinh La Hán phát hiện, bây giờ vấn đề hắn cần lo không phải là Ninh Dạ càn quét yêu thú, mà là lo Ninh Dạ vơ luôn thành quả của những tu sĩ khác.

Nếu Ninh Dạ lấy sạch bảo vật mà các tu sĩ thu thập được...

Trời đất ơi!

Đó sẽ là ba phần mười của tất cả bảo vật mà Tử Cực cung đưa ra!

Đây đã không phải chuyện mười món thần khí nữa rồi, mà là ba phần mười tổng số bảo vật!

Đúng lúc này, Triệu Long Quang lại xuất hiện.

Không ngờ hắn cũng đưa ra yêu cầu khiêu chiến tương tự.

Ngân Tinh La Hán sốt sắng: “Long Quang, đừng đánh cược với hắn, không thể để tài nguyên rơi hết vào tay hắn được."

“Cái gì?” Triệu Long Quang nghiêng đầu, tiên phong xao động, không thể nghe rõ.

Khoảnh khắc sau kiếm hoa của Ninh Dạ đã chém lên người Triệu Long Quang, trực tiếp đả thương hắn.

“Ta thắng rồi.” Ninh Dạ thu kiếm nói.

“Không!” Ngân Tinh La Hán kêu rên không thôi.

“Được!”

Đám người phát ra tiếng hoan hô hưng phấn.

Lại một con yêu thú Vô Cấu cường đại bị bọn họ đánh bại, lại một món thần khí hạ phẩm tới tay.

Cho dù lợi ích không phải của mình, nhưng cũng như mọi người chơi trò chơi điện tử, sau khi đánh xong một phó bản nào đó, hạ một con trùm nào đó, vẫn khó kiềm nổi cảm giác hưng phấn, hơn nữa tâm trạng còn lan tỏa, càng khiến mọi người kích động tới khó tả, cứ như khoảnh khắc đó người nhặt được đồ là mình...

Lúc này đội ngũ tu sĩ của Ninh Dạ đã chính thức vượt qua ngưỡng ba trăm người, trong đó khoảng một phần ba là tu sĩ Thiên Tằm, còn lại là những tu sĩ bị ép buộc tham gia.

Tu sĩ Thiên Tằm không tham gia đội ngũ liên minh thì phối hợp với nhau không ngừng đưa đồ ăn.

Khiêu chiến tiếp nối đuôi nhau, cũng là không ngừng chiến bại, không ngừng thu gom tài nguyên, khiến Ngân Tinh La Hán hoàn toàn không còn cảm giác.

Tử Cực cung bắt đầu tính toán phải làm thế nào mới giải quyết được sự cố lần này.

Đúng, đây không phải vấn đề thi đấu nữa rồi mà là sự cố.

Sự cố nghiêm trọng!

Mà vô số lần thắng lợi càng khẳng định huy hoàng của Ninh Dạ: Y đã lần lượt đánh bại Sào Quân Hải, Triệu Long Quang, Chung Thái Thương, Long Bất Kinh, một loạt những thiên tài, lấy được rất nhiều tài nguyên, dưới trướng cũng quy tụ Trì Vãn Ngưng, Công Tôn Điệp, Lâm Lang, Phong Đông Lâm, Phượng Tiên Lung, Nguyệt Linh Tiên, một loạt tu sĩ.

Mười món thần khí đã lấy được tám, còn lại một món thượng phẩm, một món đạo binh.

Xem tình hình hiện tại, có lẽ không cần hết ngày thứ ba cũng có thể kết thúc sớm.

Thời khắc này còn đang hành quân tới, chợt thấy trên tảng đá lớn xa xa có một con vượn khổng lồ ngồi xếp bằng, trên tay con vượn còn có một cây côn đồng.