Chương 1233 Tỷ thí Thiếu Tú 16
Ngay cả Huyền Vụ Tiên Tôn và Nhạc Tâm La cũng không nhịn được kêu lên: “Ninh Dạ, mau tránh ra!”
Tiếc là Ninh Dạ không nghe được.
Y cũng chẳng để ý.
Nhìn cây côn nện xuống đầu mình, Ninh Dạ cười hì hì: “Côn này không tệ, phối hợp với Lưỡng Nghi Càn Khôn quyển thì quá tuyệt, ta muốn.”
Nói xong một luồng sáng trắng đen hiện lên trong người.
Trời đất phân hắc bạch, nơi Ninh Dạ đứng là một luồng hào quang màu trắng.
Cùng lúc đó thần côn của con vượn giáng xuống, đánh trúng Ninh Dạ, chỉ nghe rầm một tiếng, vô số máu thịt bắn tung tóe.
“Ninh Dạ!” Tất cả mọi người hét lên.
Nó dám xuất côn đánh chết Ninh Dạ?
Mọi người kinh ngạc dừng tay.
Sao lại như vậy?
Sau đó chỉ nghe một giọng nói vang lên: “Con khỉ kia, ngươi làm trái quy tắc, dám ra tay giết người.”
Con vượn không buồn để ý tới ai nói, gầm lên điên cuồng: “Trái quy tắc thì đã sao? Ngươi làm gì được ta?”
Nó cười ha hả.
Sau đó nụ cười cứng đờ.
Chậm rãi quay đầu lại, chỉ thấy Ninh Dạ đang đứng sau lưng nó, đúng chỗ nó vừa ngồi xếp bằng.
Thế ta vừa đánh chết ai?
Con vượn quay đầu lại, Lâm Lang thở dài một tiếng: “Tiếc thay cho chú thỏ nhỏ, Ninh Dạ, chàng không thể dùng cách nào tốt hơn à? ’
Huyễn Ly thố?
Ta vừa giết Huyễn Ly thố?
Ninh Dạ trả lời: “Dẫu sao cũng phải trả một cái mạng.
Y giơ tay nói: “Nếu đã làm trái quy tắc, thế thì ta thay Tử Cực cung chấp hành môn quy... Kẻ làm trái quy tắc phải chết!”
Sau tiếng hô của hắn, đại trận trên bầu trời xuất hiện một luồng hào quang kiếp lôi, ầm ầm giáng xuống đầu con vượn.
Kiếp Đạo Thiên Lôi!
Con vượn kinh hãi: “Không... Ngân Tinh Thượng Tôn cứu ta!”
Rầm!
Kiếp lôi giáng xuống, chỉ trong chớp mắt con vượn đã bị đánh tới tan xương nát thịt.
Tử Cực cung am hiểu nhất là Kiếp Đạo Thiên Lôi, đương nhiên đại trận bảo vệ tỷ thí Thiếu Tú cũng có cái này.
Chẳng qua nó dùng để cảnh cáo người làm trái quy tắc, thường không gây chết người, cho dù gây chết người cũng là trong tình huống đặc biệt nào đó, ví dụ như một con yêu thú bảo vệ nào đó đột nhiên phát cuồng, đại khai sát giới, để bảo đảm thi đấu được tiến hành, một luồng thiên lôi bảo hộ có thể giải quyết vấn đề này.
Nhưng chuyện này cần người của Tử Cực cung thao tác.
Từ bao giờ mà đệ tử dự thi cũng có thể điều khiển?
Khoảnh khắc đó Ngân Tinh La Hán ngây ngốc.
Vì sao? Vì sao Ninh Dạ có thể khởi động kiếp lôi của đại trận bảo vệ?
Diệu Trí Tiên Tôn bên cạnh lại nhìn ra manh mối: “Thằng nhóc được lắm, hèn gì lúc lấy Ô Hoàn châu còn bố trí một hồi, hóa ra là dùng ở đây.”
Ô Hoàn châu cũng là một trong mười món thần khí, nhưng đã bị Ninh Dạ lấy được trước khi tới đây.
Hạt châu này không phải do yêu thú bảo vệ mà được trận pháp bao phủ, trận pháp không có lực sát thương, nhưng một khi động tới trận pháp sẽ bị dịch chuyển ra ngoài, trực tiếp phán thất bại.
Ninh Dạ am hiểu trận đạo, dễ dàng lấy Ô Hoàn châu ra khỏi đại trận, nhưng sau đó y còn ở lại trong trận một lát, dùng ảo thuật làm một Ô Hoàn châu giả đặt lại chỗ cũ. Lúc đó tất cả mọi người đều cho rằng Ninh Dạ cố ý bẫy người khác, để những đối thủ cạnh tranh khác thử nghiệm địa điểm không còn bảo vật này.
Nhưng chỉ có Diệu Trí Tiên Tôn nhận ra, lúc đó mục đích của Ninh Dạ không phải như vậy, y đang lén lút làm một chuyện khác.
Chẳng qua lúc đó còn chưa hiểu được ý đồ của Ninh Dạ, bây giờ đã hiểu, cười nói: “Thật ra khi lấy viên Ô Hoàn châu, đặt viên châu giả về chỉ để lừa gạt ánh mắt chúng ta mà thôi.”
“Ngươi nói cái gì?” Ngân Tinh La Hán giật mình nhìn Diệu Trí Tiên Tôn: “Lừa gạt chúng ta?”
“Đúng!” Diệu Trí Tiên Tôn trả lời khẳng định: “Ninh Dạ biết có người không muốn hắn gặt hái được nhiều.”
Ách...
Ngân Tinh La Hán mặt mày đỏ ửng nhưng vẫn nói: “Diệu Trí, ngươi nói cho rõ ràng đi.”
Lúc này Diệu Trí Tiên Tôn mới nói: “Cũng chẳng có gì, phụ trách bảo vệ Ô Hoàn châu là một trận pháp dịch chuyển, vốn không có gì hiếm có, chẳng qua bên trong có vô số tiếp điểm, tùy tiện động chạm vào cái nào cũng sẽ phát động dịch chuyển. Quan trọng không phải chỗ này mà là uy lực của trận pháp này không bằng đại trận bảo vệ ngọn núi.”
Trận pháp bảo vệ bảo vật chắc chắn không thể sánh bằng đại trận bảo vệ toàn bộ khu vực tỷ thí Thiếu Tú Tử Cực sơn.
Vì vậy trong tình huống bình thường, trận pháp này không cách nào xuyên qua đại trận phòng ngự quanh núi.
Nó có thể dịch chuyển xuyên qua là vì trong trận pháp để lại hậu chiêu, nói toạc ra là quyền hạn.
Cho nên khi phát động trận pháp bảo vệ Ô Hoàn châu, dưới tác dụng của quyền hạn, đại trận bảo vệ bên ngoài sẽ không ngăn cản, đương nhiên sẽ bị đưa ra.
Thời khắc này Diệu Trí Tiên Tôn nói vậy, mọi người mới tỉnh ngộ.
Mẹ nó!
Hóa ra Ninh Dạ lợi dụng quyền hạn của trận pháp kia!