Chương 1238 Hậu hoạn
Ninh Dạ ngoáy lỗ tai: “Ta đoán cho dù thế nào thì ân tình này cũng không thể lớn lơn Ngọc Giao châu.”
Cái thứ “ân” tình này là con mẹ nó không đáng tin cậy nhất, đặc biệt là ân tình đổi bằng lợi ích, chắc chắn có giới hạn về lợi ích rồi. Nếu không thì đổi làm gì?
Nếu Ninh Dạ đưa Ngọc Giao châu ra đổi, không khéo Tử Cực cung chỉ trả lại không quá một pháp bảo siêu nhất phẩm.
Nghe Ninh Dạ nói vậy, Ngân Tinh La Hán ngớ người, hắn còn định nói gì đó, Nhạc Tâm La đã nói: “Ninh Dạ, cứ thoải mái lựa chọn, nếu có ai uy hiếp ngươi cũng không cần phải sợ, Lang Gia các không phải ăn chay đâu.”
Nghe cô nàng nói vậy, phía sau Tử Cực cung vang lên một tiếng hừ tức giận: “Tử Cực cung không phải loại quỵt nợ. Hắn đã thắng thì có thể thoải mái lựa chọn.”
Nghe nói như vậy, Ninh Dạ cười đáp: “Nếu đã vậy, thế thì chọn thêm hai món thần khí.”
“...”
Y không hề khách khí.
Đằng nào chẳng đắc tội rồi, đắc tội sâu hơn cũng vậy thôi.
Cứ thế, Ninh Dạ chọn một lèo năm món thần khí bao gồm cả Ngọc Giao châu, một số pháp bảo nhất phẩm và một số pháp bảo tứ phẩm trở xuống.
Thần khí thì giữ cho mình và bọn Trì Vãn Ngưng dùng, pháp bảo nhất phẩm là cho bọn Phong Đông Lâm, còn pháp bảo tứ phẩm trở xuống là để thực hiện lời hứa hẹn của y.
Ninh Dạ được mùa, tất cả mọi người trong Lang Gia các cũng rất vẻ vang.
Nhưng khoảnh khắc sau hành động của Ninh Dạ khiến mọi người mở mang tầm mắt.
Y tiện tay đưa Ngọc Giao châu và Thiên Huyễn kính cho ta và Công Tôn Điệp: “Của hai nàng này.”
Trì Vãn Ngưng và Công Tôn Điệp cười hì hì nhận lấy.
“Ninh Dạ!” Xoạt, đám người Huyền Vụ Tiên Tôn và Nhạc Tâm La đứng bật dậy.
Khổ Thiên Tôn cũng kinh ngạc, gương mặt đang sầu khổ đột nhiên giãn ra.
Đám người Lang Diệt, Diệp Cô đứng cách đó không xa quay sang nhìn nhau.
Diệp Cô nói: “Cuối cùng ta cũng hiểu vì sao thiên nữ của Nhật Diệu các lại chịu theo hắn, lúc tán gái hắn chịu chi đến vậy cơ mà!”
Tiện tay tặng luôn một thần binh đại đạo và một thần khí thượng phẩm, Ninh Dạ không chớp mắt tới một cái.
Nhật Diệu các vui mừng hớn hở, đồng thời trong lòng lại âm thầm lo lắng.
Thằng nhóc này chịu chi đến vậy, lễ hỏi rõ lớn, ai mà sánh nổi?
Sau này mà sắp xếp mấy thiếu niên anh tuấn phong lưu phóng khoáng tới tiếp xúc với hai vị thiên nữ, hai thiên nữ chỉ cần giơ Ngọc Giao châu lên, cho một câu: “Đây là lễ hỏi mà phu quân tương lai của ta tặng”, chắc ai cũng tự giác rút lui.
Đúng là không cách nào so bì được.
Huyền Vụ Tiên Tôn và Nhạc Tâm La cũng đau thấu tâm can.
Đây là hai món đáng tiền nhất, ngươi lại cứ thế đưa tặng.
Thằng nhãi nhà ngươi được lắm!
Ngươi nỡ bỏ à!
Nhưng tặng cũng tặng rồi, hai người chẳng có cách nào.
Sau khi tặng xong hai món này, Ninh Dạ lại dưa một gốc Nguyệt Hoa tiên liên cho Lâm Lang. Thứ này chỉ là thần khí hạ phẩm, khổ nỗi quà cáp không phải ở chỗ đắt giá mà cần hợp tâm ý. Lâm Lang vốn thích hoa hoa cỏ cỏ, thứ này cực kỳ thích hợp với cô.
Dẫu sao Lâm Lang cũng là đệ tử Lang Gia các, Huyền Vụ Tiên Tôn cũng đỡ xót ruột.
Còn hai món, Ninh Dạ không đưa tặng nữa mà để lại cho mình.
Sau Ninh Dạ, hạng nhì là Tân Tiểu Diệp, cô chỉ lấy được pháp bảo, theo quy củ chỉ lấy được hai phần mười, nhưng là đệ tử nhà mình, Tử Cực cung cũng không có ý kiến gì.
Hạng ba là Tử Lão, hắn là đệ tử chân truyền của Phán Quyết điện, cũng được hai phần mười.
Tuy phần thưởng không ít, thế nhưng so với Ninh Dạ, Tử Cực cung đã chẳng thấy đau lòng nữa.
Thực ra bọn họ không biết, toàn bộ mười hạng đầu, không ai không phải tu sĩ Thiên Tằm.
Có thể nói lần tỷ thí Thiếu Tú này, lợi ích đều vào tay đám người Ninh Dạ.
Nếu có gì không tốt, có lẽ là từ giờ trở đi Tử Cực cung sẽ hận Ninh Dạ thấu xương.
Nhưng Ninh Dạ không để ý.
Bên này vừa kết thúc, lúc trở lại bên cạnh mọi người, Ninh Dạ cong ngón tay búng một cái, một luồng sáng rơi vào người Giang Tiểu Phàm.
Giang Tiểu Phàm ngớ người: “Sư phụ?”
“Suỵt!” Ninh Dạ giơ ngón tay, nháy mắt với hắn.
Giang Tiểu Phàm cố nén tâm trạng kích động.
Người khác không biết, chứ hắn lập tức cảm nhận được.
Ninh Dạ đưa một món thần vật khác cho mình, Định Thần châu.
Giang Tiểu Phàm vốn là thể chất thâm linh bẩm sinh, ai ai cũng có thể đoạt xá, tuy tu luyện Phệ Thần thuật nhưng phải thắng mới có lợi ích, còn làm sao thắng được phải dựa vào bản thân hắn.
Nhưng không phải không có cách tăng cường.
Định Thần châu là một bảo vật thần hồn của Tử Cực cung, chuyên phá các loại bí pháp xâm thần.
Ninh Dạ không thể thay đổi thể chất thông linh của hắn, nên cho hắn thứ này. Như vậy tuy Giang Tiểu Phàm không chiếm ưu thế địa lợi nhưng ít nhất cũng có một món vũ khí tiện tay trong chiến trường thần hồn.