Chương 1240 Cực Quang đảo 2
“Tổn thất một số thần khí, chẳng qua chỉ là mất một ít tài vật. Nhưng vạn năm qua đây là lần đầu tiên tỷ thí Thiếu Tú bị người ta vét sạch sành sanh, chuyện này diễn ra trên đầu Tử Cực cung, sẽ thành ra đại sự liên quan tới thể diện. Những kẻ để ý tới tiền tài chỉ là loại nhãi nhép, không đáng nhắc tới, người để ý tới thể diện mới là phiền phức thật sự.”
Ninh Dạ cúi đầu: “Ý sư phụ là cung chủ Tử Cực cung - Viêm Lôi Đạo Quân?”
“Không.” Quy Linh Nương lắc đầu: “Ta nói trên nữa."
Ninh Dạ ngạc nhiên: “Không phải chứ? Chẳng lẽ Tử Cực Thánh Tôn lại đích thân ra tay với con?”
“Giờ biết sợ chưa?” Quy Linh Nương hừ một tiếng: “Sư phụ nói với ta, Tử Cực Thánh Tôn khá bất mãn về chuyện này. Đương nhiên, hắn là Thánh Nhân, còn chưa tới mức so đo với ngươi. Nhưng lão nhân gia không vui, cảm thấy người dưới đều là loại kém cỏi, thế thì người dưới bắt buộc phải có hành động, chứng minh bản thân không kém cỏi. Vì vậy trong thời gian tiếp theo ngươi cứ ngoan ngoãn ở lại Lang Gia các tu hành thôi, đừng đi đâu cả."
Ninh Dạ ngẩng đầu lên: “Đây là ý của sư tổ à?”
“Hả?” Quy Linh Nương nhìn Ninh Dạ.
Ninh Dạ mỉm cười: “Con đoán, sư tổ sẽ không căn dặn nhu vậy.”
Trên giường túy hương, Quy Linh Nương nhìn đệ tử nhà mình.
Đột nhiên cười khẽ một tiếng: “Hèn gì sư phụ coi trọng ngươi như vậy, thằng nhóc được lắm, quả nhiên có dũng khí. Nói vậy là ngươi đã quyết định rồi?”
Ninh Dạ gật đầu: “Đối thủ là đá kê chân tốt nhất.”
“Tốt lắm.” Quy Linh Nương gật đầu: “Nếu ngươi không sợ chết...”
Nữ Đế giơ tay, một luồng phù chỉ đã bay vào tay Ninh Dạ.
Ninh Dạ xem thử, lông mày nhếch lên: “Cực Quang đảo?”
“Đúng vậy.” Quy Linh Nương nói: “Một tháng sau, ngươi tới Cực Quang đảo, canh phòng ở đó. Quãng đường còn lại phải dựa vào chính ngươi.”
“Quy củ thì sao?” Ninh Dạ hỏi.
“Đối phương không được phái quá hai Niết Bàn, ngươi không được cầu cứu.”
“Quá hai Niết Bàn?”
“Ngươi có Thiên Cơ mà?”
Ninh Dạ đã hiểu.
Y gật đầu: “Được, trong bao lâu?”
“Đó là đáp án ngươi phải tự tìm hiểu... ta cũng không biết.” Quy Linh Nương cảm thấy đau đầu.
Lần tỷ thí Thiếu Tú này gây động tĩnh quá lớn, trực tiếp kinh động thượng giới.
Bên trên đã có sắp xếp, ngay cả Quy Linh Nương cũng không thể tùy tiện nhúng tay vào.
Thằng nhóc thối, chỉ tu hành mới hơn mười năm, cảnh giới Vạn Pháp mà đã thu hút sự chú ý của Thánh Nhân, ngươi cũng được lắm.
“Nói chung, ngươi tự lo lấy.” Quy Linh Nương xua tay nói.
“Vâng, đệ tử xin cáo lui.” Ninh Dạ chắp tay định đi khỏi.
“Đợi đã.” Quy Linh Nương đột nhiên nói.
“Sư phụ còn chuyện gì?”
Quy Linh Nương ném cho Ninh Dạ một chiếc chìa khóa: “Vào kho nội, tùy tiện chọn gì đó. Sư phụ chỉ có thể giúp ngươi đến vậy thôi.”
Nghe Quy Linh Nương nói vậy, Ninh Dạ mỉm cười: “Đa tạ sư tôn ưu ái!”
“Nhưng phải nhớ, căn cứ theo quy củ, tổng giá trị vật phẩm mà ngươi mang theo không được vượt quá một thần khí hạ phẩm. Phần thêm ra tương lai phải trả lại gấp bội, mỗi năm tính lãi một phần mười.”
“Đệ tử hiểu!”
❖ ❖ ❖
Cực Quang đảo là một hòn đảo đơn độc nằm tại hải ngoại, không có liên kết gì với Lang Gia các, ở giữa còn cách vài đại vực. Nó thuộc về Lang Gia các là vì nơi này từng xuất hiện một vị đại nhân, Cực Quang Tiên Tôn, chính là một trong Thất Cực của Lang Gia các.
Cực Quang Tiên Tôn vốn không phải người của Lang Gia các, chỉ là một tán tu, nhưng thiên phú xuất sắc: Ừm, người lên thành Nhân Hoàng đương nhiên có thiên phú xuất sắc rồi.
Tóm lại là tu hành qua nhiều năm tháng, cuối cùng gia nhập Lang Gia các, thăng cấp lên Thất Cực.
Do đó Cực Quang đảo cũng trở thành một thuộc địa của Lang Gia các.
Trước đây nơi này khai thác linh thạch, sau đó mỏ linh thạch bị đào sạch, không còn lợi ích gì. Nhưng dẫu sao đây cũng là nơi Cực Quang Tiên Tôn lập nghiệp đắc đạo, sau khi trở về xây dựng lại một hồi, cũng để lại khá nhiều lợi ích. Tuy không tính là bí cảnh gì, nhưng nơi này vẫn có linh khí dồi dào, bên trong còn trồng không ít linh thực.
Nhưng điều khiến Cực Quang đảo quan trọng là ở vị trí địa lý của nó.
Cực Quang đảo nằm gần quần đảo Hàn Lăng, mà quần đảo Hàn Lăng lệ thuộc vào Vạn Tiên minh.
Vạn Tiên minh là môn phái thuộc một trong Thập Nhị Thượng Giới của Thiên Trung giới, cũng là môn phái không có Thánh Tôn. Nói đúng hơn, bọn họ không phải một môn phái mà là một liên minh có hơn trăm tiên môn.
Bọn họ và Thiên Trung giáo, Ngự Ma quốc, trở thành chủ nhân của ba giới không có Thánh Tôn trong Thập Nhị Thượng Giới.
Dựa theo thỏa thuận đã bàn bạc giữa ba tổ chức lớn này và Cửu Đại Thánh Tôn, trong thời gian Thánh Tôn mới chưa xuất hiện, ba phái có thể tạm thời nắm giữ ba thượng giới, cùng với Cửu Đại Thánh Tôn hợp sức thống lĩnh mười hai vực của Thiên Trung giới.