← Quay lại trang sách

Chương 1241 Lòng dân không dùng được 1

Nhưng chính vì vậy, Vạn Tiên minh, Thiên Trung giáo và Ngự Ma quốc có thái độ rất mâu thuẫn đối với việc Thánh Tôn mới xuất hiện: Không phải không thể có Thánh Tôn mới, nhưng nhất định phải trong bản phái.

Vì vậy nhiều năm qua ba thế lực lớn này vẫn luôn chèn ép bất cứ ai có tiềm lực trở thành Thánh Tôn. Loại chèn ép này không chỉ nhắm vào các môn phái trong thiên hạ, thậm chí còn bao gồm cả môn phái của Cửu Đại Thánh Tôn.

Bọn họ làm như vậy, đương nhiên là vì Cửu Đại Thánh Tôn ngầm đồng ý.

Thiên hạ đều có quy củ, Cửu Đại Thánh Tôn không ngại có thêm Thánh Tôn mới, thậm chí còn hoan nghênh. Thế nhưng không có khảo nghiệm, không có mài giũa, cũng sẽ không có Thánh Tôn mới, thậm chí nếu có thì ý nghĩa cũng không lớn.

Ba thế lực này chính là đá kê chân cho Thánh Tôn mới trưởng thành.

Nhưng suy nghĩ của Cửu Đại Thánh Tôn là của Cửu Đại Thánh Tôn, không phải của Cửu Đại Tiên Môn, môn hạ của Cửu Đại Tiên Môn, hễ có thực lực là đều có chí hướng lên tới cảnh giới thứ bảy chứng đạo thành thánh. Tam đại thế lực liên hợp chèn ép, đã thành cái gai trong mắt cái đinh trong thịt của họ.

Trong tình huống Thánh Tôn không xuất thủ, các phái cũng ngấm ngầm đấu đá.

Đây cũng là nguyên nhân vì sao tuy Cửu Đại Thánh Tôn hiệu lệnh toàn giới, nhưng các nơi trong Thiên Trung giới vẫn không nể mặt Cửu Đại Tiên Môn.

Quần đảo Hàn Lăng là một lãnh địa quan trọng của Vạn Tiên minh, mà muốn từ quần đảo Hàn Lăng về đại lục chính, phải đi qua Cực Quang đảo.

Chính vì vậy Cực Quang đảo cũng trở thành một địa điểm quan trọng thế nhưng chốt.

Nhiều năm qua, dưới quy tắc ngầm của tam đại thế lực và Cửu Đại Thánh Tôn, tuy không tấn công Cực Quang đảo, không chiếm cứ nơi này, nhưng đấu đá ngầm thường xuyên phát sinh, cũng như trận chiến ở Liệt quốc, có thể không cần đất, nhưng phải giết người.

Ba mươi năm qua, Cực Quang đảo đã đổi đảo chủ ba lần, đối với tu tiên giới, tần suất này thật quá nhiều.

Mà bây giờ Ninh Dạ sẽ tới nơi này làm đảo chủ.

Nói cách khác, tiếp theo thứ y phải đối mặt không phải chỉ là Tử Cực cung tới đòi nợ mà còn cả Vạn Tiên minh.

Nhưng sau khi biết đây là ý của Lang Gia Thánh Tôn, Ninh Dạ càng hiểu rõ, đây chính là khảo nghiệm đối với y.

Thiên Trung giới có vô số thiên tài, nhưng chỉ thiên tài trưởng thành mới có ý nghĩa.

Còn Cực Quang đảo chính là vị trí khảo nghiệm thích hợp nhất.

Quy Linh Nương cũng hiểu ý nghĩa của chuyện này, cho nên bà mở rộng cửa, cho Ninh Dạ lấy những thứ mình cần trong Lang Gia các.

Thậm chí còn từ từ dẫn dắt, nhắc nhở Ninh Dạ.

Tử Cực cung bị giới hạn, muốn gây sự với y thì tối đa chỉ được phái hai Niết Bàn. Thế nhưng Vạn Tiên minh có hạn chế gì thì ngay cả Quy Linh Nương cũng không biết.

Vì bọn họ đều là thượng giới, giữa thượng giới và thượng giới không có hạn chế, chỉ có giao dịch.

Chỉ cần Cửu Đại Thánh Tôn gật đầu, Vạn Tiên minh phái Nhân Hoàng của bọn họ tới giết Ninh Dạ cũng được. Đương nhiên Quy Linh Nương tin là không tới mức như vậy, nhưng cụ thể ra sao thì bà cũng không nói được.

Còn Ninh Dạ, sau khi biết mình sẽ tới Cực Quang đảo, y đã hiểu tình cảnh của mình, đương nhiên không hề khách khí, lập tức tới kho nội thỏa sức lựa chọn.

Y không chọn những thần khí pháp bảo, ngược lại đa số là chọn tài nguyên. Có một số tài nguyên tu hành, cũng có tài nguyên trận pháp.

Một ngày sau, Quy Linh Nương nhận được lựa chọn của Ninh Dạ, nhìn danh sách trên đó cũng thấy ngạc nhiên.

“Thằng nhóc này, ngươi định dọn sạch kho nội hay sao?” Quy Linh Nương vui vẻ nói.

Ninh Dạ không lấy thần khí, nhưng lại móc gần hết các loại tài nguyên giá trị, tính giá trị thì tương đương khoảng ba thần khí trung phẩm.

Hạn mức miễn phí của Ninh Dạ chỉ có một thần khí hạ phẩm, những cái khác phải trả lãi. Tuy vậy y cũng không thể lấy không giới hạn, cũng như vay nợ ngân hàng, dẫu sao cũng phải đặt cọc, còn phải chứng minh mình có năng lực trả nợ.

Quy Linh Nương mở đường cho y, tương đương với cho y vay không cần đặt cọc, kết quả là tên này vay vượt mức tới mười lần.

Ngươi không sợ tương lai không trả nổi à?

Nhưng điều này cũng chứng minh Ninh Dạ có đủ dã tâm và tự tin.

“Sư phụ, có phải nó lấy... hơi nhiều không?” Nhạc Tâm La hỏi: “Có cần con tới đòi lại một chút không?”

Quy Linh Nương liếc mắt nhìn cô nói: “Đúng là hơi nhiều, để đề phòng tài nguyên này lãng phí, lúc rảnh rỗi ngươi cũng nên tới trông nom nhiều vào.”

“Hả?” Nhạc Tâm La kinh hãi: “Thế chẳng hóa ra còn thành người bảo vệ của nó?”

“Ngươi không muốn?”

“Đâu phải đâu phải.” Nhạc Tâm La cười hì hì: “Nhưng như vậy là không hợp quy củ.”

“Thế nên đâu có bảo ngươi xuất hiện công khai. Chỉ cần Tử Cực cung, Vạn Tiên minh không làm sai quy củ, ngươi không cần ra tay.”