← Quay lại trang sách

Chương 1301 Chính đạo xâm lấn 2

Thiện trong mắt nhân loại, có lẽ là chí ác trong lòng ma tộc.

Hai giới chính phản mỗi bên có hoàn cảnh riêng, có đặc điểm quan điểm riêng, hai bên không tương đồng.

Thậm chí cái gọi là thế giới chính phản cũng là mỗi bên tự nói: Trong mắt ma tộc, bọn họ mới là chính dạo.

Cho nên khi lực lượng của ma giới tiến vào chính giới sẽ là xâm lấn; thế lực lượng của chính giới tiến với phản giới, có phải cũng là xâm lấn không?

Đây là điều lúc đó Ninh Dạ muốn biết, nhưng tiếc là y không thể tìm hiểu bên kia, không thể biết được.

Nhưng sau khi liên lạc với Hắc Viêm, mọi chuyện đều được giải quyết dễ dàng.

Hắc Viêm cũng không biết những chuyện này là Ninh Dạ làm, vì vậy sau khi Ninh Dạ thăm dò vài lần, hắn đã để lộ chân tướng: Đúng là trong phản giới có một nơi bị chính đạo “xâm lấn”.

Trong thế giới bóng tối đó, ánh sáng như độc tố, mở rộng với tốc độ vượt ngoài tưởng tượng, thậm chí gây một đợt phiền toái lớn cho ma tộc ở nơi đó.

Thứ này mở rộng rất nhanh, nhanh hơn Ninh Dạ tu hành trong chính giới vô số lần, cho nên khoảnh khắc đó, Ninh Dạ đã ý thức được: Cái gọi là “lực lượng của kẻ địch là chất dinh dưỡng tốt nhất”, ví dụ cao cấp nhất chính là đây.

Thời khắc này Ninh Dạ nói vậy, Cửu Đại Thánh Tôn lập tức hiểu được.

“Hóa ra là thế, ma giới bị chính đạo ta xâm lấn rồi! Thú vị, thú vị, không biết vị Thánh Nhân nào mà truyền được lực lượng của bản thân tới ma giới, chắc cũng theo đạo Hạo Nhiên Chính Khí?” Một vị Thánh Tôn cười ha hả nói, nghe giọng điệu chắc hẳn là Hạo Nhiên Thánh Tôn.

Lang Gia Thánh Tôn cũng nói theo đề tài này: “Chẳng trách Ác Sát Ma Tổ nghĩ đủ mọi cách xâm lấn nơi đây, chắc có liên quan tới việc này.”

“Đúng vậy.” Ninh Dạ nói: “Vị trí phản giới bị xâm nhiễm là trong lãnh địa của một chúa tể ma giới tên là Bàn Xà. Địa bàn của hắn bị xâm lấn, đương nhiên phải phản kích, tốt nhất là tống toàn bộ lực lượng này về Chính giới, như vậy mới có thể giữ cho thế giới của mình trong sạch.”

“Tức là khe hở Ma Vực kia là do Chúa Tể gây ra? Ừm, thế thì dễ hiểu rồi.” Cửu Đại Thánh Tôn đồng thời gật đầu.

Nếu là Chúa Tể ra tay, thế thì không cách nào loại bỏ cũng đúng thôi, mục đích cũng hợp lý.

Tử Cực Thánh Tôn lại không chịu bỏ qua cho y: “Làm sao ngươi biết những thứ này? ’

Ninh Dạ đáp: “Ta bắt được rất nhiều Thiên La Ác Sát.”

“...”

Câu trả lời rất hay.

Tử Cực Thánh Tôn hừ một tiếng: “Nếu ngươi biết từ lâu rồi, sao không báo cáo?”

“Nói xong thì địa bàn này có phải của ta nữa không? Mục đích của Chúa Tể Bàn Xà là tịnh hóa phản giới, không ảnh hưởng gì tới Thiên Trung giới ta, không liên quan tới đại cục, sao ta phải báo? Hơn nữa ta cũng có cách nào liên lạc trực tiếp với chín vị Thánh Tôn đâu?” Ninh Dạ lý lẽ thẳng thừng đáp lại.

Tử Cực Thánh Tôn hừ một tiếng nói: “Chuyện này liên quan gì tới hành động lúc trước của ngươi?”

Ninh Dạ không buồn nhiều lời, tiện tay vung lên, một ảo ảnh pháp trận xuất hiện, chính là Khổ Lâm Tịnh Thổ trận, đương nhiên đây là ảo ảnh, bây giờ cũng chỉ có tác dụng tương tự như sa bàn.

Ninh Dạ đã nói: ” Mục đích của Bàn Xà là tiễn “ánh sáng chính đạo” xâm nhiễm phản giới, vì vậy khe hở kia bề ngoài là vận chuyển ma vật, thực chất là tịnh hóa phản giới. Mà “ánh sáng chính đạo” là độc với ma tộc, với chúng ta lại là đại bổ. Vì vậy ta bố trí một tiểu trận trong Khổ Lâm Tịnh Thổ, chuyên dùng để hấp thu “ánh sáng chính đạo” cho ta tu hành. Đây cũng là chuyện tốt đối với ma giới, vì vậy bọn chúng sẽ không phản đối. Xét theo phương diện này nếu cố cưỡng ép nói ta cấu kết với ma tộc chắc cũng được, vì chúng ta cũng có một loại ăn ý nào đó. Bọn chúng trả lại thứ bọn chúng không cần, còn ta nhận tất.”

Thế là Lang Gia Thánh Tôn bắt đầu cười khà khà: “Nhưng thằng nhóc ngươi lưu lại âm mưu, không nói cho bất cứ ai.”

Ninh Dạ gật đầu: “Bí mật tu hành của bản thân, ai lại dễ dàng nói ra? Không chỉ có thế...”

Ninh Dạ dừng một chút, cười khà khà: “Ta còn đặt thêm Hắc Ma Thạch vào Khổ Lâm Tịnh Thổ lúc trước, thứ này là chí ác, sẽ cắt đứt đường về của “ánh sáng chính đạo”, sau đó dùng bí pháp che giấu. Tu sĩ thuộc hạ của ta chỉ biết Khổ Lâm Tịnh Thổ, không biết “ánh sáng chính đạo”, chỉ bắt chước theo, kết quả là...”

Cửu Đại Thánh Tôn đã hiểu rõ rõ ngọn nguồn.

Ninh Dạ thu hồi trận pháp của mình, Ngân Tinh La Hán thì bắt chước y chang, bố trí Khổ Lâm Tịnh Thổ, kết quả là “ánh sáng chính đạo” của ma giới không thể chạy sang, ngược lại bị ngăn cản.

Đối mặt với tình huống như vậy, bọn họ không gấp mới là lạ, kết quả là Ác Sát Ma Tổ trực tiếp giết tới. Không thể trả lại “ánh sáng chính đạo” thế thi chạy sang gieo giống, đây là thủ đoạn thường thấy của ma giới.