← Quay lại trang sách

Chương 1314 Ép ngươi nhập ma

“To gan! ’ Lại có tu sĩ đánh ra một luồng Hạo Nhiên Chính Khí về phía Ninh Dạ.

Đây là tu sĩ Hạo Nhiên tông, thế mà cũng tới đây giả mạo Vạn Tiên minh?

Các ngươi được lắm.

Ninh Dạ thấy nực cười.

Nhưng Hạo Nhiên Chính Khí không phải Thiên kiếp, không phải chỉ giết kẻ đáng chết, mấu chốt nhất là lúc này đối phương đột nhiên xuất thủ, khí thế hùng hồn, đã dốc toàn lực ra tay. Khoảnh khắc đó ngay cả Ninh Dạ cũng cảm thấy nguy hiểm.

Mẹ nó!

Sao bảo không giết người cơ mà? Tự nhiên lại đổi ý thế này?

Thời khắc này Hạo Nhiên Chính Khí cuồn cuộn ập tới, ngay cả Ninh Dạ cũng thấy phiền phức.

Nhưng đột nhiên một luồng hắc quang xuất hiện sau lưng, đi sau mà tới trước, rơi vào trong Hạo Nhiên Chính Khí kia, còn trừ khử Hạo Nhiên Chính Khí thành hư vô.

Ơ?

Ninh Dạ đang kinh ngạc, lại nghe sau lưng có giọng nói trầm trầm: “Khốn kiếp, bị ngươi hại thê thảm rồi.”

Sau tiếng nói này, lại thấy ánh đen lấp lóe, xông thẳng lên trời, bay về phương xa.

Nhưng mới bay ra đã thấy một đại thần thông ở đằng xa giáng xuống, hóa thành lưới sét vô biên. Hắc quang không lao ra được lập tức vòng lại, hạ xuống bên người Ninh Dạ, ra là một tu sĩ mặt đen.

Lúc trước Ninh Dạ từng thấy tu sĩ này, khi y đi bên dưới, đây là một tu sĩ bình thường trong phố chợ, tu vi Vạn Pháp, nhưng thời khắc này đã lộ diện, rõ ràng là đại năng tu vi Niết Bàn.

Tu sĩ này vừa xuất hiện đã hung hăng trừng mắt với Ninh Dạ: “Thằng nhãi khốn kiếp, còn không cùng ta giết ra khỏi đây.”

Nói xong không hề khách khí trực tiếp đánh ra một ngọn lửa màu đen.

Ma diễm bộc phát, trực tiếp đốt lên hắc hỏa ngập trời.

Ma đạo!

Mẹ nó!

Tên này là tu sĩ ma đạo?

Khoảnh khắc đó, Ninh Dạ lập tức hiểu ra.

Hóa ra âm mưu của Tử Cực Thánh Tôn là ở đây?

Thiên Trung giới có ma tu nhưng chẳng có thành tựu gì lớn, đại đa số chỉ che che giấu giấu, tu sĩ chính đạo mà thấy chắc chắn sẽ ra tay diệt trừ.

Nhưng dẫu sao cũng có thời điểm, một số tu sĩ ma đạo bị phát hiện mà không bị giết chết, mà giữ lại, để hắn phát huy tác dụng đặc biệt.

Tình huống hiện tại cũng là như vậy!

Thiên Kiếp Sát Cục!

Thiên đạo hận nhất là Ma giới, Ninh Dạ là con cưng của khí vận, nếu liên thủ với Ma đạo sẽ là ăn cây táo rào cây sung.

Vì vậy chiến đấu lúc trước chỉ là bề ngoài, mục đích thật sự là nhân cơ lúc chiến đấu kéo cường giả ma đạo mà bọn họ bắt được xuống nước, ép hắn liên thủ với Ninh Dạ: Thật ra mục tiêu công kích thật sự của Hạo Nhiên Chính Khí là tên này, Hạo Nhiên Chính Khí chuyên khắc chế Ma đạo, nếu người kia không ra tay, chắc sẽ bị giết chết.

Còn theo bọn họ thấy, chỉ cần Ninh Dạ liên thủ với tên này, chắc chắn sẽ khiến thiên kiếp bộc phát, dưới Thiên Kiếp Sát Cục, không còn cơ hội may mắn gì, thậm chí bọn họ không cần xuất thủ, Lang Gia Thánh Tôn cũng không thể nói gì.

Mưu kế rất đơn giản, nhưng rất thực dụng.

Xưa nay mưu kế tốt không ở chỗ có phức tạp hay không mà chỉ là hữu dụng hay không. Có lúc càng phức tạp ngược lại càng dễ có vấn đề.

Bố trí của Tử Cực Thánh Tôn là định lợi dụng cường giả ma đạo này giội nước bẩn vào đầu Ninh Dạ, loại bỏ khí vận, mượn tay Thiên kiếp diệt trừ.

Chỉ tiếc là kế hoạch đơn giản tuy hữu dụng nhưng cũng dễ nhận biết.

Lúc này vừa thấy đối phương, Ninh Dạ lập tức hiểu được, trong lòng cười thầm. Quả nhiên có lên tới Thánh Tôn thì đã sao, âm mưu vẫn quá đơn giản.

Cũng có thể hiểu là đại năng đã quen dùng lực lượng áp đảo, có lẽ cả vạn năm qua Tử Cực Thánh Tôn không chơi văn vẻ gì rồi, nếu hắn dùng được âm mưu mới là bất thường.

Thời khắc này suy nghĩ nhanh chóng xoay chuyển, hiểu được mọi người, Ninh Dạ cười ha hả nói: “Được! Đã thế ta và ngươi cùng giết ra khỏi vòng vây.”

Nói xong cùng xuất thủ với người kia, đánh về lưới sét nơi chân trời.

Hai người cùng ra tay, chỉ thấy một nhát quang trảm sắc bén giáng xuống, lưới sét đã xuất hiện một khe hở cực lớn.

Cường giả ma đạo lập tức hóa thành khí đen lao ra, đồng thời Ninh Dạ cũng thi triển Quang Độn bay khỏi.

Thấy cảnh này, đám tu sĩ không giận còn mừng, thầm nghĩ cá cắn câu rồi.

Lại thấy một bàn tay giáng xuống, đập ầm ầm về phía hai người.

Ninh Dạ cười đắc ý: “Ngươi phụ trách bảo vệ, ta dùng Quang Độn đưa chúng ta ra khỏi đây!”

“Đục!” Cường giả ma đạo kia không lo nghĩ gì, đây đúng là lựa chọn tốt nhất, hắn không tin Ninh Dạ sẽ ngồi yên chờ chết.

Ninh Dạ cũng không bán đứng hắn, một luồng sáng bao phủ, hai người nhanh chóng di chuyển, đồng thời từng luồng khí đen lan tỏa quấy nhiễu, đánh lên bầu trời, ngăn chặn bàn tay đang đập xuống.

Mắt thấy bàn tay không thể đánh xuống nữa, cường giả ma đạo thở phào một tiếng: “Không tệ, đạo pháp Quang Độn của thằng nhóc nhà ngươi cũng khá thật, chạy còn nhanh hơn ta, cũng coi là kỳ tài.”